Minh Hôn

Chương 1

Nhà họ Hà có hồn cô độc cậu chủ Hà, nhà họ Triệu có hồn cô độc cô chủ Triệu, hai nhà nam chưa cưới nữ chưa gả đã qua đời sớm, nhà họ Hà vì mộ cô đơn mà quyết tâm, nên đặc biệt tìm bà mối ma nói chuyện thông gia với cô chủ nhà họ Triệu, đối chiếu bát tự, đặt lễ đính hôn, chính là hôm nay rước cô chủ Triệu về nhà.

Trong phòng khách trang hoàng xa hoa treo đầy màn trắng, chính giữa sảnh dùng vải trắng trang trí một bàn thờ, trên bàn thờ bày bánh trắng, nến trắng, lư hương, chữ hỉ trắng, xung quanh tĩnh lặng đặt hoa sen và bó hoa linh lan, một lối đi hoa tươi kéo dài đến cửa lớn, hai bên sảnh là người thân nhà họ Hà mặc đồ đen ngồi yên lặng.

Đồng hồ tủ đứng vang lên tám tiếng, mọi người đều đang chờ đợi đội rước dâu trở về, không ai ồn ào lớn tiếng, việc giao tiếp với nhau cũng chỉ là lời thì thầm nhẹ nhàng, hôm nay là ngày đại hỉ của nhà họ Hà, ông chủ Hà tổ chức minh hôn cho con trai cả của mình, mặc dù là đám cưới, nhưng đám ma chay của người chết với người chết khó tránh khỏi cảm giác âm u, hơn nữa... nghe nói trong nghi lễ minh hôn hồn phách cô đơn của cô dâu chú rể sẽ quay về...

Các đứa trẻ ngồi phía sau dưới sự trông coi của cha mẹ, người không có con ngồi ở vị trí phía trước, hai bên phía trước cùng có 2 người quỳ xuống đốt tiền giấy, một người đưa giấy một người đốt, không đúng, một bên là 2 người bên kia là 3 người, nhưng người thứ ba ở bên có 3 người không đưa giấy cũng không đốt, chỉ quỳ yên lặng, thật kỳ lạ, quần áo đen không nhìn thấy cổ, đầu nghiêng gần chạm vai người bên cạnh, anh ta co rúm người giật hai cái rồi đứng lên, toàn thân đen kịt, mặt cũng đen, không nhìn rõ ngũ quan, hoặc có thể nói đây là một bóng đen hình người, bóng đen xoay một vòng tại chỗ rồi di chuyển về phía sau bàn thờ, vòng qua bàn thờ xuyên qua đám đông biến mất ở hành lang bên trái cửa lớn, những động tác này không gây sự chú ý của mọi người, hoặc nói là không ai nhìn thấy anh ta.

"Meo..." Một tiếng meo hơi chói tai phá vỡ đôi chút tĩnh lặng, một con mèo đen thuần chủng lông ngắn từ hành lang nơi bóng đen vừa rút lui bước ra, theo sau nó là một người mặc áo dài đỏ sẫm, dáng người cao gầy, xương to, người này ngũ quan đoan chính, sắc mặt trắng bệch, trang điểm mắt đậm, môi màu đỏ sẫm, tóc dài hơi cong búi phía sau trang trí bông hoa đỏ sẫm, thần tình lạnh lùng ưu sầu, đây chính là bà mối ma của đám minh hôn lần này.

Theo sự xuất hiện của bà mối ma, bên ngoài sân truyền đến tiếng ô tô, đoàn rước dâu đã về.

Bà mối ma thu hút sự chú ý của người thân trong sảnh, rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy bà mối ma thật sự, một bé gái kéo kéo mẹ mình, hỏi: "Mẹ ơi, mẹ ơi, cô này là ai vậy."

"Suỵt..." Mẹ đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu bé gái nói nhỏ một chút, rồi nhỏ giọng nói: "Đây là người đến giúp chú con tổ chức đám cưới."

Bé gái mở to mắt ngơ ngác nhìn mẹ nói: "Mẹ ơi, chú con không phải đã chết rồi sao? Người chết làm sao kết hôn được."

Mẹ kéo bé gái nói: "Ngoan, đừng nói bậy."

Bà mối ma nhìn bé gái đang nhìn mình, ánh mắt cũng toát ra vẻ lạnh lùng, bé gái cảm thấy sợ hãi, vội vàng trốn ra sau lưng mẹ.

"A... a... con trai tôi..." Theo tiếng mở cửa lớn, mẹ kế của cậu chủ Hà loạng choạng ôm di cốt cậu chủ Hà khóc lóc đi vào sảnh, tương phản với không khí trong sảnh.

Theo sau vào có người thân nhà họ Triệu và một số người nhà họ Hà đi rước dâu, ông chủ Hà ra hiệu cho vợ im lặng, vợ liền ngừng ngay lập tức.

Bà mối ma đã sẵn sàng, cha mẹ nhà họ Hà và nhà họ Triệu đã sẵn sàng, nghi lễ minh hôn chính thức bắt đầu.

Bà mối ma tuyên bố: "Nhập đường..." Bà sui nhà họ Hà và bà sui nhà họ Triệu cùng ôm di cốt cậu chủ Hà và cô chủ Triệu từ đầu lối hoa chậm rãi bước đến trước bàn thờ cẩn thận đặt di cốt cô dâu chú rể, nam trái nữ phải.

Bà mối ma tuyên bố: "Trao lễ vật lớn..." Bà sui nhà họ Hà cầm tiền mừng, trang sức, hộp quà đã chuẩn bị trước, bà sui nhà họ Triệu cầm tiền mừng, bánh trắng đã chuẩn bị trước, hai bên trao đổi cho nhau.

Bà mối ma tuyên bố: "Trao đổi bát tự sinh thϊếp..." Cha nhà họ Hà và cha nhà họ Triệu trao đổi túi hỉ đỏ sẫm đã đựng bát tự sinh của con mình.

Hiện trường đám cưới so với trước càng thêm trang nghiêm... Mọi người yên lặng chờ đợi kết thúc nghi lễ...

Bà mối ma tuyên bố: "Bát tự sinh thϊếp về chủ, cô nam họ Hà, cô nữ họ Triệu mỗi người về vị trí, dương tàn âm sinh, nương tựa tùy thân, minh hôn định lễ, hoàn thành thắp hương... Bà sui họ Hà tiến lên."

Mẹ kế của cậu chủ Hà được lệnh tiến lên thắp hương, nến trắng bị gió thổi lay động trái phải, mẹ kế cắm hương đang cháy vào lư hương lui ra cúng bái, "A...!" Mẹ kế cúi đầu hoàn tất ngẩng đầu nhìn bàn thờ bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ kêu lên, loạng choạng lùi về bên cạnh ông chủ Hà. Trong bốn cây hương vừa cắm xong trên bàn thờ, cây thứ hai tính từ trái qua bị gãy đôi rơi trên bàn thờ, đầu hương thẳng chỉ vào bà chủ Hà. "Meo~" Con mèo đen kêu lên một tiếng đứng dậy đi vòng quanh bà mối ma.