Sau Khi Cưỡng Ép Nam Chính, Ta Mới Phát Hiện Nhận Nhầm Người Rồi!

Chương 2: Đại sư huynh Thẩm Nam Âm

Đại sư huynh Thẩm Nam Âm của Càn Thiên Tông, thiên chi kiêu tử, phong thái như thần tiên, là đối tượng mà mọi người trong tu giới đều ngưỡng mộ.

Người như y, cùng với Phó Tinh Hoa mới đúng là cặp đôi hoàn hảo, chẳng hề làm tổn thương danh tiếng của tiên nữ thánh nữ Vô Dục Thiên Cung.

Thẩm Nam Âm.

Tối qua y ở cùng với anh em Phó Tinh Hoa.

Giảng đạo suốt đêm?

Trình Tuyết Ý vốn định rời đi, nhưng bây giờ lại không muốn đi nữa.

Nàng bước đến trước mặt đám đệ tử nội môn đang nói chuyện, nhìn kỹ gương mặt của một người rồi gọi tên hắn.

“Sư huynh Thủ Đạo, lời này huynh nói không đúng rồi, tại sao nam nữ đi cùng nhau, huynh lại nhất định phải nghĩ đến chuyện hôn nhân? Huynh cũng đã nói họ đang giảng đạo mà, lại còn có người khác ở bên. Sự suy đoán vô căn cứ của huynh, dù là với đại sư huynh hay với sư tỷ của Vô Dục Thiên Cung, đều là rất thiếu tôn trọng.”

Vài sư huynh nói đùa với nhau vài câu, vốn chỉ là chuyện cười, nói rồi cũng bỏ qua, không ngờ lại có Trình Tuyết Ý nhảy ra cắt ngang như vậy.

Lý Thủ Đạo nhíu mày nhìn nàng, hắn ta có nhớ đến nữ đệ tử này, là một đệ tử ngoại môn làm tạp vụ trong Chấp Sự Đường, tuy căn cơ kém cỏi, tuổi còn trẻ nhưng được cái nàng xinh đẹp, tính tình hòa nhã, bình thường khi đến giao nhiệm vụ, hắn ta cũng đối xử không tệ, thường chiếu cố. Hắn ta không ngờ hôm nay nàng lại nói ra những lời này.

Xúc phạm đại sư huynh và Phó Tinh Hoa, đó không phải chuyện nhỏ, nếu tin này truyền ra ngoài, hắn ta chắc chắn sẽ bị trừng phạt.

Lý Thủ Đạo lập tức sa sầm mặt, nghiêm giọng nói: “Nói bậy gì thế? Ta mà không nghe được tin tức gì thì có nói linh tinh không? Ta đã nói, tự nhiên là tông chủ có ý định đó, nếu không sao Vô Dục Thiên Cung lại đột nhiên cử người đến thăm, mà lại là thánh tử thánh nữ của họ? Nếu chỉ là giảng đạo, tại sao không phải cả nhóm người đến giảng đạo, mà chỉ có ba người bọn họ?”

“Trình sư muội là đệ tử ngoại môn, làm sao hiểu rõ thông tin của nội môn như chúng ta, tốt nhất nên cẩn thận lời nói, đừng có gán ghép linh tinh.”

Lý Thủ Đạo ra vẻ răn dạy nàng, rồi nói rõ ý: “Những gì nghe thấy hôm nay và lời muội vừa nói, tốt nhất là quên hết đi, đừng tự rước phiền phức.”

Hắn ta siết tay thành nắm đấm, linh lực tỏa ra, ý đe dọa hiện rõ.

Trình Tuyết Ý im lặng, Lý Thủ Đạo hài lòng vì nàng biết điều, kéo các anh em đồng môn khác rời đi.

Lấy tay làm quạt che ánh nắng gay gắt, Trình Tuyết Ý đứng tại chỗ thêm một lát, rồi mới cúi đầu bước xuống bậc thang, hướng về phía khu nhà của đệ tử ngoại môn mà đi.

Thái Huyền Cung nằm giữa lưng chừng núi, còn khu nhà của đệ tử ngoại môn ở dưới chân núi, mỗi ngày nàng phải mất một canh giờ để đi đến nơi trực nhật.

Đường xa dần, càng đến gần khu ngoại môn, đệ tử qua lại càng thưa thớt, nhưng lòng Trình Tuyết Ý chẳng thể nào bình tĩnh lại.

Lý Thủ Đạo là đệ tử dưới trướng Quảng Văn đạo quân, mà Thẩm Nam Âm và Quảng Văn đạo quân đều là đệ tử thân truyền của tông chủ.

Tông chủ hiện đang ở kỳ độ kiếp, tuổi đã hơn hai ngàn, hiếm khi xuất thế. Mọi việc lớn nhỏ trong môn phái đều được giao cho hai đệ tử thân truyền này xử lý. Trong đó, quyền lực chủ yếu nằm trong tay đại sư huynh Thẩm Nam Âm.

Dựa vào mối quan hệ này, Lý Thủ Đạo quả thực có khả năng nghe được những tin tức từ trên truyền xuống, chẳng hạn như ý định sắp đặt hôn sự giữa ai với ai.

Thật khó xử.

Một đêm chờ đợi vô ích, gió lạnh thấm vào lớp y phục mỏng manh, tay chân của Trình Tuyết Ý đến giờ vẫn còn lạnh buốt.

Nàng có một bí mật, một bí mật mà ngoài nàng và Thẩm Nam Âm ra, không ai biết được.

Vị đại sư huynh của Càn Thiên Tông nổi bật giữa chúng nhân, quyền lực trong tay, mang phong thái thanh cao như gió trăng không vương bụi trần, chính là lý do khiến nàng thức trắng đêm qua.

Không ai biết rằng một đệ tử quèn ở Chấp Sự Đường như nàng, không đủ tư cách được theo y ra ngoài làm nhiệm vụ, lại thường xuyên gặp y trong những đêm trăng sáng, lặng lẽ trao đổi tâm tình.

Thẩm Nam Âm quả thực không hổ là đại sư huynh của Càn Thiên Tông, cũng không hổ danh là người được muôn người ngưỡng vọng.

Y không chỉ sở hữu dung mạo xuất chúng, tu vi cao thâm, mà còn hành xử hợp tình hợp lý, dù ở vị trí tôn quý, đã đạt đến cảnh giới đạo quân, vẫn luôn đối xử công bằng với tất cả mọi người, là một bậc quân tử không ai sánh bằng.