Anh Đợi Em Thất Tình Từ Rất Lâu Rồi

Chương 1: Thất tình (1)

6 giờ chiều, một tin tức bùng nổ giới giải trí đã chiếm sóng tất cả các trang mạng.

[Ngỗng nhỏ ăn dưa đưa tin: omg, Thái tử gia Lý Kinh – Trần Lê lại nổ tin tình yêu mới? Nam nữ đều không chê, người tình mới là tiểu sinh đỉnh lưu mới nổi có 5 triệu fan?]

Dường như các tài khoản PRđã hẹn trước giờ để tung tin, tất cả đều chọn 6 giờ chiều thứ Sáu, dây là thời điểm lưu lượng trên Weibo lớn nhất, ngay lập tức đã bay lên top 1 hot search.

Đính kèm một chữ “Bạo” với màu đen và đỏ.

Tin tức này vừa phát tán, sự yên tĩnh của lớp 1 ngành Truyền thông Kỹ thuật số trường Học viện Điện ảnh Vân Kinh đã bị phá tan hoàn toàn. Trong buổi tự học tối chỉ có sự chán chường nặng nề liên tiếp vang lên những tiếng “WTF”, chứng tỏ mọi người giờ phút này đều đang lướt cùng một trang mạng.

Các bạn học hóng drama của ngành Truyền thông Kỹ thuật số nhanh chóng tám chuyện sôi nổi vô cùng:

“Có tiền tốt thật đấy, đây đã là người tình thứ 3 mà Trần Lê thay trong tháng này rồi nhỉ?”

“Mẹ nó, thay người yêu còn nhanh hơn tôi thay quần áo.”

“Mau mau mau, cược thử xem lần này người kia ở lại được bao lâu?”

“Không phải, mấy người không tò mò “anh dâu” lần này là ai à?”

Không biết là ai đã đẩy Giản Gia một cái.

Nam sinh ngồi bên cửa sổ vẽ đồ án tốt nghiệp kia cuối cùng cũng chịu quay dầy lại, giống như vừa tỉnh lại từ trong một giấc mơ dài đằng đẵng.

Đó thực sự là một gương mặt rất đẹp.

Lông mày thanh tú, sống mũi rất cao, khuôn mặt thuộc dạng đặc trưng của vẻ đẹp diễm lệ, xinh đẹp không thể chê được. Đôi môi trông có vẻ đầy đặn, làn da trắng khỏe mạnh, đường nét hàm dưới còn rõ hơn cả kế hoạch cuộc đời của người khác, tạo ra một vẻ đẹp sắc sảo đầy mạnh mẽ. Cậu ngồi đó, mang đến cho người ta cảm giác vô cùng thanh lịch và đẹp trai.

Dùng một câu nói hot trend gần đây để miêu tả, thì đó chính là vẻ ngoài rất đỗi “tiểu thư khuê các”.

Dù là ngày nào cũng nhìn thấy khuôn mặt của hot boy họ Giản của khoa họ thì những người đang buôn dưa cũng phải ngừng lại một chút:

“Này, Giản Gia, cậu không tò mò tiểu sinh 5 triệu fan này là ai à?”

Ánh mắt của Giản Gia vô thức nhìn vào màn hình điện thoại của người thích buôn chuyện đó.

Chậm rãi mở miệng nói: “Thời buổi này, có 5 triệu fan cũng được gọi là đỉnh lưu rồi sao?”

... Điểm chú ý kì cục gì vậy trời?

Nhưng mà, điều Giản Gia nói cũng không sai.

Nghệ sĩ nam bị khui ra này độ nổi tiếng có lẽ không phải đỉnh lưu trong giới giải trí, nhưng thủ đoạn tìm kim chủ chắc chắn là đỉnh lưu không sai. Nếu không tại sao lại nói 360 nghề, nghề nào cũng có người đứng đầu.

Giống như máy quay có độ phân giải không cao lắm, chỉ chụp được 4 bức ảnh có cảnh Trần Lê và nam đỉnh lưu hẹn hò ở nhà hàng.

Dù cho ảnh khui ra có đầy những watermark*, nhưng Giản Gia vẫn có thể vừa nhìn đã chú ý thấy cà vạt trên sơ mi của Trần Lê.

*watermark: là một dạng dấu hiệu hoặc logo mờ, thường được in chìm lên hình ảnh, video, tài liệu hoặc nội dung kỹ thuật số khác để thể hiện quyền sở hữu hoặc bảo vệ bản quyền. Dấu watermark thường được sử dụng để ngăn chặn việc sao chép trái phép hoặc để đảm bảo rằng nguồn gốc của nội dung được nhận biết rõ ràng.

Cà vạt của Louis Vuitton, cũng không đắt lắm.

Giản Gia còn nhớ rõ khi cậu tự mình thanh toán, nó đã quẹt mất bao nhiêu tiền từ thẻ ngân hàng của cậu.

Sáng hôm đó Trần Lê nhận cà vạt xong đã nói với cậu buổi tối có việc, giọng điệu vẫn bất cần đời như từ trước đến nay.

Hóa ra ý anh ta là đi ăn cơm với niềm vui mới. Chỉ tiếc là cậu còn chẳng được tính là tình cũ.

Tình yêu của Thái tử gia Lý Kinh trước nay đều tự có độ hot, Trần Lê cũng là kẻ phóng túng có tiếng của giới thượng lưu Vân Kinh.

10 phút ngắn ngủi, tiểu sinh đỉnh lưu mới nổi “5 triệu” nào đó đã được giải mã hoàn toàn.

