Mạt Thế Xuyên Không Phản Kích Nhân Vật Phụ

Chương 12: Những người đồng đội mới

Tối hôm đó, khi Vũ Thanh ngồi dựa lưng vào tường, dáng ngồi của cậu rất cảnh giác, đôi mắt chăm chú quan sát mọi góc khuất xung quanh. Mỗi tiếng động nhẹ đều khiến cậu co giật, sẵn sàng phản ứng ngay lập tức nếu có nguy hiểm. Đột nhiên, giọng nói của hệ thống Công Đức 667 vang vọng trong không gian tĩnh lặng:

"Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ + 20 điểm công đức."

"Giờ đây là lần đầu kí chủ cứu sống được hai mạng người, nên hệ thống sẽ tặng hai phần thưởng sau. Mời ký chủ chọn lựa một trong hai."

Giọng nói của hệ thống tiếp tục: "Phần thưởng 1: Ngọc bội không gian. Kích thước tương đương với một căn phòng, có thể cất trữ mọi thứ trừ những sinh mệnh còn sống. Khi đưa đồ vào ngọc bội, trạng thái của đồ vật sẽ được đóng băng trong không gian. Khi lấy đồ vật ra, trạng thái sẽ vẫn như trước."

Vũ Thanh lắng nghe chăm chú, cảm giác hứng thú dâng trào khi nghĩ đến sự tiện lợi của ngọc bội.

"Hãy cân nhắc thật kỹ." Hệ thống tiếp tục. "Phần thưởng 2: Sơ đồ năng lượng của con người sau khi tiến hóa. Sơ đồ này sẽ giúp kí chủ hiểu rõ hơn về khả năng tiềm ẩn của bản thân và cách để phát triển sức mạnh của mình."

Cậu im lặng, tâm trí chạy đua với những suy nghĩ. Ngọc bội sẽ giúp cậu tích trữ lương thực và vật dụng cần thiết trong những lúc khẩn cấp, nhưng sơ đồ năng lượng lại có thể mở ra con đường mới cho sức mạnh của cậu. Vũ Thanh cảm thấy căng thẳng trước sự lựa chọn quan trọng này.

Sau một hồi lưỡng lự, Vũ Thanh quyết định chọn phần thưởng thứ hai, vì cậu nhận ra rằng đây có tiềm năng lớn hơn cho sự phát triển sức mạnh của mình. Ngay khi chọn xong, hệ thống xuất hiện một quả cầu nhỏ trên tay cậu, và nó bay thẳng vào đầu cậu. Đột nhiên, trong đầu Vũ Thanh xuất hiện những bản vẽ sơ đồ kinh mạch năng lượng của con người cùng với phương pháp huấn luyện chúng.

Ba tiếng sau, sau một hồi trầm ngâm tìm hiểu, cuối cùng Vũ Thanh cũng đã hiểu rõ về sơ đồ kinh mạch năng lượng. Cậu biết rằng trong cơ thể con người tồn tại các mạch năng lượng giống như những nhánh cây của một cái cây lớn. Những mạch năng lượng này quyết định người đó có dị năng hay không.

Cậu nhận ra rằng tiềm năng của mỗi người khác nhau. Những người có tiềm năng cao sẽ dễ dàng có dị năng, trong khi những người không có dị năng thì vẫn có năng lượng huyết mạnh nhưng cần phải sử dụng phương pháp đặc biệt để kích phát chúng. Tuy nhiên, phương pháp này không phải ai cũng có thể áp dụng thành công, và không phải lúc nào cũng đạt được kết quả cao.

Vũ Thanh cảm thấy hưng phấn với những kiến thức mới mẻ này. Cậu bắt đầu hình dung ra những cách để phát triển bản thân, cũng như cách để có thể tăng cường sức mạnh cho mình và những người xung quanh. Hành trình của cậu chỉ mới bắt đầu, và cậu quyết tâm tận dụng tất cả những gì đã học được để vươn tới những đỉnh cao mới.

Vũ Thanh bèn lên tiếng nói chuyện với hệ thống: "Người nghĩ ta thu hai cô gái kia thành đồng đội của ta thì sẽ như thế nào?"

Hệ thống, với vẻ khó hiểu, nhìn hai cô gái: "Kí chủ, người thu đồng đội thì người cũng phải thu những người có dị năng mạnh mẽ chứ, thu hai con người bình thường này làm cái gì?"

