Mạt Thế Xuyên Không Phản Kích Nhân Vật Phụ

Chương 27: Phần thưởng

Nhìn bảng hệ thống phần thưởng hiện lên trước mặt, Vũ Thanh bắt đầu cân nhắc, ánh mắt cậu khẽ dao động.

Phần thưởng đầu tiên, Ngọc bội không gian, thực sự rất tiện lợi. Cậu có thể cất trữ một lượng lớn vũ khí, lương thực, hoặc bất cứ thứ gì cần thiết mà không phải lo về thời gian sử dụng hay hư hỏng. Trong tình hình khắc nghiệt này, một món đồ như vậy là vô giá, đặc biệt khi cần di chuyển liên tục hoặc trong trường hợp khẩn cấp.

Tuy nhiên, phần thưởng thứ hai, Phép huấn luyện dị năng sơ cấp, lại có sức hấp dẫn khác. Phép huấn luyện này không chỉ giúp những người sở hữu dị năng cải thiện năng lực một cách ổn định và lâu dài, mà còn có thể tăng giới hạn của họ trong tương lai. Vũ Thanh hiểu rõ, nếu có thể kết hợp phép huấn luyện này với sơ đồ năng lượng con người sau khi tiến hóa mà cậu từng ghi nhớ, cậu hoàn toàn có khả năng tạo ra một phương pháp huấn luyện độc quyền cho bản thân. Phương pháp đó có thể đưa sức mạnh của cậu lên một tầm cao mới, vượt xa giới hạn hiện tại.

Cậu nhíu mày, ánh mắt lộ vẻ lưỡng lự. Suy nghĩ xoay vòng trong đầu cậu như nước triều cuộn sóng, nhưng cuối cùng, một nụ cười nhẹ nhếch lên trên môi.

"Chọn phần thưởng thứ hai," Vũ Thanh nói, giọng điềm tĩnh nhưng không giấu được sự chắc chắn.

Bảng hệ thống lập tức sáng lên, giọng của gấu đỏ vang lên một cách phấn khích:

"Chúc mừng kí chủ đã chọn Phép huấn luyện dị năng sơ cấp! Hy vọng người sẽ sử dụng nó một cách hiệu quả!"

Vũ Thanh không nói gì thêm, ánh mắt cậu lấp lánh một tia sắc bén. Cậu không chỉ muốn cải thiện bản thân mà còn âm thầm lập kế hoạch, nếu dạy phương pháp này cho người khác, cậu hoàn toàn có thể kiểm soát sự phát triển của họ. Một đội ngũ hùng mạnh nhưng phụ thuộc vào cậu... ý nghĩ đó khiến lòng Vũ Thanh càng thêm sôi sục.

Vũ Thanh ngả người tự mãn, ánh mắt tràn ngập vẻ đắc thắng. "Hahaha, vậy là chỉ có ta có Phép huấn luyện dị năng. Không biết mấy cái đám dị năng kia tu luyện kiểu gì nhỉ?"

Gấu đỏ nhìn cậu, đôi mắt nhỏ ánh lên vẻ bất lực, giọng nói như một gáo nước lạnh dội thẳng vào sự tự hào của Vũ Thanh.

"Kí chủ, người đang ảo tưởng hả? Đâu chỉ mình người có phép huấn luyện đâu."

Vũ Thanh ngừng cười, đôi mày nhíu lại đầy khó hiểu. "Ủa? Chỉ có ta có hệ thống mới được tặng quà mà. Chẳng lẽ mấy người kia cũng có hệ thống giống ta hả?"

Hệ thống cạn lời trước sự ngây ngô của cậu. "Ta quên mất... Người ngủ suốt ba tháng, sau đó vừa tỉnh dậy đã chui ngay vào cái nhà tù kia, nên chắc vẫn chưa biết gì. Được rồi, để ta giải thích cho người rõ."

