Em Trong Mắt Tôi Có Chút Đáng Yêu

Chương 1: Xin lỗi cô ấy ngay

Trong căn phòng sáng rực ánh đèn pha lê, bữa tiệc chào đón Trương Uyển Thanh trở về nước diễn ra vô cùng náo nhiệt. Mọi ánh nhìn đổ dồn vào nữ diễn viên nổi tiếng vừa trở về sau thời gian dài hoạt động ở nước ngoài. Cô ta dễ dàng thu hút sự chú ý, từng bước chân uyển chuyển, nụ cười thoáng nhẹ mà đầy tự tin. Ôn Kinh Hàn, người đứng đầu Ôn thị, luôn ở gần cô ta, đôi mắt lạnh lùng nhưng không thể giấu nổi sự quan tâm dịu dàng dành cho Trương Uyển Thanh.

Chu Hạnh Nghiên ngồi ở một góc phòng, đôi mắt ánh lên vẻ căm hận khó che giấu. Bàn tay cô siết chặt chiếc ly pha lê trong tay, rượu đỏ sóng sánh phản chiếu ánh mắt giận dữ. Từng khoảnh khắc nhìn thấy Ôn Kinh Hàn trò chuyện thân mật với Trương Uyển Thanh chỉ khiến trái tim cô thêm thắt lại, nỗi đau bị phản bội chẳng khác gì một lưỡi dao cứa sâu.

Cô ngửa cổ uống cạn ly rượu, hy vọng cơn say sẽ giúp mình quên đi những cảm xúc hỗn độn đang dâng trào. Cảm thấy choáng váng vì đã uống quá nhiều, Chu Hạnh Nghiên đứng dậy, lảo đảo bước về phía nhà vệ sinh. Cô muốn rửa tay, xua tan đi cái cảm giác nóng nảy trong lòng, hy vọng bước đi sẽ giúp mình tỉnh táo hơn một chút.

Vừa ra khỏi cửa nhà vệ sinh, bước chân còn chưa ổn định thì Chu Hạnh Nghiên bất ngờ bị Trương Uyển Thanh chặn lại. Trương Uyển Thanh đứng đó, dáng người mảnh mai trong bộ váy dạ hội trắng muốt, ánh mắt lại sắc lạnh như dao. Cô ta khẽ nhếch môi, nụ cười mỉa mai thoáng hiện lên.

“Cô nghĩ chỉ cần kết hôn với Ôn Kinh Hàn là anh ấy sẽ yêu cô sao?” Trương Uyển Thanh chậm rãi nói, từng lời đều chứa đầy sự chế giễu. “Cô thật ngây thơ, Chu Hạnh Nghiên. Giờ tôi đã trở về, cô cũng sớm chỉ là một thứ đồ bỏ đi mà thôi. Cô muốn trả thù tôi? Với cách này sao? Cô vẫn chưa đủ trình đâu.”

Những lời nói đó như mồi lửa đốt cháy cơn giận dữ trong lòng Chu Hạnh Nghiên. Không kiềm chế được, cô vung tay tát mạnh vào mặt Trương Uyển Thanh, cái tát vang lên giữa không gian tĩnh lặng. Gương mặt xinh đẹp của Trương Uyển Thanh thoáng đỏ bừng, nhưng thay vì tức giận, cô ta chỉ cười nhạt như thể đã lường trước được hành động này.

Ngay lúc ấy, tiếng bước chân dồn dập vang lên. Ôn Kinh Hàn xuất hiện, đôi mắt sắc bén quét qua khung cảnh trước mặt. Anh nhìn thấy dấu tay đỏ rực trên má Trương Uyển Thanh rồi ánh mắt dừng lại trên người Chu Hạnh Nghiên. Sự lạnh lẽo trong ánh mắt anh khiến trái tim Chu Hạnh Nghiên khựng lại.

“Lập tức xin lỗi cô ấy ngay.” Giọng nói của Ôn Kinh Hàn trầm thấp nhưng vô cùng rõ ràng.

Không một chút do dự, không một lời giải thích.

Trong ánh mắt anh, chỉ còn sự xót xa dành cho Trương Uyển Thanh.

Chu Hạnh Nghiên đứng đó, cảm giác như trái tim mình vừa bị bóp nghẹt. Cô cúi đầu, siết chặt tay đến mức móng tay gần như cắm vào da thịt, nhưng vẫn không thể xua đi được nỗi đau đang dâng trào trong lòng.