Nghe được câu trả lời của hệ thống, Vũ Thanh cười trong lòng, ngón tay khẽ búng chán hệ thống: "Người ngu lắm. Thu đồng đội không nhất thiết phải thu những người mạnh mẽ. Ta có thể khiến bọn họ từ từ mạnh mẽ lên. Bây giờ họ đã từng sống trong cảnh bần cùng như vậy, mà ta vừa cứu họ. Họ đã nợ ta một ơn lớn. Nếu bây giờ ta còn giúp họ trở nên mạnh mẽ và giúp họ trả thù, thì nhân tâm của họ sẽ nằm trong tay ta."

Hệ thống, với biểu cảm đăm chiêu, bắt đầu suy nghĩ: "À, à, thì ra là vậy. Kí chủ, người thật tâm cơ."

"Không nói nhiều nữa, mới xem bọn họ có phải là nhân vật trong cốt truyện không," Vũ Thanh tiếp tục, giọng điệu nghiêm túc.

Hệ thống chiếu một cái máy quét khắp người họ, rồi bèn lên tiếng: "kí chủ, họ không phải là nhân vật trong cốt truyện."

"Ừ, ta biết rồi."

Cảm giác nhẹ nhõm lướt qua Vũ Thanh. Điều này có nghĩa là cậu có thể tạo dựng số phận của họ mà không bị ràng buộc bởi các sự kiện đã được định sẵn. Cậu mỉm cười, nghĩ về kế hoạch của mình. Sẽ có rất nhiều cách để biến hai cô gái này thành đồng đội đáng tin cậy và mạnh mẽ. Cậu cần một đội hình vững chắc, và biết đâu họ sẽ trở thành những chiến binh xuất sắc trong tương lai.

"Thời gian không chờ đợi ai cả," Vũ Thanh tự nhủ. "Mình cần phải bắt đầu ngay từ bây giờ."

Vũ Thanh quyết định gọi hai người dậy để canh gác cho mình đi ngủ. Trước khi chợp mắt, cậu muốn tạo một không khí gần gũi hơn, đồng thời khơi dậy mối hận thù trong lòng hai chị em. Cậu cười tươi, nhìn về phía Vân Hạ và Tiểu Tuyết.

"Các chị ơi, nói về nhà tù Đế Thạch đi. Thật sự, em không thể tưởng tượng nổi những gì các chị đã trải qua ở đó," cậu bắt đầu, ánh mắt sắc bén.

Vân Hạ và Tiểu Tuyết nhìn nhau, sự bực bội và nỗi đau hiện rõ trên khuôn mặt. "Nơi đó thật tồi tệ," Vân Hạ thở dài, đôi mắt cụp xuống. "Chúng tôi đã phải sống trong sự sợ hãi và tủi nhục. Họ không chỉ cướp đi thức ăn mà còn... còn hành hạ chúng tôi."

Tiểu Tuyết gật đầu, môi mím chặt. "Chúng tôi đã không có cơ hội để chống trả. Cảm giác bất lực thật sự rất khó chịu."

Vũ Thanh thấy mối hận thù trong họ đang dâng trào, cậu khéo léo đưa ra câu hỏi: "Vậy các chị có muốn mạnh hơn để trả thù những người đã làm tổn thương hai người không?"

Khuôn mặt của Vân Hạ và Tiểu Tuyết bỗng sáng lên, ánh mắt đầy hy vọng và quyết tâm. "Chúng tôi... muốn," Vân Hạ nói, giọng mạnh mẽ hơn trước.

"Em có cách để giúp hai người trả thù," Vũ Thanh nhấn mạnh, nụ cười tinh nghịch nở trên môi. "Nhưng đó sẽ là quyết định của hai chị. Ngày mai hãy cho em câu trả lời nhé."

Sau khi gieo một mầm mống trong lòng Vân Hạ và Tiểu Tuyết, Vũ Thanh đứng dậy, trong lòng thầm cười. Cậu cảm thấy hài lòng với kế hoạch của mình, mỉm cười một mình trong bóng tối. Cảm giác tự mãn hiện rõ trên nét mặt trẻ con của cậu, cậu thầm nghĩ: "Chỉ cần một chút thôi, các chị sẽ thuộc về tay mình."

