Sự Trở Về Của Thiếu Gia Thật

Chương 12: Đoạn Tuyệt 3

Trong nháy mắt, cả sảnh tiệc đều tràn ngập những lời thương cảm cho Lý Khinh Trần.

Lý Tịnh Tuyết thấy thế thì sốt ruột, không ngừng giải thích với khách khứa xung quanh:

“Không phải vậy, không phải như cậu ta nói, cậu ta đều bịa đặt cả đấy!”

Nhưng khách khứa xung quanh đều nhìn Lý Tịnh Tuyết bằng ánh mắt khác thường, một đạo diễn được Lý Tịnh Tuyết mời đến bước đến bên cạnh cô ta và nói:

“Cô Lý, chúng ta hãy bàn về việc hợp tác sau vậy, bộ phim của chúng tôi cần một nhân vật lương thiện.”

Nói xong, Lý Khinh Trần lấy khăn giấy lau tay rồi ném tờ khăn giấy xuống đất, sau đó bước thẳng ra khỏi biệt thự nhà họ Lý mà không quay đầu lại.

Lý Tịnh Tuyết đứng sững sờ nhìn cánh cửa lớn của biệt thự, khóc lóc rêи ɾỉ:

“Không phải, không phải như vậy…”

Sau khi Kỷ Thanh Lam nghe hết lời kể của Lý Khinh Trần, lại thêm ánh mắt của mọi người trong sảnh tiệc đổ dồn về phía mình, bà ta chóng mặt ngất đi.

“Mẹ! Mẹ!”

Lý Bán Mộng lập tức đỡ lấy Kỷ Thanh Lam sắp ngã xuống đất, chỉ tay về phía Lý Khinh Trần và mắng:

“Lý Khinh Trần, mày làm loạn đủ chưa! Mày nhìn xem mẹ đã bị mày làm tức giận đến mức nào rồi!”

Lý Khinh Trần cũng thấy Kỷ Thanh Lam ngất xỉu, hắn nhắm mắt lại, thầm nhủ trong lòng rằng nhất định không được mềm lòng, tuyệt đối không được mềm lòng!

Sau đó, hắn mở mắt ra, giọng run rẩy nói:

“Bà ấy không phải là mẹ tôi!”

Thấy vậy, Lý Tử Hiên cũng lao tới bên cạnh Kỷ Thanh Lam, vành mắt đỏ hoe, sắc mặt đầy vẻ đáng thương.

“Anh trai, em biết anh không thích em! Nếu đã vậy, anh đừng đi, để em đi! Chỉ cần em đi thì anh sẽ không làm loạn nữa, được không?”

“Em là người ngoài trong cái gia đình này, em không nên ở đây để anh trai nghĩ rằng em đang cướp vị trí của anh. Nếu em đi, mọi chuyện sẽ được giải quyết!”

Biết diễn quá nhỉ! Đến bây giờ còn diễn nữa!

Lý Khinh Trần nhìn thấy Lý Tử Hiên là đã tức giận, những gì mình phải chịu đựng ở nhà họ Lý phần lớn đều là do tên Lý Tử Hiên này gây ra!

Nếu hôm nay không vạch trần bộ mặt thật của hắn ta thì cái danh người tốt kia chắc chắn vẫn nhường hắn làm!

“Vậy à, Lý Tử Hiên? Cậu đúng là bề ngoài một kiểu, sau lưng một kiểu! Chỉ dựa vào cậu mà cũng đòi làm người tốt? Cậu có muốn nghe cái này không?”

Nói xong, Lý Khinh Trần lại mở một đoạn ghi âm trong điện thoại di động, từ điện thoại phát ra giọng nói chế giễu của Lý Tử Hiên.

“Lý Khinh Trần! Anh trai yêu quý của tôi! Sao anh lại quay về? Nếu anh chết ngoài kia thì tốt biết mấy! Nhà họ Lý là của tôi, cuối cùng cũng sẽ là của tôi! Anh cướp không được đâu! Anh nhìn xem bây giờ ba mẹ đối xử với anh thế nào! Nếu anh biết xấu hổ thì mau cút đi! Chẳng phải anh thiếu tiền sao? Tôi sẽ cho anh một khoản tiền, anh cút khỏi nhà họ Lý có được không!”

“Hay là tôi lăn xuống cầu thang rồi nói là anh đẩy, anh nghĩ xem ba mẹ sẽ đối xử với anh thế nào đây! Anh đoán thử xem!”

“Nếu lần này không được thì còn lần sau! Nhà mất đồ thì sẽ nghi ngờ anh, tôi bị bắt nạt thì bọn họ cũng sẽ trách anh, chỉ cần tôi dùng chút thủ đoạn là sẽ khiến anh phải chịu đủ khổ cực trong căn nhà này! Để xem anh có thể kiên trì được bao lâu!”

Ghi âm phát xong, trong sảnh tiệc lại im lặng một lúc!

Kỷ Thanh Lam vừa được Lý Bán Mộng gọi tỉnh lại, nghe thấy đoạn ghi âm này thì lại ngất xỉu một lần nữa!

Lý Tử Hiên vội vàng xua tay nói:

“Không phải đâu, không phải như vậy, đoạn ghi âm này là giả, anh ta đã cắt ghép đấy!”

Lý Khinh Trần thấy Lý Tử Hiên tỏ vẻ hoảng loạn, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái hơn hẳn:

“Lý Tử Hiên, đừng chối nữa, những lời này chính là cậu đã chạy đến phòng tôi và nói với tôi hôm đó mà!”

Lý Tử Hiên hoảng loạn nhìn Lý Khinh Trần, nói:

“Anh nói bậy! Hôm đó tôi còn không ở tầng hầm mà!”

“Hôm đó?”

Lý Khinh Trần cười giễu cợt với hai từ mà Lý Tử Hiên vừa buột miệng nói.

Các khách mời có mặt ở đây đều hiểu ra, đồng loạt gật đầu.

“Ồ~! Hôm đó! Không phải, ba à, con không có ý đó, con chỉ sợ anh trai quay về thì hai người sẽ không thương con nữa…”

Lý Trường Khanh nghe xong đoạn ghi âm thì nhắm mắt thở dài một hơi:

“Tử Hiên, con thật hồ đồ! Ba mẹ đã nuôi con 18 năm, làm sao có thể không thương con được! Con là đứa con mà ba mẹ yêu thương nhất mà!”

Vẻ mặt hiền từ của Lý Trường Khanh khiến tất cả mọi người có mặt cảm thấy bức xúc.

Bọn họ bao gồm có đối tác làm ăn của nhà họ Lý, các quản lý cấp cao của Tập đoàn Trường Thịnh, còn có một số người bạn có lợi ích liên quan đến nhà họ Lý.

Vào khoảnh khắc đó, trong đầu bọn họ đồng thời nảy ra một suy nghĩ.

Mẹ nó chứ, Lý Trường Khanh, ông có liêm sỉ không đấy! Con ruột bị con nuôi vu oan đến mức này, vậy mà con mẹ nhà ông còn ở đây thể hiện sự một lòng một dạ với con nuôi!”

Lý Khinh Trần đứng trên sân khấu, lấy ra hai tờ giấy A4 đầy chữ từ trong sách ba lô.

“Ông Lý, đây là giấy chứng nhận chúng ta đoạn tuyệt quan hệ! Nếu ông còn muốn giữ thể diện cho nhà họ Lý thì ký vào đi!”