Tôi Làm Người Qua Đường Trong Trò Chơi Vô Hạn

Quyển 1 - Chương 1: Số phận ngắn ngủi của người qua đường trong phó bản vườn trường

[Nơi gửi não]

[Cảnh báo! Khi đọc bộ truyện này xin hãy lập tức bỏ não của bạn xuống!!]

[Nếu không tuân theo quy tắc gửi não, sẽ có một tỷ lệ nhất định nhiễm buff đau đớn!]

*

“Làm người qua đường cũng có thể lấy thành tích sao?”

Kiều Ngọc trưng vẻ mặt khó tin, đôi mắt đẹp của cậu mở to tròn xoe, đuôi mắt cong lên như đường kẻ mắt tự nhiên của mèo con. Đôi mắt mở to vì kinh ngạc trông như hai con ngươi mèo tròn xoe.

[Đúng vậy ký chủ. Tuy nhiên các thế giới nhiệm vụ của chúng ta đều là thế giới phó bản trong trò chơi vô hạn, nhưng ngài yên tâm, độ khó nhiệm vụ của chúng ta không cao, thông thường mọi người đều có thể hoàn thành nhiệm vụ hoàn hảo.]

Nghe đến bốn chữ “trò chơi vô hạn”, vẻ mặt phấn khích của Kiều Ngọc ngay lập tức xụ xuống, để lộ biểu cảm “quả nhiên là vậy.”

Cậu đã nghĩ rồi, làm sao có chuyện tốt như chỉ làm một người qua đường bình thường là có thể lấy thành tích mua nhà.

Hệ thống, hiểu rõ như lòng bàn tay về sự thay đổi tâm lý của ký chủ trước mặt, không vội vàng mà bình tĩnh tiếp tục việc quảng cáo của mình.

[Chính vì là trò chơi vô hạn, nên thời gian làm nhiệm vụ trong mỗi thế giới xuyên nhanh thậm chí còn không vượt quá một tuần. Làm một người qua đường, hầu hết thời gian ngài sẽ chết ngay trong ngày đầu tiên của phó bản, sau đó trở thành đối tượng mà các người chơi sử dụng để dò xét và lấy manh mối. Điều này thực sự rất có lời.]

Vẻ mặt Kiều Ngọc trở nên vi diệu.

Điều kiện đầu tiên đúng là rất hấp dẫn... nhưng điều sau thì không cần thiết phải nói ra.

Thấy Kiều Ngọc vẫn đang do dự, hệ thống liền tung ra một điều kiện mạnh mẽ.

[Nhưng bộ phận xuyên nhanh của chúng ta đặc biệt coi trọng sức khỏe thể chất và tinh thần của các ký chủ. Để tránh ký chủ bị tổn thương tâm lý trong nhiệm vụ, hệ thống chúng tôi sẽ tiến hành rút hồn ngay khi phát hiện ra tình tiết tử vong, tuyệt đối đảm bảo ký chủ chết không đau đớn!]

Kiều Ngọc: !

Vậy, cậu sắp có được một công việc mới không quá một tuần, chết không đau đớn và có thể lướt qua toàn bộ quá trình?

Hơn nữa sau khi hoàn thành thành công 10 thế giới nhiệm vụ sẽ nhận được tiền hưu trí, hoàn thành 20 thế giới nhiệm vụ sẽ được một căn nhà?

Vậy chẳng phải cậu có thể speed run hoàn hảo trong khoảng 1 năm, trực tiếp có được một chỗ ở ổn định và bảo đảm về hưu hoàn hảo?

Vẻ mặt của cậu thanh niên lập tức trở nên nghiêm túc, nói với hệ thống trong đầu: “Vậy còn đợi gì nữa, nhanh chóng ràng buộc rồi đưa tôi đến thế giới nhiệm vụ đầu tiên đi.”

Cuộc sống về hưu, cậu nhất định phải có được!

*

[Nội dung thế giới nhiệm vụ: Đây là phó bản thuộc loại vườn trường, ký chủ sẽ đóng vai một NPC học sinh bình thường không có gì nổi bật. Sau khi đi học một ngày, về ký túc xá vào ban đêm, sẽ bị sát hại cùng với các bạn cùng phòng trong ký túc xá.]

“Đúng là một nhiệm vụ đơn giản và rõ ràng.”

Kiều Ngọc lúc này đang nằm trên giường ký túc xá, xem nội dung nhiệm vụ mà hệ thống thông báo.

Nhiệm vụ thực sự rất đơn giản, đơn giản đến mức khiến cậu tươi cười rạng rỡ.

Cậu thanh niên trên giường vì thế mà cười đến híp mắt. Đôi mắt tròn như mèo cong thành hình trăng lưỡi liềm, trong suốt và long lanh.

Làn da trắng hồng mịn màng ở khóe mắt và khuỷu tay nhuốm một tầng hồng nhạt, chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi mỏng màu nhạt đều khắc họa đường nét của cậu thanh niên một cách tinh tế và kiều diễm.

Như cậu thiếu niên trong tranh sơn dầu, hoàng tử trong truyện cổ tích, đẹp đẽ và thư thái.

Cười ngốc đủ rồi, đến lúc bắt đầu làm chính sự.

Kiều Ngọc nhìn ra ngoài cửa sổ ký túc xá, bên ngoài là bầu trời xanh thẳm nắng chói chang.

Vì thế cậu cầm điện thoại đặt cạnh gối lên, nhìn thời gian trên màn hình.

10:11 phút.

Kiều Ngọc bình tĩnh ngồi dậy, hỏi hệ thống trong đầu.

“Tiết học mà tôi phải đến trong nhiệm vụ bắt đầu lúc mấy giờ nhỉ?”

[10:05 vào học, 10:50 tan học, thưa ký chủ.]

“À......” Kiều Ngọc chợt bừng tỉnh, cười cười. “Thì ra là vậy à, tôi còn tưởng mình đi muộn.”

Kiều Ngọc: “..........”

Kiều Ngọc: “Tôi không đi muộn, đúng không?”

[Thưa ký chủ, hiện tại ngài chỉ muộn 6 phút, nếu đi nhanh một chút, có lẽ có thể rút ngắn thời gian đi muộn xuống còn 15 phút. Tiện thể nói thêm, quy trình lên lớp là một phần không thể thiếu của nhiệm vụ, một khi bị giáo viên đuổi ra khỏi lớp hoặc không được phép ở trong lớp học, thì nhiệm vụ coi như thất bại.]

Kiều Ngọc im lặng trong giây lát.