Trị Liệu Sư Duy Nhất Của Tinh Tế

Chương 46

Cảm ơn bạn ༻꧁༒Tuyết Nhi༒Tv꧂ đã đề cử truyện 🫶🏻

----------

Nolan nói:

“Không có vòng kiềm chế, cậu có thể xảy ra bạo động huyết mạch bất cứ lúc nào.”

Levinson nhún vai, trông chẳng mảy may quan tâm:

“Giáo y chẳng đã nói rồi sao? Tôi có thể xin sử dụng loại vòng kiềm chế tạm thời ở trung tâm nuôi dưỡng trước đây.”

Vòng kiềm chế tạm thời không cần kết nối tinh thần lực, nhưng hiệu quả có hạn, thường chỉ dùng trong các tình huống khẩn cấp hoặc dành cho những đứa trẻ chưa trưởng thành.

Nhưng dùng tạm thời thì cũng đủ rồi.

---

Cố Ngọc mang về vài chiếc vòng kiềm chế tạm thời, tất cả đều thuộc loại cơ bản.

Levinson lắc đầu, vẻ khó chịu:

“Không có kiểu nào khác sao? Mấy cái này hoàn toàn chẳng được thiết kế gì cả. Vòng tôi đang đeo là hàng đặt riêng đấy.”

“Đôi khi tôi còn muốn đổi màu, viên ngọc xanh của Học viện Quân sự Thứ hai trông cũng đẹp phết.”

Các loại đá quý dùng trong vòng kiềm chế thực ra có nhiều màu sắc khác nhau, nhưng Học viện Quân sự Đế quốc luôn sử dụng các loại hồng ngọc để phân biệt với những học viện khác.

Cố Ngọc luôn rất khoan dung với bệnh nhân của mình, ngay cả với Levinson – người có tính cách khiến mọi bác sĩ trường học phải đau đầu, cậu vẫn giữ sự kiên nhẫn đáng kinh ngạc.

Cậu thực sự cân nhắc lời nói bâng quơ của Levinson.

“Nếu anh muốn, tôi có thể giúp anh xin đổi. Đổi màu cho vòng kiềm chế không có vấn đề gì đâu. Chỉ cần trong các sự kiện chính thức như thi đấu, anh đổi lại viên hồng ngọc là được.”

Levinson im lặng, hắn cúi xuống từ đống hồng ngọc đủ sắc độ chọn ra một cái.

Sau đó, hắn đưa cho Cố Ngọc, nhờ cậu đeo giúp.

“Cái này đi.”

Cố Ngọc nhận lấy chiếc vòng kiềm chế.

“Màu này cũng rất đẹp, giống mắt của anh.”

Levinson cúi đầu, khép mắt lại, cảm nhận bàn tay của người kia vén mái tóc mềm mảnh sau gáy hắn, rồi cẩn thận đeo chiếc vòng kim loại lạnh lẽo lên cổ hắn.

Sự dịu dàng xen lẫn lạnh lùng.

Hắn nghĩ, sao một người lại có thể mang đến cảm giác phức tạp đến thế.

---

Sau khi rời khỏi phòng y tế.

Levinson bất ngờ lên tiếng:

“Nolan, lần tới hãy đặt lịch hẹn với bác sĩ này cho bài kiểm tra đánh giá tâm lý.”

“Lần sau chưa chắc đã đặt được đâu.”

Nolan chỉnh lại cổ áo, anh hiểu rất rõ, điểm số cao hôm nay của anh và Levinson không phải vì họ kiểm soát cảm xúc tốt hay giữ được bình tĩnh, mà hoàn toàn nhờ vào sự dẫn dắt của Cố Ngọc.

Ngay cả khi đổi sang bất kỳ S cấp nào khác, kết quả đạt được cũng sẽ không thấp.

Levinson thì chẳng hề lo lắng.

“S cấp của Học viện Quân sự Đế quốc chỉ có vài người, dù tất cả đều đặt lịch với bác sĩ này, chúng ta vẫn có thể xếp hàng được.”

Khi hắn vừa dứt lời, thiết bị liên lạc của hắn bỗng sáng lên.

Nolan liếc nhìn:

“Cấp trên chắc đã nhận được tin về chuyện của cậu với Tống Tân rồi.”

Chỉ còn nửa tháng nữa là giải đấu liên trường quân sự sẽ bắt đầu. Ở thời điểm quan trọng thế này, ban lãnh đạo quân trường chắc chắn sẽ không dung thứ bất kỳ sai sót nào.

Levinson trực tiếp cắt đứt liên lạc, không kiên nhẫn mà tặc lưỡi một tiếng: "Những người đó đúng là rảnh rỗi, ngày nào cũng đến kiếm chuyện với tôi."

Nolan từ tốn lau kính một tròng của mình, đeo nó lên, sợi dây kim loại mảnh phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo.

"Biểu hiện như thế này rất có khả năng sẽ khiến cậu bị nhốt vào phòng giam."

Levinson rõ ràng không để tâm những lời này:

"Chỉ còn nửa tháng nữa là đến giải đấu quân sự của các trường quân đội. Cùng lắm thì họ nhốt tôi nửa tháng, đến lúc đó chẳng phải cũng phải thả tôi ra sao?"

"Lần này giải đấu được tổ chức tại trường Quân đội Đế quốc. Họ chắc chắn không cam tâm để chiến thắng rơi vào tay người khác."

Nếu muốn đảm bảo chiến thắng tuyệt đối, trường Quân đội Đế quốc không thể thiếu Levinson.

Vì giải đấu lớn này, tất cả các học viên cấp S của các trường quân đội đã lần lượt được triệu tập trở lại. Chỉ trong thời gian diễn ra giải đấu, những học viên cấp S, vốn rất ít xuất hiện tại trường, mới thường xuyên lộ diện.