Sáng hôm sau, khi ánh sáng mờ nhạt len lỏi qua những khe cửa sổ cũ kỹ, Vân Hạ và Tiểu Tuyết đã thức dậy, ánh mắt đầy kiên quyết và dường như đã thay đổi phần nào. Vũ Thanh mở mắt, ngáp dài như một cậu trai vô tư lự, nhưng thực tế đang nhanh chóng quan sát biểu cảm của hai người.

Vân Hạ tiến đến, ánh mắt rực lên tia sáng của sự quyết tâm. “Chúng tôi đã quyết định rồi, Vũ Thanh,” giọng cô thấp nhưng kiên định. “Chúng tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn… để trả thù những kẻ đã gây ra đau khổ cho chúng tôi.”

Tiểu Tuyết đứng bên cạnh, gật đầu đồng ý, giọng run rẩy nhưng đầy quyết tâm. “ Tôi sẽ làm bất cứ điều gì, chỉ cần có sức mạnh… bọn chúng sẽ phải trả giá.”

Vũ Thanh mỉm cười, ánh mắt thích thú. “Tốt lắm. Để đạt được sức mạnh ấy, các chị cần kiên trì và nghị lực lớn. Em có thể giúp các chị kích phát dị năng, nhưng còn việc tập luyện và phát triển sau này là phụ thuộc vào nỗ lực của các chị.”

Dứt lời, cậu bảo hai người chuẩn bị, hỏi ai muốn thực hiện trước. Vân Hạ không chần chừ, bước lên và ngồi xuống. Vũ Thanh đi ra sau cô, tập trung nguồn năng lượng và bắt đầu truyền nó vào cơ thể Vân Hạ để khai thông những điểm tắc nghẽn trong các kinh mạch.

Ngay khi dòng năng lượng truyền vào, Vân Hạ cảm nhận nỗi đau như từng dòng điện chạy dọc cơ thể, buốt rát và căng thẳng. Cô cắn chặt môi, mồ hôi rịn trên trán, cố gắng chịu đựng sự đau đớn xé dọc cơ bắp và mạch máu. Vũ Thanh vẫn trầm tĩnh, điều khiển dòng chảy năng lượng một cách tỉ mỉ để không gây tổn thương không cần thiết, nhưng quá trình này không tránh khỏi đau đớn – đây là cái giá cho việc thức tỉnh sức mạnh.

Sau khi khai thông xong, Vân Hạ thở phào nhẹ nhõm, cơ thể thả lỏng nhưng ánh mắt lại rực sáng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

“Cảm giác thế nào, chị Vân Hạ?” Vũ Thanh hỏi, giọng nhẹ nhàng.

Vân Hạ thở dốc, lấm tấm mồ hôi nhưng ánh lên sự kiên nghị. “Cảm giác… như được sinh ra lần nữa.”

Vũ Thanh mỉm cười, rồi quay sang Tiểu Tuyết, người từ nãy giờ hồi hộp. Khi dòng năng lượng truyền vào, nỗi đau cũng dội vào Tiểu Tuyết như từng đợt sóng nhiệt, từng tế bào nóng rát. Cô run rẩy, nhưng cắn chặt răng chịu đựng. Vũ Thanh cẩn thận dẫn năng lượng qua từng điểm tắc nghẽn, khơi dậy dị năng trong cơ thể cô.

Cuối cùng, khi quá trình hoàn tất, Tiểu Tuyết ngã người về phía trước, ánh mắt rực lên sự phấn khích và nhẹ nhõm. “Cảm giác… thật kỳ diệu!”

Vũ Thanh gật đầu, mỉm cười yếu ớt. “Giờ các chị có thể tự tìm hiểu năng lực của mình rồi. Em phải nghỉ ngơi một chút.”

Cậu loạng choạng đi về góc phòng, ngồi dựa vào tường, đôi mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi vì tiêu hao quá nhiều năng lượng. Trước khi chìm vào giấc ngủ ngắn, cậu thầm nghĩ: “Vân Hạ, Tiểu Tuyết… quyết định cuối cùng vẫn là ở hai người.”

Hai tiếng sau, Vũ Thanh từ từ tỉnh dậy khỏi cơn mơ màng, đầu óc vẫn còn chút mệt mỏi. Cậu mở mắt, nhìn thấy Vân Hạ và Tiểu Tuyết đang ngồi cách đó không xa, gương mặt cả hai hiện rõ nét vui mừng pha chút phấn khích.

Cậu tiến lại gần, giọng điệu nhẹ nhàng hỏi, “Hai chị thức tỉnh dị năng gì vậy?”

