Hắn phải mất 9 năm, căn cứ theo nhắc nhở của Thái Hư Bảo Giám dung hợp vô số công pháp, lấy mộc làm chủ, thủy thổ làm phụ, tu bổ dung hợp từng chút một, mới có thể giám định 《Thanh Mộc Trường Sinh Quyết》 thành công pháp tiên phẩm.
Công pháp này ôn hòa, hấp thu tinh hoa của trời đất, dung hợp tinh thần và khí làm một, có thể đồng tu cùng lúc ba loại: thân thể, linh hồn, tu vi, đột phá cũng không hề có bình cảnh, pháp lực hồn hậu, tu luyện có thể sinh ra Linh lực Thanh Mộc, tẩm bổ vạn mộc, cũng có thể gia tăng tuổi thọ.
Khuyết điểm duy nhất chính là tốc độ tu luyện chậm chạp.
Nhưng có thể gia tăng tuổi thọ, cũng đủ bù đắp cho khuyết điểm này, chỉ cần hắn có thể an phận thủ thường, tu luyện từng bước một, là có thể thăng cấp.
Trồng trọt đối với hắn mà nói cũng là một loại tu luyện.
Đưa linh lực Thanh Mộc vào cây non khô héo, sau khi vận chuyển một vòng, cành lá của cây non giãn ra, sau đó chậm rãi đưa linh lực hệ Mộc trở về.
Đây chính là ưu điểm của 《Thanh Mộc Trường Sinh Quyết》, cho dù là ở nơi không có linh khí, chỉ cần dựa vào thực vật vẫn có thể tu luyện được.
Hắn và thực vật là hỗ trợ lẫn nhau.
Cố Trường Thanh dựa theo nhắc nhở của bảo giám, trồng cây non ở bên ngoài động phủ, sau đó chôn xuống 1000 linh thạch, lại bố trí thêm một cái Xích Diễm Trận loại nhỏ.
Sau khi hoàn thành một loạt công việc, hắn vui vẻ chờ đợi cây non lớn lên.
Còn về lời nói của Phương Diệu Văn, đã sớm bị hắn quên mất.
----------------------------------
Ở yên trong động phủ vài ngày.
Rất nhanh lại đến thời gian nhận nhiệm vụ.
Cố Trường Thanh đi vào Nhiệm Vụ Đường.
Trong tông môn có quy định, tất cả đệ tử mỗi năm đều phải hoàn thành một số nhiệm vụ nhất định, nếu không...
Hình phạt cũng không phải là hình phạt nghiêm khắc gì, chỉ là, tất cả chi tiêu của ngươi sẽ tăng gấp đôi, cho đến khi thời gian chịu phạt kết thúc.
Tông môn không phải là nơi làm từ thiện.
Tông môn che chở cho đệ tử trưởng thành, đệ tử cũng phải trả giá một chút gì đó.
Nếu không hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn, hình phạt tiêu phí gấp đôi này, so với việc bị phạt đến Hắc Phong Nhai diện bích tư quá (*) còn khó chịu hơn nhiều.
(Diện bích tư quá: Ngồi xoay mặt vào vách để xám hối về những lầm lỗi của mình đã gây ra.)
Trong tông môn, thuê động phủ, đổi công pháp, đổi tài nguyên... tất cả đều phải tốn điểm cống hiến.
Điểm cống hiến không thể giao dịch, chỉ có thể dựa vào làm nhiệm vụ mới có được.
Có thể nghĩ, vất vả khổ sở làm nhiệm vụ, rõ ràng có thể tiết kiệm được điểm cống hiến, kết quả lại phải tiêu phí gấp đôi, đều là tiền mồ hôi nước mắt, ai mà nỡ chứ.
Bởi vậy, trừ khi bất đắc dĩ, sẽ không có đệ tử nào dám chậm trễ nhiệm vụ.
"Cố sư huynh."
Cố Trường Thanh ở Nhiệm Vụ Đường cũng xem như là một người có chút danh tiếng.
"Ngươi cũng muốn ra ngoài tránh nạn sao?" Vẻ mặt Vương quản sự hóng hớt hỏi. Ông ta là đệ tử ngoại môn, sau khi biết mình không có hy vọng Trúc Cơ, liền đến Nhiệm Vụ Đường làm quản sự.
"Tránh nạn gì?" Cố Trường Thanh tò mò hỏi lại.