Nhìn thấy cái tên Giản Tinh Dương được đặt ngay sau tên của Trần Lê, gắn thêm hai chữ “tình yêu”.

Ánh mắt Giản Gia rơi vào đó tận mấy giây, rồi mới cảm thấy tim mình có chút đau nhói tựa như bị kim châm.

Trên đời còn gì khiến người ta khó chịu hơn việc người mình thầm yêu lại ở bên em trai của mình chứ?

Hơn nữa, “em trai” này lại là con riêng của tiểu tam không có quan hệ máu mủ với cậu, nhưng đường hoàng được bước vào nhà cậu.

Luật hôn nhân đồng tính đã được ban bố 3 năm trong nước, cùng với đó là càng ngày càng nhiều minh tinh và người nổi tiếng thẳng thắn công khai xu hướng tính dục của mình, từ “đồng tính” này cũng không còn mới lạ gì ở trong nước nữa.

Chỉ là Giản Gia không có thói quen công khai cuộc sống riêng của mình ra ngoài, những người biết xu hướng tính dục của cậu cực kì ít ỏi.

Người khác không biết, nhưng bạn từ nhỏ Lâm Đường lại biết rõ mồn một về tâm tư đó của cậu.

Người thích hóng chuyện thấy Giản Gia không mấy hứng thú thì cảm thấy có chút mất mặt. Lâm Đường lại gần đẩy cậu qua một bên: “Đàn ông con trai mà sao cậu tám chuyện lắm thế? Đi qua một bên.”

Hoa khôi khoa Nghệ thuật Lâm Đường lên tiếng, người thích hóng chuyện im lặng chuồn đi luôn.

Lâm Đường nhìn hotsearch Weibo đang dần lên men, thăm dò hỏi: “Thảo*, cậu vẫn ổn chứ?”

*Thảo(草) là cách gọi tắt của Giáo thảo(校草), từ này chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường, là hotboy của trường, vì thụ đẹp nên Lâm Đường thường đặt biệt danh cho cậu là Thảo.

Ảnh paparazzi chụp lén dù là rất mờ nhưng cũng có thể nhìn ra không khí ái muội của đôi cẩu nam nam này.

Nhân vật chính Trần Lê, không ai khác chính là người trong lòng mà cậu bạn từ nhỏ của cô đã yêu thầm từ lớp 12 đến năm 3 đại học.

Giản Gia liếc cô một cái, giọng có chút lạnh lẽo: “Ngoài những chỗ không ổn ra thì những chỗ khác khá ổn.”

Lâm Đường: “...”

Hiểu rồi.

Tâm trạng Giản Gia chắc hẳn đang cực tệ.

Trần Lê đào hoa đến mức nếu xuống lầu mua bao thuốc cũng có thể gặp được 10 người tình nhỏ của anh ta. Trong bán kính 10 dặm xung quanh đều là cá trong ao của anh ta. Không phải là không biết tính cách trăng hoa của Thái tử gia này, mà do Lâm Đường đã chứng kiến Giản Gia từ thời cấp 3 đến bây giờ...

Từ lần đầu nghe tin Trần Lê yêu đương mà sụp đổ.

Đến bây giờ cậu có thể tham gia tiệc sinh nhật người yêu mới của Trần Lê mà mặt không đổi sắc.

Chuyện yêu thầm của Giản Gia có thể nói là đi từ đau đớn và buồn bã đến bình thản không gợn sóng, có thể nói là tràn đầy những thăng trầm.

Trần Lê chính là một con ngựa hoang, nhà ai cũng không có đủ thảo nguyên, anh ta không thể thu lòng lại nổi.

Giản Gia vốn nghĩ rằng cậu đã quen với những vết dao mà Trần Lê mang đến cho mình.

Bây giờ cậu mới phát hiện, con dao đó của Trần Lê còn có thể chém một nhát sâu hơn vào tim cậu đến mức máu tươi đầm đìa.

Lần này, đến Lâm Đường cũng thấy Trần Lê hơi quá đáng.

Quen biết nhiều năm như vậy, lẽ nào anh ta không biết quan hệ giữa Giản Gia và cậu em kế cùng cha khác mẹ này kém đến bức nào sao?

Còn muốn bao nuôi Giản Tinh Dương.

Đây không phải là trực tiếp đâm hai phát dao vào tim Giản Gia sao.

Tim của Giản Gia cũng không phải là làm từ đá.

Chỉ là không biết tại sao Trần Lê lại chắc chắn rằng Giản Gia sẽ luôn đứng ở chỗ cũ để chờ anh ta.

Cũng có thể là.

Căn bản không quan tâm Giản Gia có rời đi hay không.

Trình độ vốn từ của Lâm Đường có hạn, đang muốn vắt óc suy nghĩ ra ít từ để an ủi Giản Gia thì cậu đã thu dọn xong ipad, khoác balo lên và chuẩn bị đi.

Lâm Đường vội vàng hỏi: “Cậu đi đâu?”

Mẹ ơi, có chút lo lắng rằng người anh em của cô sẽ đi xử lý đôi cẩu nam nam kia.

“Về vẽ đồ án tốt nghiệp.” Giản Gia đọc ra được vẻ mặt của cô, hơi bất lực: “Tớ cũng không thể nào thất bại tình trường mà kéo theo cả sự nghiệp chứ.”

Lâm Đường vội buông tay, giơ ngón cái lên khen ngợi: “Không hổ là cậu, vua sự nghiệp số một của Học viên Điện ảnh Vân Ảnh.”