Vân Hạ không chờ đợi, ánh mắt rực sáng hứng khởi, liền giơ tay, nói, “Dị năng của chị là... một chiếc lá bài.” Ngay khi dứt lời, trên tay cô hiện ra một chiếc lá bài với kích thước khoảng 6.3 x 8.8 cm, dễ dàng cầm nắm. Cô tiếp tục giải thích, “Lá bài này có thể hấp thụ đồ vật… và có một kỹ năng khác là hấp thụ chiêu thức của đối thủ.”

Vũ Thanh nghe xong, gật gù tỏ vẻ thích thú, rồi quay sang Tiểu Tuyết. Cô cũng nở nụ cười tự hào, nói, “Dị năng của chị là một viên đá có khả năng phục hồi vết thương.”

Ánh mắt Vũ Thanh sáng lấp lánh, khẽ mỉm cười, chúc mừng hai người, “Chúc mừng hai chị nha! Nhưng mà… hai chị đã nghĩ ra tên nào cho dị năng của mình chưa?”

Vân Hạ và Tiểu Tuyết nhìn nhau rồi bật cười, đồng thanh đáp, “Không cần đâu.”

Ngay lập tức, Vũ Thanh tỏ vẻ uể oải, khuôn mặt thoáng vẻ thất vọng, thậm chí hơi phụng phịu như một cậu bé. “Không được. Đồng đội của em phải có tên dị năng nghe thật oách chứ! Hai chị cho em xin một giọt máu được không? Em sẽ nghĩ tên cho hai chị.”

Vân Hạ và Tiểu Tuyết ngạc nhiên trước yêu cầu của cậu, nhưng cả hai chỉ mỉm cười, không hỏi nhiều, rồi cầm lấy thanh kiếm ngắn của cậu. Họ khẽ đâm một vết nhỏ trên đầu ngón tay, nặn ra hai giọt máu. Vũ Thanh nhận lấy, ánh mắt sắc sảo lóe lên khi cậu dùng dị năng đóng băng hai giọt máu lại, rồi cất chúng cẩn thận.

Cậu quay lại góc phòng, ngồi xuống, gương mặt nghiêm túc hơn. “667, mở cửa sổ trạng thái của hai người này cho ta,” cậu khẽ thì thầm, đôi mắt đầy toan tính và hứng thú khi chuẩn bị tìm hiểu sâu hơn về sức mạnh của họ.

Họ Tên: Vân Hạ

Tuổi: 21

Giới Tính: Nữ

Máu: 100/100

Sức Mạnh: 10/100

Tốc Độ: 15/100

Năng Lượng Dị Năng: 100/100

Dị Năng: ??????

---

Mô Tả Chức Năng:

Dị năng "???????" cho phép Vân Hạ hấp thụ đồ vật và chiêu thức vào trong các lá bài đặc biệt. Sức mạnh hấp thụ tùy thuộc vào năng lực và ý chí của đối tượng. Mỗi lá bài không chỉ lưu trữ mà còn đem lại khả năng biến hóa độc đáo, tạo nên một hệ thống kỹ năng phong phú.

Ngoại Hình của ???????:

Kích Thước: 6.3 x 8.8 cm, dễ dàng cầm nắm.

Chất Liệu: Vật liệu bền bỉ, chống nước, với bề mặt bóng loáng.

Thiết Kế:

Mặt Trước: Hình ảnh đại diện cho chiêu thức hoặc đồ vật đã hấp thụ, màu sắc sống động, chi tiết tinh xảo.

Mặt Sau: Họa tiết phức tạp biểu hiện sức mạnh, có biểu tượng đại diện cho người sử dụng.

Màu Sắc: Đa dạng theo nội dung bên trong, có hiệu ứng ánh sáng khi kích hoạt.

Chi Tiết: Mã vạch hoặc ký hiệu để nhận biết nội dung.

Kỹ Năng của ?????:

1. Hấp Thụ Đồ Vật

Mô Tả: Lưu trữ đồ vật như vũ khí, trang bị vào lá bài.

Ưu Điểm: Giải phóng không gian lưu trữ, dễ triệu hồi đồ vật.

Nhược Điểm: Đồ vật lớn có thể không hấp thụ hoàn toàn, hấp thụ chậm nếu đồ vật quá nặng.

2. Hấp Thụ Chiêu Thức (kỹ năng đặc biệt từ đối tượng nhất định, có thể thăng cấp)

Mô Tả: Cho phép tái sử dụng chiêu thức sau khi hấp thụ.

