Bác Sĩ, Chị Cứu Em Đi

Chương 46: Máu của em , chảy trong cơ thể một người khác

Thường nghe nói đến việc ngày nghĩ quá nhiều , đêm sẽ mơ thấy những thứ đó tưởng chừng là hiện thực . Tôi đương nhiên sợ loại tình huống này xảy ra với mình , rất sợ lão công mà tôi nhìn thấy chẳng qua chỉ là ảo ảnh hư không ?

Nhưng rất may mắn chị ấy vốn dĩ là bằng da bằng thịt trở về với tôi , ngày ngày cùng tôi đi đến studio áo cưới nhìn qua lễ phục của mình . Số ảnh cưới lần trước chúng tôi chụp cùng với nhau , bên đó cũng vừa giao lại cho một cách đúng hẹn .

Có những đêm khi tôi giật mình thức giấc , đâu đó vẫn bắt gặp hình ảnh chị ấy nhìn vào tấm ảnh cưới chính thức của chúng tôi . Loại ánh mắt của lão công nhìn lấy nó , tôi có thể đoán được rằng chị ấy cũng như tôi . Háo hức trông chờ , ngày mà chúng tôi được từng người từng chúc phúc .

Đừng nghĩ rằng sau khi chị ấy trở về tôi không tra hỏi chuyện ở Thâm Quyến nhé , thật ra mỗi ngày đều bám lấy chị hỏi đến cặn kẽ mới thôi . Phạm Hương nói ba tôi lên cơn tai biến đột ngột , tất cả số ca phẫu thuật của ông ấy nhận trước đó bất đắc dĩ đều do chị một tay đảm nhận .

Tôi hỏi chị đã đi đâu ? Tại sao lại mất hết liên lạc . Lão công lại nói với tôi chị ấy qua Anh Quốc tìm giáo sư của mình , bởi vì có một ca rất khó rất khó không thể tự mình giải quyết . Khi qua đến Anh Quốc bệnh cũ của chị ấy đột nhiên tái phát , căn bệnh này tôi cũng từng được chứng kiến qua trong suốt khoảng thời gian 5 năm ở cùng chị .

Lúc chị ấy học năm nhất đại học , từng bị một tai nạn trong công trình xây dựng của trường . Đầu của chị bị chấn thương rất mạnh , tuy rằng không lấy đi tính mạng , nhưng để lại di chấn khá nặng nề . Nếu như đầu vô tình bị một lực tác động mạnh , sẽ khiến chị ấy hôn mê đến cả tuần hoặc cả tháng .

Vì thế việc Phạm Hương nói với tôi , khi trở về Anh Quốc gặp lão sư trên đường đi gặp tai nạn . Đầu của chị va vào thành ghế của taxi , đã như vậy hôn mê bất tỉnh nhiều ngày liền . Mãi cho đến lúc tỉnh lại chị ấy mới về Việt Nam , đương nhiên tôi hoàn toàn tin tưởng .

Có một ngày nọ tôi nói với chị ấy , tôi muốn qua Thâm Quyến thăm ba . Lão công một mực không cho , nói rằng tôi qua đó cũng không giúp ích được gì . Hơn nữa chị ấy cũng gọi điện cho ba của tôi , còn bắt loa ngoài cho tôi nghe . Theo như đó ba nói ba đã khoẻ lại rồi , còn sẽ về kịp trong ngày đại lễ của chúng tôi . Khuyên tôi nên ở lại Việt Nam chuẩn bị chu toàn đi , đừng phí thời gian qua Thâm Quyến làm gì cả ?

Thời gian cứ thế trôi đi , mọi việc tưởng chừng như đã bắt đầu đi vào quỹ đạo vốn có . Tôi dự định sau khi kết hôn , sẽ chọn ra một ngày nào đó thông báo cho chị ấy biết về ” Quả nho nhỏ ” . Mấy hôm nay đa phần chị ấy đều về rất sớm , xem ra so với tôi thì lão công càng tỏ ra hồi hộp hơn nhiều , ba hôm nữa chúng tôi kết hôn .

————

Dạo trước có nhắc qua mẹ giúp tôi đi Thâm Quyến tìm chị ấy , cơ mà sau khi Phạm Hương trở về thì mẹ lại là người giống như mất tích . Tôi có hỏi Icy có tin tức của mẹ không ? Chị ấy chỉ nói rằng mẹ có gọi về cho chị ấy , bảo có công việc đột xuất ở Mỹ nên không thể giúp trở về ngay được .