Vũ Thanh ngồi thẳng người, ánh mắt trở nên tập trung hơn khi hệ thống bắt đầu nói.

"Người còn nhớ không? Lúc mạt thế vừa xuất hiện, trên bầu trời từng có những cơn sao băng lao xuống như mưa. Những viên thiên thạch khi rơi xuống mặt đất đã phát tán một loại virus, biến phần lớn con người thành tang thi. Nhưng sâu bên trong những viên thiên thạch đó lại ẩn chứa những kỳ bảo vô giá, thứ có thể thay đổi cục diện của cả thế giới."

Hệ thống ngừng lại một chút, giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn. "Những viên đá đó không thể bị phá hủy bằng bất kỳ cách nào. Chúng cần thời gian để tự mở ra, có thể là vài ngày, vài tháng, hoặc thậm chí vài năm. Khi viên đá nở, bên trong sẽ xuất hiện đủ loại bảo vật: từ pháp bảo, công pháp, cho đến thuốc chữa trị hay vật phẩm đặc biệt. Đó chính là những thứ giúp con người nắm lấy cơ hội sống sót và tiến hóa mạnh mẽ hơn."

Ánh mắt Vũ Thanh lóe lên tia sáng sắc bén, cậu thì thầm: "Vậy nếu tang thi lấy được những thứ đó..."

Hệ thống lập tức gật đầu. "Đúng vậy. Nếu để tang thi giành được những kỳ bảo này, sức mạnh của chúng sẽ tăng lên gấp nhiều lần, trở nên khó đối phó hơn. Bởi vậy, bất kỳ căn cứ nào cũng sẽ làm mọi cách để bảo vệ hoặc chiếm đoạt những viên đá này trước khi chúng nở."

"À, còn nữa. Nam chính Long Nhật đã đợi viên đá nở ra trong thành phố, và hắn đã nhận được một phương pháp huấn luyện dị năng từ đó. Người không phải duy nhất đâu, kí chủ à."

Vũ Thanh ngả người tự mãn, ánh mắt tràn ngập vẻ đắc thắng. "Hahaha, vậy là chỉ có ta có Phép huấn luyện dị năng. Không biết mấy cái đám dị năng kia tu luyện kiểu gì nhỉ?"

Gấu đỏ nhìn cậu, đôi mắt nhỏ ánh lên vẻ bất lực, giọng nói như một gáo nước lạnh dội thẳng vào sự tự hào của Vũ Thanh.

"Kí chủ, người đang ảo tưởng hả? Đâu chỉ mình người có phép huấn luyện đâu."

Vũ Thanh ngừng cười, đôi mày nhíu lại đầy khó hiểu. "Ủa? Chỉ có ta có hệ thống mới được tặng quà mà. Chẳng lẽ mấy người kia cũng có hệ thống giống ta hả?"

Hệ thống cạn lời trước sự ngây ngô của cậu. "Ta quên mất... Người ngủ suốt ba tháng, sau đó vừa tỉnh dậy đã chui ngay vào cái nhà tù kia, nên chắc vẫn chưa biết gì. Được rồi, để ta giải thích cho người rõ."

Vũ Thanh ngồi thẳng người, ánh mắt trở nên tập trung hơn khi hệ thống bắt đầu nói.

"Người còn nhớ không? Lúc mạt thế vừa xuất hiện, trên bầu trời từng có những cơn sao băng lao xuống như mưa. Những viên thiên thạch khi rơi xuống mặt đất đã phát tán một loại virus, biến phần lớn con người thành tang thi. Nhưng sâu bên trong những viên thiên thạch đó lại ẩn chứa những kỳ bảo vô giá, thứ có thể thay đổi cục diện của cả thế giới."