Ưu Điểm: Sử dụng chiêu thức của người khác mà không cần học, tích lũy nhiều chiêu thức trong cùng lá bài.

Nhược Điểm:

Chiêu thức mất hiệu quả nếu dùng nhiều lần.

Cảm xúc của người cho chiêu thức có thể ảnh hưởng đến hiệu quả.

Người cho chiêu thức phải tự nguyện; nếu không, khả năng hấp thụ sẽ giảm sút.

Nhược Điểm Chung:

1. Giới Hạn Năng Lượng: Dùng nhiều chiêu thức có thể gây kiệt sức, nhất là với chiêu thức mạnh.

2. Phụ Thuộc Ý Chí: Sức mạnh hấp thụ giảm nếu đối tượng không tự nguyện.

3. Mất Kiểm Soát: Khó quản lý nếu hấp thụ quá nhiều chiêu thức.

4. Thời Gian Hấp Thụ: Có khoảng trống cho đối thủ tấn công khi hấp thụ.

Kết Luận: "???????" giúp Vân Hạ linh hoạt và mạnh mẽ trong chiến đấu, nhưng đòi hỏi sự thận trọng và kiểm soát kỹ càng.

Vũ Thanh nhìn cửa sổ trạng thái của Vân Hạ, từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cậu bèn lên tiếng trong đầu nói với hệ thống:

"Sao thấy mắt nhìn người của ta được không? Dị năng của Vân Hạ cái có tiềm lực mạnh nhất là cái chiêu hấp thụ chiêu thức của người khác."

Hệ thống làm mặt vui mừng, đáp lại cậu:

"Ký chủ, ta không ngờ người lại thu được một hạt giống tốt như vậy."

Cậu tự luyến nói:

"Hứ, ta chứ ai! Nhưng mà người với ta nên nghĩ đặt cái tên gì cho dị năng của Vân Hạ bây giờ."

Hệ thống làm vẻ đăm chiêu, đề xuất:

"Hay là đặt tên là "Lá Bài Phán Quyết"?"

Vũ Thanh nghe những cái tên của hệ thống cảm thấy rất không hay, nên cậu tự nghĩ một chút và rồi nghĩ ra được cái tên:

"Ta quyết định rồi. Dị năng của Vân Hạ sẽ tên là "Lá Bài Poker." Người làm lại cửa sổ trạng thái của Vân Hạ với tên dị năng "Lá Bài Poker" cho ta."

Dưới đây là phiên bản cập nhật của cửa sổ trạng thái Vân Hạ với tên dị năng là "Lá Bài Poker":

---

Họ Tên: Vân Hạ

Tuổi: 21

Giới Tính: Nữ

Máu: 100/100

Sức Mạnh: 10/100

Tốc Độ: 15/100

Năng Lượng Dị Năng: 100/100

Dị Năng: Lá Bài Poker

---

Mô Tả Chức Năng:

Dị năng "Lá Bài Poker" cho phép Vân Hạ hấp thụ đồ vật và chiêu thức vào trong các lá bài đặc biệt. Sức mạnh hấp thụ tùy thuộc vào năng lực và ý chí của đối tượng. Mỗi lá bài không chỉ lưu trữ mà còn đem lại khả năng biến hóa độc đáo, tạo nên một hệ thống kỹ năng phong phú.

Ngoại Hình của Lá Bài Poker:

Kích Thước: 6.3 x 8.8 cm, dễ dàng cầm nắm.

Chất Liệu: Vật liệu bền bỉ, chống nước, với bề mặt bóng loáng.

Thiết Kế:

Mặt Trước: Hình ảnh đại diện cho chiêu thức hoặc đồ vật đã hấp thụ, màu sắc sống động, chi tiết tinh xảo.

Mặt Sau: Họa tiết phức tạp biểu hiện sức mạnh, có biểu tượng đại diện cho người sử dụng.

Màu Sắc: Đa dạng theo nội dung bên trong, có hiệu ứng ánh sáng khi kích hoạt.

Chi Tiết: Mã vạch hoặc ký hiệu để nhận biết nội dung.

---

Kỹ Năng của Lá Bài Poker:

1. Hấp Thụ Đồ Vật

Mô Tả: Lưu trữ đồ vật như vũ khí, trang bị vào lá bài.

Ưu Điểm: Giải phóng không gian lưu trữ, dễ triệu hồi đồ vật.

