Cốt Truyện Liên Quân

Chương 2

Tiểu sử cốt truyện tướng liên quân – LiliannaTrong hàng nghìn năm qua, Liliana đã đi khắp mọi ngõ ngách trên toàn thế giới. Một trong những thực thể cổ xưa nhất ở Athanor còn tồn tại, Liliana đã được sinh ra khi thế giới vẫn còn trong trạng thái hỗn độn và vạn vật sinh tồn đều nhờ vào bản năng. Liliana vô cùng tò mò, khám phá con đường của mình trong một thế giới hỗn độn, tiếp tục tìm kiếm bản chất và nguồn năng lượng của vũ trụ.

Cô muốn tìm hiểu về quá khứ và vị lai, sự khởi đầu của cuộc sống và ý nghĩa của cái chết.

Để cuộc tìm kiếm câu trả lời của mình được thành công, Liliana biến hòa thành các hình hài khác nhau và nhìn thấu sự sống qua con mắt của đủ mọi giống loài.

Cửu Vĩ Hồ (Hồ Ly Chín Đuôi) là sinh vật đầu tiên Liliana gặp.

Cô đã xem Hồ Ly như vị thầy khai sáng của mình, và tự nhận bản thân là một kẻ kế thừa. Nhờ sự chỉ dẫn của người thầy và những gì cô chứng kiến xuyên suốt chuyến đi của mình, Liliana nhanh chóng trở nên thông thái hơn. Tuy nhiên, cô hiểu rằng cô vẫn còn một con đường dài để tìm kiếm câu trả lời cuối cùng cho tất cả mọi thứ.

Cô đã chọn một cuộc sống biệt lập, dành thời gian để từ từ thấm nhuần và suy ngẫm về tất cả những gì cô được học. Tuy vậy, cứ vài trăm năm, cô lại xuất hiện để tiếp thu sự thông thái và hiểu biết một cách sâu sắc hơn. Trong những cuộc hành trình trước đây, Liliana đã tiếp xúc với Con người và đã có cơ hội quan sát họ gần hơn.

Con người dường như ngu si đần độn và chỉ đạt tới mức trung bình ở tất cả mọi mặt, quyền năng, tâm linh và luật pháp, đó là lý do tại sao Liliana lại không hề quan tâm đến giống loài này. Tuy nhiên, sau khi cô biết nhiều hơn về những khát vọng của con người và cách họ truyền lại di sản của mình, cô nhanh chóng bị cuốn hút từ trong lối suy nghĩ của mình và bắt đầu những đổi mới cùng phát triển của loài người.

Bất cứ khi nào con người thực hiện bước nhảy vọt, Liliana lại biến chuyển trà trộn vào loài người và học hỏi từ những học giả uyên bác. Trong thời kỳ tăm tối, Con người thường bị tấn công bởi những sinh vật bóng tối (Sinh Vật từ Vực Hỗn Mang). Không muốn phải nhìn thấy những đau khổ, Liliana đã sử dụng những phương pháp tinh tế nhất để tiết lộ những bí mật và đưa ra lời khuyên về cách sử dụng ma thuật để giúp con người trong giai đoạn khổ ai này.

Từ những quan sát của mình, cô tiên đoán rằng nếu con người sống sót được qua quãng thời gian đen tối này, họ chắc chắc có thể tạo ra một nền văn minh vô tiền khoáng hậu, trong đó sẽ xuất hiện những nền tri thức mới và những kỹ năng mới, dần đưa cô đến gần hơn với câu trả lời cuối cùng.

Và cô cân nhắc đến những trợ giúp mà cô gửi cho loài người như một dạng đầu tư – sau tất cả, nếu điều đó giúp cô có được thứ cô muốn thì tại sao lại không cơ chứ? Với một nụ cười và hi vọng dành cho tương lai, Liliana đã trở lại. Vài trăm năm sau, khi Liliana trở lại nền văn minh của loài người một lần nữa, cô đã bị sốc.

Những ngọn nến và lò sưởi cô đã từng được sử dụng nay đã được thay thế bằng những chiếc đèn pha lê chạm khắc bởi ma thuật, có khả năng mang ánh sáng tới hàng ngàn gia đình cùng một lúc. Những lưỡi giáo và những thanh kiếm mà cô từng biết không còn được nhiều người sử dụng nữa, những chiến binh loài người giờ đây đã sử dụng cơ khí và súng đại bác một cách mạnh mẽ và cực kỳ ấn tượng.

Những cải tiến này, thứ mà con người gọi là “công nghệ” đã thay đổi hoàn toàn cách Liliana nhìn nhận thế giới

Đó là một sự thay đổi lý tưởng cho Liliana, cô háo hức tham gia vào mọi sự phát triển mới.

Nhưng ngay cả với một người vô cùng uyên bác như Liliana cũng phải cần hàng chục, thậm chí hàng trăm năm để thấu hiểu được tri thức này. Vì thế, Liliana đã quyết định biến đổi thành con người và gia nhập quân đội của đế chế với vai trò sĩ quan liên lạc, người có quyền tự do đi lại giữa các lục địa và thu thập thông tin tình báo.

Vai trò mới sẽ giúp cô thuận tiện hơn và đạt được tất cả những gì cô mong muốn.

Tất nhiên điều đó cũng mang lại những kẻ địch mới, nhưng Liliana không ngại những thứ vụn vặt này và sẵn sàng đương đầu với chúng bất kỳ lúc nào.

“Đó chỉ là một phần của học phí thôi!”