Hệ thống ngừng lại một chút, giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn. "Những viên đá đó không thể bị phá hủy bằng bất kỳ cách nào. Chúng cần thời gian để tự mở ra, có thể là vài ngày, vài tháng, hoặc thậm chí vài năm. Khi viên đá nở, bên trong sẽ xuất hiện đủ loại bảo vật: từ pháp bảo, công pháp, cho đến thuốc chữa trị hay vật phẩm đặc biệt. Đó chính là những thứ giúp con người nắm lấy cơ hội sống sót và tiến hóa mạnh mẽ hơn."

Ánh mắt Vũ Thanh lóe lên tia sáng sắc bén, cậu thì thầm: "Vậy nếu tang thi lấy được những thứ đó..."

Hệ thống lập tức gật đầu. "Đúng vậy. Nếu để tang thi giành được những kỳ bảo này, sức mạnh của chúng sẽ tăng lên gấp nhiều lần, trở nên khó đối phó hơn. Bởi vậy, bất kỳ căn cứ nào cũng sẽ làm mọi cách để bảo vệ hoặc chiếm đoạt những viên đá này trước khi chúng nở."

"À, còn nữa. Nam chính Long Nhật đã đợi viên đá nở ra trong thành phố, và hắn đã nhận được một phương pháp huấn luyện dị năng từ đó. Người không phải duy nhất đâu, kí chủ à."Vũ Thanh trừng mắt, giọng nói lộ rõ vẻ không cam lòng:

"Cái gì? Sao hắn ta lại may mắn như vậy? Ta làm cái nhiệm vụ sống chết này, tưởng sắp bỏ mạng đến nơi, mới có được Phép huấn luyện. Còn hắn ta thì sao? Ngồi không chờ một viên đá nở ra mà đã nhận được?! Tức chết ta mà!"

Khuôn mặt cậu thoáng ghen tị, ánh mắt lộ rõ sự bất mãn. Hàng mày nhíu chặt, khóe miệng mím lại, biểu cảm như muốn cắn nát thứ gì đó để xả giận.

Gấu đỏ nhìn cậu, đôi mắt nhỏ tinh quái ánh lên vẻ trêu chọc, giọng điệu đầy ý cười:

"Kí chủ à, người ta gọi đó là hào quang của nam chính. Còn người chỉ là nhân vật phụ thôi, tốt nhất đừng ghen tị làm gì, mất công tự chuốc bực vào người."

Vũ Thanh lập tức quay ngoắt đầu, ánh mắt sắc lạnh liếc thẳng vào con gấu, giọng hậm hực:

"Ngươi câm miệng cho ta!"

Con gấu lắc đầu, nhún vai như muốn nói "Tùy người thôi". Vũ Thanh không thèm để ý nó nữa, hít một hơi thật sâu để kìm nén cảm xúc đang dâng trào.

Cậu chuyển sự chú ý sang cuốn sách Phép huấn luyện mà hệ thống đã đưa trước đó. Lật mở trang đầu tiên, đôi mắt Vũ Thanh trở nên tập trung, ánh nhìn sáng lên như muốn nghiền ngẫm từng dòng chữ.

Bên trong, nội dung chi tiết và rõ ràng đến mức khiến cậu phải cảm thán. Cuốn sách không chỉ cung cấp những phương pháp cơ bản để rèn luyện dị năng, mà còn phân tích cấu tạo năng lượng cơ thể sau khi tiến hóa, giúp người sử dụng hiểu rõ cách phát huy tối đa tiềm năng của bản thân.

"Quả nhiên là thứ đáng giá." Vũ Thanh thì thầm, đôi mắt ánh lên vẻ toan tính. "Kết hợp với sơ đồ năng lượng mà ta biết, mình hoàn toàn có thể phát triển một phương pháp riêng, phù hợp nhất cho bản thân."

Cậu tiếp tục chăm chú đọc, từng dòng chữ trong sách như thắp lên ánh sáng trong đầu, mở ra cánh cửa mới cho con đường trở thành kẻ mạnh giữa mạt thế đầy hiểm nguy này.

________________

Ê mọi người dạo này đọc nhiều truyện điền văn cũng muốn làm thử một bộ ghê