Hôm nay tôi còn nghĩ đâu mẹ sẽ không về dự hôn lễ của chúng tôi , nhưng theo như những gì bà ấy nói qua điện thoại , hiện tại mẹ chồng đang ở Việt Nam . Mẹ muốn tôi đến  ngôi nhà mẹ đang ở tại đây , nói rằng có chuyện liên quan đến hôn sự của tôi và chị ấy . Nghe qua rõ ràng ngữ khí vô cùng quan trọng , trong cuộc gọi mẹ nói rất rõ ràng muốn tôi đến vào tối nay , nhưng chính vì không thể chờ được nữa , tôi vội vàng bắt một chiếc taxi đến ngay địa chỉ căn nhà của mẹ .

Lúc đến đó gia nhân muốn vào thông báo cho mẹ biết , nhưng tôi đã nhanh hơn ngăn cản họ không để cho họ thông báo . Bởi vì ở kệ giày dép , tôi nhìn thấy đôi giày thuộc về lão công . Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra , tại sao trước thềm hôn lễ lại gọi cả tôi và chị ấy đến , nhưng lại là kẻ trước người sau ?

” Mẹ , hôn lễ này con nhất định tiến hành . Bằng bất cứ giá nào con với em ấy cũng sẽ kết hôn , không ai có thể ngăn cản ” – Phạm Hương dùng loại khẩu khí chắc chắn khẳng định , ở trước mặt mẹ nuôi không tỏ ý nhượng bộ .

” Lúc mẹ đến Thâm Quyến tìm con , vô tình biết ra được vài chuyện . Trần Khắc Bửu , cái tên này phải chăng quá quen thuộc ? ”

Trước đây Vương Yên Tử chính là luôn âm thầm điều tra Phạm Hương , nhưng bà ấy không hề biết chuyện của cô và Trần Khắc Bửu . Cái mà bà ấy muốn biết chẳng qua là chuyện cô gái 7 năm trước , người có nét mặt rất giống như Lan Khuê rốt cuộc là ai thôi . Nhưng công cuộc điều tra lúc đó cũng chỉ qua loa , cho đến khi lần đến Thâm Quyến này mới triệt để làm cho Vương Yên Tử mạnh tay hơn .

” Trần Khắc Bửu là ba của Lan Khuê , là thông gia của mẹ . Làm sao có thể không quen thuộc ? ” – trong linh tính mách bảo có chuyện xảy ra , loại ánh mắt này của mẹ rõ ràng đang muốn nhìn triệt để cô .

” Phải , ngoài ra ông ta còn là bác sĩ năm đó phẫu thuật cho mẹ ruột của con . Đúng chứ ? ” – Phạm Hương , con ở trước mặt mẹ còn có thể che giấu thứ gì ?

” Mẹ biết tất cả , từ lúc nào ? ” – nói đến đây cô có thể khẳng định được một điều , những chuyện mà cô luôn cố gắng che giấu đều đã bại lộ , ít nhất là đối với người phụ nữ trước mặt mình .

” Bởi vì năm đó ông ta buôn bán trái phép quả tim của mẹ con , con bởi vì hận thù mới tiếp cận Lan Khuê . Phạm Hương , mẹ nói có câu nào không đúng hay không ? ”

Cốc rượu đặt trên bàn của Vương Yên Tử vỡ nát , một vài mảnh thủy tỉnh vô tình cắt trúng chân cô . Máu loang ra đủ để thấm ướt một góc nhỏ thảm lót sàn , nhưng có lẽ người đang gánh chịu những cơn đau tột cùng , lại chính là người đứng sau lớp cửa nghe lần lượt những câu chuyện tiếp theo .

” Con chỉ mới tìm được bằng chứng tố cáo ông ta có đúng không ? Kết hôn , con còn có thể kết hôn với con gái của kẻ đã lấy quả tim mẹ mình ? ” – Yên Tử càng nói thêm càng không thể giữ bình tình , nét mặt dùng để đối phó ở thương trường , hiện tại đang sử dụng để chất vấn Phạm Hương .

” Con yêu Lan Khuê , con thật lòng muốn cưới em ấy ” – mỗi một đêm đều rất nhiều lần cô tự nói với mình , kẻ có lỗi với cô là Trần Khắc Bửu , không phải nàng  .

” Yêu ? Yêu chính là cố tình chọn ngay ngày hôn lễ , cũng là ngày tố giác ba của nó với cảnh sát . Yêu ? Chính là cứ ba tháng một lần , dùng máu của nó để nuôi một kẻ khác hay sao ? ”

Trong phút chốc sự che đậy tưởng chừng như vô cùng rắn chắc , nhất thời đều bị phanh phui khiến cho cô xém một chút không trụ vững . Loại chuyện này làm sao mẹ có thể biết được , một bí mật còn kinh khủng hơn những gì cô đã che giấu về Trần Khắc Bửu .

