Nhưng vừa rồi hòa vào thứ gì đó không biết, luồng khí lạnh đó dường như không còn lạnh như vậy nữa, ấm áp, rất thoải mái.
Vậy thì thuật Song Tu là gì?
Cô suy nghĩ một chút, thu chân lại, nhặt cuốn sổ tay đã cuộn lại ném sang một bên, lại cầm lên.
Lật đến phần thuật Song Tu, vì không có tác dụng gì nên cô luyện một lần rồi không quan tâm nữa, cô xem từng chữ từng câu.
Công pháp này tính âm.
Điều hòa âm dương, âm không rời dương, dương không rời âm, cân bằng qua lại, âm dương hòa hợp, trời đất thông suốt...
Tính thuần âm, tức là đây là thứ thích hợp cho phụ nữ luyện.
Ngu Nùng biết điều này. Phụ nữ tu luyện thứ này, khí luyện ra sẽ mang thuộc tính âm nhưng vạn vật âm không rời dương, dương không rời âm, âm đơn độc không sinh, dương đơn độc không lớn, cần phải cân bằng âm dương.
Nhưng trong sổ tay còn có một thuật Bổ Dương, có thể bổ sung dương khí, rất đơn giản, Ngu Nùng vẫn luôn luyện.
Bổ dương không phải những thứ lộn xộn kia, mà là hấp thụ tia nắng đầu tiên vào buổi sáng, để bổ sung dương khí trong cơ thể.
Vì mỗi ngày chỉ có thể hấp thụ một lần nên Ngu Nùng cố ý thuê ở đây, có thể ngồi thiền ở cửa sổ phía đông, không kéo rèm, khi có ánh nắng, buổi sáng tự nhiên vận hành thuật Bổ Dương, hấp thụ dương khí của trời đất. Ánh nắng ban đầu là ấm áp nhất, mặt trời lên cao sẽ có độc tính dương, hấp thụ vào sẽ tổn thương kinh mạch.
Nhưng mỗi ngày chỉ có thể hấp thụ một lần.
Số lượng rất ít.
Lúc đầu âm dương còn rất cân bằng.
Nhưng từ khi luồng khí từ từ biến thành sợi tơ, từ kích thước sợi tơ tằm dần dần biến thành sợi tóc thì cô rõ ràng cảm thấy dương khí của thuật Bổ Dương không đủ.
Luồng khí trong cơ thể ngày càng lạnh vào mùa hè, khi cô ngồi thiền, thậm chí không cần bật điều hòa. Xem đến đây, Ngu Nùng mới giật mình nhận ra, nếu tiếp tục lạnh đi, cô có thể sẽ trở thành sinh vật nhiệt độ thấp, nếu tiếp tục nữa thì thật đáng sợ.
Chẳng lẽ thuật Song Tu trông có vẻ vô dụng nhất này, thực ra lại là hữu dụng nhất sao?
Cô lại đọc kỹ một lần nữa, từng chữ từng câu, cho đến khi nhìn thấy bốn chữ nhỏ ở phía sau.
Nhân dương (1) cũng được.
(1) Nhân dương: thuộc tính dương từ người
Thiên dương không đủ, nhân dương cũng được.
Cho nên gọi là thuật Song Tu.
Ngẫm lại kỹ càng, thuật Song Tu và thuật Uẩn Khí không phải là lựa chọn mà là quan hệ kế thừa, một khi đã tu luyện thuật Uẩn Khí, chắc chắn phải luyện thuật Song Tu đằng sau. Thuật Song Tu một khi đã bắt đầu, không thể dừng lại, phải luôn duy trì sự cân bằng âm dương.