Chương 1: Bỏ trốn
Anh Quốc:Biệt thự Cao Gia, 11h tối. Tại căn phòng nọ- Tớ không thể nào chịu nổi nữa rồi - Một cô gái lên tiếng, trông cô có vẻ tức giận
- Vân Nghi, cậu bình tĩnh đi có được khi?- cô gái còn lại lên tiếng
- Cậu nghĩ tớ bình tĩnh được sao? Cậu biết họ đã làm gì tớ không hả? Và bản thân cậu cũng hiểu rõ họ đã làm gì cậu mà.
- Nhưng chúng ta đâu thể làm gì được ngoài việc nhẫn nhịn ra đâu?
- Chúng ta bỏ trốn đi- Vân Nghi nói
Cô gái còn lại rất ngạc nhiên, cô nói:
- Lục Vân Nghi cậu có bị làm sao hay không đấy?
- Tớ hoàn toàn bình thường
- Chẳng lẽ cậu bỏ ba mẹ cậu ở lại ư?
- Cậu có phải là Cao Diệp Anh mà tớ biết không vậy?
Cô gái tên Cao Diệp Anh kia bỗng im lặng. Vân Nghi tiếp lời:
- Cao Diệp Anh mà tớ biết sẽ không yếu đuối, nhu nhược như vậy. Cậu ấy rất mạnh mẽ, quyết đoán.Cậu có phải là Diệp Anh mà tớ biết hay không?- Lục Vân Nghi bỗng khóc lên
Cao Diệp Anh vẫn tiếp tục im lặng. Căn phòng bỗng trở nên đáng sợ
- Được rồi- Một tiếng nói vang lên phá tan sự im lặng- Chúng ta sẽ đi
- Đi đâu?- Lục Vân Nghi hỏi
- Trung Quốc, quê hương của chúng ta.
- Nhưng chúng ta sẽ sống ở đâu?
- Cậu yên tâm đi. Tớ có một ông bác bên đó. Ngay lúc công ty ông ta gặp khó khăn, mẹ tớ đã giúp đỡ ông ấy. Lúc mẹ tớ mất ông ta đã hứa sẽ giúp đỡ tớ. Chúng ta sẽ nhờ ông ta cho nên cậu không cần phải lo
Lục Vân Nghi không nói gì chỉ gật đầu.Cô đã thôi khóc.
- Nhưng trước tiên chúng ta cần phải làm một việc đã. Bla bla.....
Tại sân bay quốc tế, 2h sáng:
- Hành lý của 2 cô đây ạ- Một ông già khoảng 60t nói
- Cháu xin lỗi ông, khuya như vậy mà bắt ông phải đến đây như vậy- Cao Diệp Anh ns
- Không không cháu không cần xin lỗi ta. Dù gì ta cũng làm quản gia cho mẹ cháu 20 năm rồi. Ta xem cháu như một thành viên trong gia đình ta vậy nên cháu ko cần xin lỗi ta. Hộ chiếu và vé máy bay của 2 cháu đây
- Cháu cảm ơn quản gia Brown- Diệp Anh nói- À mà ông ơi đừng nói cho ba cháu biết nha. Có gì ông bảo bọn cháu đã đi du lịch là được rồi ạ.
- Ta sẽ không nói đâu- quản gia Brown cười hiền hậu- Các cháu lên đường thuận lộ bình an nhé
- Chúng cháu cảm ơn ông ạ- 2 người nói
Cả 2 ng lên chuyến bay vào 2h30. Khi máy bay cất cánh, quản gia Brown vẫn đứng đó nói: - Thượng lộ bình an
P/s: chap này hơi nhìu lời thoại. Mong m.n thông cảm cho ạ.Còn bài hát dưới mk đăng cho đủ chữ thôi ạ
王源:蜿蜒的 沿途一路曲折
wang yuan yan de yan tu yi lu qu zhe
有时候相信的 未必开花结果
you shi hou xiang xin de wei bi kai hua jie guo
小路旁 堆积太多叶落
xiao lu pang dui ji tai duo ye luo
风吹动你和我 剩下沙丘荒漠
feng chui dong ni he wo sheng xia sha qiu huang mo
王俊凯:小声地 唱着我们的歌
wang jun kai xiao sheng di chang zhuo wo men de ge
歌词像本小说 渺小到失措
ge ci xiang ben xiao shuo miao xiao dao shi cuo
不惆怅 依旧安然无恙
bu yi jiu an ran wu
依旧人来人往 上台又散场
yi jiu ren lai ren wang shang tai you san chang
王源:我怎么变这样 变得这样倔强
wang yuan wo zen me bian zhe yang bian de zhe yang jue qiang
王俊凯:每一步的地方 每一站都不会忘
wang jun kai mei yi bu de di fang mei yi zhan du bu hui wang
舞台上远远的光 落在我的肩膀
wu tai shang yuan yuan de guang luo zai wo de jian bang
合唱:想起第一次那个模样
he chang xiang qi di yi ci na ge mo yang
我怎么变这样 变得这样疯狂
wo zen me bian zhe yang bian de zhe yang feng kuang
用这灿烂时光 绽放不一样的光
yong zhe can lan shi guang zhan fang bu yi yang de guang
就算黑夜太漫长 风景全被遮挡
jiu suan hei ye tai man chang feng jing quan bei zhe dang
王源:抬头就有一片星光
wang yuan tai tou jiu you yi pian xing guang
王源:旋转着 故事里的风车
wang yuan xuan zhuan zhuo gu shi li de feng che
谁总任性的说 有太多困惑
shui zong ren xing de shuo you tai duo kun huo
老地方 依旧安然无恙
lao di fang yi jiu an ran wu
依旧人来人往 像从前一样
yi jiu ren lai ren wang xiang cong qian yi yang
王俊凯:我怎么变这样 变得这样倔强
wang jun kai wo zen me bian zhe yang bian de zhe yang jue qiang
王源:每一步的地方 每一站都不会忘
wang yuan mei yi bu de di fang mei yi zhan du bu hui wang
舞台上远远的光 落在我的肩膀
wu tai shang yuan yuan de guang luo zai wo de jian bang
合唱:想起第一次那个模样
he chang xiang qi di yi ci na ge mo yang
我怎么变这样 变得这样疯狂
wo zen me bian zhe yang bian de zhe yang feng kuang
用这灿烂时光 绽放不一样的光
yong zhe can lan shi guang zhan fang bu yi yang de guang
就算黑夜太漫长 风景全被遮挡
jiu suan hei ye tai man chang feng jing quan bei zhe dang
抬头就有一片星光
tai tou jiu you yi pian xing guang
合唱:季节一次一次更迭过往
he chang ji jie yi ci yi ci geng die guo wang
也在一步一步实现愿望
ye zai yi bu yi bu shi xian yuan wang
我要让全世界记住 我的模样
wo yao rang quan shi jie ji zhu wo de mo yang
王俊凯:我怎么变这样 变得这样疯狂
wang jun kai wo zen me bian zhe yang bian de zhe yang feng kuang
合唱:用这灿烂时光 绽放不一样的光
he chang yong zhe can lan shi guang zhan fang bu yi yang de guang
就算黑夜太漫长 风景全被遮挡
jiu suan hei ye tai man chang feng jing quan bei zhe dang
王源:抬头就有一片星光
wang yuan tai tou jiu you yi pian xing guang
王俊凯:我怎么会变成这样
wang jun kai: wo zen me hui bian cheng zhe yang