Lần đầu tiên Vương Yên Tử gặp Lan Khuê , đã cảm thấy đường nét trên gương mặt của nàng rất quen . Cho đến một ngày vô tình nhìn thấy ảnh của Phạm Hương và một cô gái , được đăng trên website của ngôi trường cô theo học tại Anh Quốc . Yên Tử lúc này mới biết được thì ra không phải đã từng gặp Lan Khuê trước đó , mà người mình gặp vào hơn 7 năm trước chính là Sophia – bạn gái đầu tiên của Phạm Hương .

Đây là cô gái mang quốc tịch Việt Nam , so với Lan Khuê có một vài nét nhìn qua vô cùng tương đồng . Cô ấy là bạn học cùng lớp với Phạm Hương , nhưng không may mắn bản thân lại mang trong mình một căn bệnh hiểm nghèo . Không dừng lại ở đó , cô ấy còn thuộc vào số ít những người mang trong mình dòng máu hiếm .

” Rh- chính là nhóm máu của cô ta , đồng thời cũng là nhóm máu con đã lấy đều đặn từ Lan Khuê ”

Khi điều tra ra loại sự thật này , Vương Yên Tử bằng bất cứ giá nào cũng được , không thể để cho Lan Khuê tiến hành tổ chức hôn lễ với Phạm Hương được nữa . Phải , là Trần Khắc Bửu không khác gì một kẻ đốn mạt . Nhưng quy luật nào ở trên đời bắt cha làm con phải gánh chịu , Lan Khuê không cần phải nhận thay tội lỗi tày đình này . Phạm Hương cho dù có muốn phanh thây sẻ thịt ông ta cũng được , muốn khiến cho ông ta thân bại danh liệt cũng được . Nhưng không thể đem tất cả oán hận trút lên đầu Lan Khuê , nàng không đáng phải nhận kết cục bi thảm này.

” Phủ định đi Phạm Hương , để ít nhất ra mẹ vẫn còn vì tình cảm nuôi dưỡng con bao nhiêu năm , mù quáng tiếp tục tin tưởng con thêm một lần ” – kể từ bao giờ lại có thể tán tận lương tâm đến vậy ? Những lúc con lấy máu của Lan Khuê đem đi , có khi nào chỉ trong một phút giây cảm thấy đau lòng hay không ?

” Mẹ nói không sai , con đã dùng tất cả số máu trong suốt 5 năm của em ấy để  phẫu thuật cho Sophia “- hơi thở trầm đυ.c vang vọng một góc phòng , không thể ngẩng mặt lên dù chỉ là vài giây ngắn ngủi .

————

Sophia , cô ấy chính là người duy nhất làm bạn với tôi ở Anh Quốc . Bởi vì cô ấy cũng đến từ Việt Nam , chúng tôi có một tiếng nói chung từ từ trở nên thân thuộc . Dần dần tôi phát hiện tôi yêu cô ấy , Sophia cũng xem tôi chính là động lực để sống tiếp hằng ngày .

Em ấy mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo , nhưng không thể tiến hành phẫu thuật được vì không đủ số máu Rh- cho ca đại phẫu đó . Lâm vào một tình trạng hôn mê bất tỉnh trong nhiều năm liền , trong mắt mọi người luôn cho rằng Sophia đã chết . Nhưng không ? Là tôi đưa em ấy đi đến một nơi khác mà thôi .  Có thể nói tôi đã đi khắp nơi để tìm loại máu này , nhưng không phải cứ Rh- sẽ phù hợp . Còn phải xét đến rất nhiều yếu tố , trớ trêu thay tôi lại gặp được người vô cùng phù hợp trong một lần đi Thâm Quyến .

Thật ra có đôi lúc tôi nghĩ rằng thế này , có lẽ tạo hoá đang chơi một ván cờ , chúng tôi vô tình chính là những quân cờ định sẵn . Ngay từ lần đầu tiên gặp được Lan Khuê , tôi đã thốt lên rằng : Sophia ? Hai người họ rất giống nhau , giống từ gương mặt cho đến cả …nhóm máu . Tôi vô tình biết được nhóm máu của Lan Khuê , khi tôi đưa em ấy vào viện cấp cứu trong lần em ấy bỏ nhà đi theo tôi .

Có thể nói lúc tôi gặp Lan Khuê ở Thâm Quyến , hoàn toàn chưa hề biết em ấy có thân phận gì , nhóm máu nào ? Tôi không phải vì trả thù hay lợi dụng mà đến với tiểu tình nhân của tôi , nhưng sau này tôi lại vì trả thù để duy trì mối quan hệ 5 năm đó .