Nhược Điểm: Đồ vật lớn có thể không hấp thụ hoàn toàn, hấp thụ chậm nếu đồ vật quá nặng.

2. Hấp Thụ Chiêu Thức (kỹ năng đặc biệt từ đối tượng nhất định, có thể thăng cấp)

Mô Tả: Cho phép tái sử dụng chiêu thức sau khi hấp thụ.

Ưu Điểm: Sử dụng chiêu thức của người khác mà không cần học, tích lũy nhiều chiêu thức trong cùng lá bài.

Nhược Điểm:

Chiêu thức mất hiệu quả nếu dùng nhiều lần.

Cảm xúc của người cho chiêu thức có thể ảnh hưởng đến hiệu quả.

Người cho chiêu thức phải tự nguyện; nếu không, khả năng hấp thụ sẽ giảm sút.

---

Nhược Điểm Chung:

1. Giới Hạn Năng Lượng: Dùng nhiều chiêu thức có thể gây kiệt sức, nhất là với chiêu thức mạnh.

2. Phụ Thuộc Ý Chí: Sức mạnh hấp thụ giảm nếu đối tượng không tự nguyện.

3. Mất Kiểm Soát: Khó quản lý nếu hấp thụ quá nhiều chiêu thức.

4. Thời Gian Hấp Thụ: Có khoảng trống cho đối thủ tấn công khi hấp thụ.

---

Kết Luận: "Lá Bài Poker" giúp Vân Hạ linh hoạt và mạnh mẽ trong chiến đấu, nhưng đòi hỏi sự thận trọng và kiểm soát kỹ càng.

Họ Tên: Tiểu Tuyết

Tuổi: 19

Giới Tính: Nữ

Máu: 100/100

Sức Mạnh: 8/100

Tốc Độ: 15/100

Năng Lượng Dị Năng: 100/100

Dị Năng: Nguyệt Quang Hỗ Trợ

---

Mô Tả Chức Năng:

Dị năng "Nguyệt Quang Hỗ Trợ" cho phép Tiểu Tuyết tạo ra và điều khiển ánh sáng từ mặt trăng. Ánh sáng không chỉ chiếu sáng mà còn mang lại nhiều khả năng hỗ trợ trong chiến đấu và sinh hoạt hàng ngày, tạo ra các hiệu ứng đặc biệt.

---

Tác Dụng:

1. Hồi Phục ( kỹ năng đặc biệt từ đối tượng nhất định có thể thăng cấp)

Mô Tả: Kỹ năng đặc biệt cho phép hồi phục và làm dịu cơn đau, tăng tốc độ hồi phục cho các vết thương nhẹ.

Nhược Điểm: Không thể hồi phục cho các vết thương nặng hoặc thương tích nghiêm trọng, dẫn đến cảm giác thất vọng khi không thể cứu chữa kịp thời.

---

Nhược Điểm Chung:

1. Phụ Thuộc Vào Ánh Sáng: Sức mạnh của "Nguyệt Quang Hỗ Trợ" chủ yếu phụ thuộc vào ánh sáng từ mặt trăng. Có thể sử dụng ánh sáng mặt trời nhưng hiệu quả sẽ kém hơn. Trong điều kiện không có ánh sáng (trời mưa, bão tố), hiệu quả sẽ giảm sút.

2. Mệt Mỏi: Sử dụng nhiều lần có thể gây ra sự mệt mỏi nghiêm trọng, khiến người sử dụng dễ bị tổn thương trong các tình huống nguy hiểm.

3. Rủi Ro Trong Chiến Đấu: Nếu không có chiến lược rõ ràng, việc sử dụng dị năng trong chiến đấu có thể dẫn đến quyết định sai lầm, gây hại cho bản thân và đồng đội.

---

Ngoại Hình:

Viên đá "Nguyệt Quang Hỗ Trợ" được hình dung như một viên đá Lưu Ly phát sáng trong bóng tối, kích thước khoảng bằng bàn tay, hình dạng oval và bề mặt mịn màng. Khi sử dụng dị năng, viên đá phát ra ánh sáng mềm mại, màu bạc hoặc trắng ngà, có thể thay đổi màu sắc tùy thuộc vào cảm xúc của người sử dụng. Ánh sáng từ viên đá tạo ra những tia sáng giống như những cơn sóng, lan tỏa trong không gian và tạo cảm giác nhẹ nhàng, thanh thoát.