Lúc này, Cao Hưng vẫn đang trong trạng thái hưng phấn, nhìn thấy Lý Khinh Trần đã vội vã đẩy túi thức ăn sang:
"Sư phụ! Cơm của cậu này! Đêm qua tôi đã xem thứ mà cậu cho tôi, xem đến tận ba giờ mới ngủ, tôi cảm thấy bản thân cũng sắp thành học sinh xuất sắc luôn rồi!"
Lý Khinh Trần nhận lấy hộp cơm, cười nói:
"Không ngờ là cậu cũng khá hiếu thuận đấy, Bát Giới! Chỉ một thoáng mà cậu đã có được chân truyền của vi sư, thật đáng mừng đấy! Ngày tới chính là kỳ thi chung rồi, kỳ thi này đạt được kết quả như thế nào đều phụ thuộc vào sự cố gắng của cậu trong hai ngày qua đấy!"
"Cậu cứ yên tâm đi, sư phụ! Bây giờ tôi cảm thấy thân thể tràn đầy sức mạnh, tôi phải nhân cơ hội làm hai bộ bài thi để kiểm tra thành quả học tập của tôi trước khi vào lớp!"
Lý Khinh Trần khẽ đáp lại, bây giờ hắn cũng không chắc lắm, liệu phương pháp học tập này của mình có phù hợp với Cao Hưng hay không, hắn cảm thấy bây giờ người này đang có chút dấu hiệu rối loạn tâm thần.
Ngày hôm đó, ngoại trừ buổi sáng gặp phải Lý Bán Mộng ra thì đều vô cùng yên ổn.
Bây giờ Cao Hưng đã bước vào trạng thái cuồng nhiệt, cứ rảnh là lại đọc sách học tập, sau đó dựa theo phương pháp học tập của Lý Khinh Trần để uốn nắn thói quen của mình.
Sau khi Lý Tử Hiên bị hắn dạy dỗ hai lần ở trường, cũng không dám đến trêu chọc hắn nữa, bên tai vô cùng thanh tịnh, nhưng lại bớt đi rất nhiều thú vui.
Lúc nghỉ giữa giờ, Lưu Khinh Mi đã cầm bài thi toán lần trước do dự một lúc, cuối cùng vẫn đến tìm Lý Khinh Trần.
Dẫu có xem như thế nào đi nữa, cô ta cũng đều không hiểu câu hỏi lớn cuối cùng. Trong giờ học, giáo viên chỉ giảng về cách giải bài chứ cũng không đưa ra ý tưởng tổng để giải đề.
Sự tò mò mãnh liệt khiến cô ta đứng ngồi không yên, đồng thời Lưu Khinh Mi cũng muốn nghiệm chứng một chút, rốt cuộc Lý Khinh Trần thật sự biết làm hay là đã gian lận để đạt được điểm tuyệt đối.
Lúc đầu, Lý Khinh Trần không muốn để ý tới Lưu Khinh Mi, hắn vẫn còn nhớ rất rõ việc cô ta thể hiện thái độ trước mặt mình để bảo vệ Lý Tử Hiên lúc trước.
Nhớ đến kiếp trước, sau khi tốt nghiệp, Lưu Khinh Mi đã kết hôn với Lý Tử Hiên!
Lưu Khinh Mi chỉ yêu Lý Tử Hiên, nhưng không biết Lý Tử Hiên đã nuôi bao nhiêu người phụ nữ ở bên ngoài nữa!
Cuối cùng, Lý Tử Hiên trở thành người thừa kế của nhà họ Lưu, sau khi hắn ta đã ăn sạch sẽ tài sản của tập đoàn Lưu thị liền lập tức bỏ rơi Lưu Khinh Mi một cách vô tình!
Haizz, cũng là người đáng thương!
Lưu Khinh Mi không có quan hệ máu mủ với Lý Khinh Trần, đương nhiên Lý Khinh Trần cũng chẳng mong chờ gì vào cô ta.
Cho nên, Lý Khinh Trần chỉ có chút ghét Lưu Khinh Mi chứ cũng chẳng hận gì cô ta.
Có điều, trông thấy bây giờ cô ta có thể khiêm tốn đến thỉnh giáo, cũng chẳng hề có hành động giống lớp trưởng hay cô chủ nhà giàu, Lý Khinh Trần cũng không muốn so đo với cô ta nữa.
Hắn cũng chẳng hề giữ nó cho riêng mình mà giảng chi tiết câu hỏi lớn cuối cùng cho cô ta nghe qua một lần.
Sau khi Lưu Khinh Mi nghe xong liền hiểu ra!
Hóa ra câu hỏi này còn có thể giải như thế! Cô ta không ngờ ý tưởng để giải câu hỏi thế này lại đơn thuần như thế, nếu hiểu được ý tưởng này, hầu như có thể lấy được điểm của các câu hỏi lớn tương tự như thế!
Lưu Khinh Mi ngạc nhiên nhìn Lý Khinh Trần, sao hắn có thể nghĩ đến ý tưởng giải đề này mà mình lại nghĩ không ra?
Hắn lợi hại như vậy, vậy sao thành tích trước đây lại kém đến thế?
Nhớ lại quãng thời gian hắn vừa chuyển đến trường Đức Dục, hắn luôn đạt điểm tuyệt đối trong những bài kiểm tra đầu tiên, sau đó điểm số mới tuột dốc không phanh, chẳng lẽ là hắn đang diễn trò?
"Lý Khinh Trần, tôi có chút nhìn không thấu cậu rồi."
"Sao cậu lại muốn nhìn thấu tôi? Chẳng lẽ cậu có ý gì với tôi ư? Cẩn thận Lý Tử Hiên ghen đấy!"
"Lý Tử Hiên? Tôi với cậu ấy có quan hệ gì đâu chứ? Chúng tôi chỉ là bạn học, là bạn thôi."
"Được rồi, quan hệ của hai người thế nào chẳng có liên quan gì đến tôi cả."
"Thật xin lỗi vì đã nói những lời kia với cậu vào bữa tiệc mấy ngày trước, tôi không biết cậu đã phải trải qua nhiều chuyện như thế."
"Bỏ đi, chuyện này đã qua rồi, sau này chỉ cần các người không chọc tôi, tôi cũng chẳng có hứng thú so đo với các người đâu."
"Vậy sau này tôi còn có thể tiếp tục đến hỏi cậu nữa không?"
"Lưu Khinh Mi, cậu đừng được voi lại đòi tiên! Có thể hỏi, có điều đừng quá thường xuyên."
"Vì sao chứ?"
"Cậu không hiểu nhiều thứ như vậy, chắc chắn mình vẫn có thể thi đậu Đại học ư?"