Tôi biết được Trần Ngọc Lan Khuê là con gái của Trần Khắc Bửu , tôi thừa nhận tôi muốn trả thù mà ở bên cạnh Lan Khuê . Trong suốt 5 năm đó tôi đều đặn 3 tháng một lần tiến hành lấy máu , mục đích lúc đầu của tôi là vì Sophia vẫn đang hôn mê sâu .

Theo như dự định chỉ cần lượng máu đó được lấy khoảng hơn 4 năm , đã có thể tiến hành phẫu thuật cho Sophia . Nhưng năm đó tôi lại bắt đầu do dự , không thể nào thực hiện được ca phẫu thuật điên rồ này . Sophia là tình yêu đầu tiên , nhưng Lan Khuê lại là hiện tại .

Bởi vì yêu em là điều tôi không thể ngờ , nên không thể để máu của em chảy vào người của một cô gái khác . Tôi đứng trước lựa chọn có lỗi với em , hay có lỗi với Sophia ? Nhưng Lan Khuê à , tôi chọn người mình phụ là Sophia .

Tôi đem tất cả số máu của em lưu giữ lại , tự hứa với bản thân mình tôi sẽ tìm ra được một người khác để có được máu cho Sophia . Nhưng tôi vẫn tiến hành đều đặn việc 3 tháng lấy máu một lần , nhưng những lần sau này đều vì em mà tiến hành . Bởi vì em cũng giống như Sophia , mang trong mình một nhóm máu hiếm . Tôi rất sợ một ngày nào đó em cũng gặp chuyện không may , lúc đó em không cần phải đợi chờ nguồn máu từ ai cả , tôi sẽ dùng số máu của chính em đã lưu trữ để cứu em .

Mọi việc tưởng chừng như đã có thể đi vào quỹ đạo vốn có , cho đến cuối cùng để tôi phát hiện ra được bí mật kinh hoàng . Ba em dùng quả tim của mẹ tôi để đổi lấy tiền tài , danh vọng . Tôi không có cách nào khác tiếp tục trấn an mình , trong nhất thời tôi muốn ông ấy cũng nếm trải cảm giác phi thường đau khổ giống như tôi .

Cũng trong thời gian này Sophia được báo rằng lên cơn nguy kịch , không phẫu thuật sẽ không thể nào qua khỏi nữa . Trong lúc hận thù đang nuốt chửng lấy tôi , tôi đã không còn bất cứ lý trí nào ngăn cản mình nữa . Phải , tôi quyết định đem số máu lưu trữ của em sử dụng cho ca phẫu thuật này . Những ngày tháng em ở Việt Nam trông chờ tôi trở về , thật ra tôi không hề hôn mê như tôi đã nói , thời gian đó tôi trở lại Anh Quốc để cứu Sophia .

Tôi không thể lừa dối mình , tôi thật sự không thể quên được em . Trần Khắc Bửu sẽ bị trừng phạt thích đáng , số máu tôi dùng của em để cứu chữa cho Sophia cũng coi như xoá sạch món nợ này . Chúng ta làm lại từ đầu có được không ? Hằng đêm tôi đều dùng câu hỏi này tự nói với mình , tôi sẽ không để em biết tất cả những gì em không nên biết . Sau khi kết hôn tôi sẽ dùng cả khoảng đời còn lại để bù đắp cho em , yêu thương em .

Nhưng xem ra tất cả đều chỉ là những suy nghĩ đơn thuần của tôi , bởi vì mẹ của tôi đã vạch trần tất cả những gì mà tôi đã làm . Thật ra mẹ gọi em đến chỉ muốn ngăn cản em không được kết hôn với tôi , bởi vì mẹ cho rằng tôi không còn xứng đáng với tình yêu của em nữa .

Có điều tôi biết chắc mẹ sẽ viện ra một nguyên do khác , nhất định sẽ không đem loại sự thật này nói ra với em đâu , bởi vì bà ấy không muốn em tổn thương nặng nề đến vậy . Mẹ hẹn em buổi tối mới đến đúng không ? Vì buổi chiều là thời khắc mẹ vạch trần tôi . Nhưng tiểu tình nhân à , em lại không nghe lời rồi . Em đến sớm hơn dự định , để rồi nghe được những chuyện cả đời này không nên nghe thấy , dù chỉ một lần .

To be continued …

P/s : Đọc truyện của Phiu lâu ngày phải hiểu , Phiu bị vấn đề thần kinh nên viết truyện cũng rối người 😂

#PhiuPhiu