Sau Khi Xuyên Thành Kiều Thê Tra A Của Vai Ác

Chương 8

Cán lăn bột trên tay Trì Song Chi lập tức rơi xuống, bà nhìn giường, rồi lại nhìn Trì Nguyên, vẻ mặt kinh ngạc đến mức không nói nên lời. Biểu cảm trên khuôn mặt bà thay đổi liên tục như một bảng pha màu, một lúc sau mới dậm chân, giơ tay lên định đánh Trì Nguyên lần nữa.

Bị đánh tiếp, Trì Nguyên kêu lên: “Mẹ! Con đã nói đó là Khương Từ rồi, sao mẹ còn đánh con?”

Trì Song Chi: “Không đánh con thì đánh ai? Nói! Con dụ dỗ Khương Từ về nhà có ý đồ gì?”

Trì Nguyên hoàn toàn tuyệt vọng, “Cô ấy là vợ hợp pháp của con, con có thể có ý đồ gì chứ?”



Trên bàn ăn, Trì Nguyên khuấy bát cháo cá trong tay, mắt nhìn hai người ở phía bên kia.

Trì Song Chi ngồi bên cạnh Khương Từ, vẻ mặt dịu dàng hỏi han ân cần, trước mặt Khương Từ là một bàn đầy món ngon: bánh bao, bánh mì sữa, canh đậu đỏ...

“Tiểu Từ, con muốn ăn gì thì cứ nói với dì Ngô, để dì nấu cho con.”

“Đã về nhà rồi thì ở lại đây vài tháng, đừng vội về làm gì. Có công việc thì bảo Trì Nguyên lái xe đưa con đi. Biết là con bận rộn với công việc, nhưng cũng phải chú ý đến sức khỏe của mình nữa.”

Khương Từ từ đầu đến cuối vẫn duy trì thái độ khiêm tốn, lịch sự, cảm ơn mẹ Trì và còn tiện khen ngợi thêm: “Chuỗi ngọc trai này thật hợp với mẹ, con đã để mắt đến nó ngay từ buổi đấu giá. Cảm thấy nó rất phù hợp với khí chất của mẹ. Ngọc trai đeo lên người mới tỏa sáng và lộng lẫy hơn.”

Trì Nguyên không kìm được mà khẽ hừ một tiếng, khung cảnh mẹ hiền con dâu hiếu thảo này khiến người ta lầm tưởng Khương Từ mới chính là bảo bối cưng của nhà họ Trì.

Trì Song Chi quay sang Trì Nguyên: “Hừ cái gì? Con làm cho bát cháo của con trở nên nát bét hết rồi. Những lễ nghi ăn uống mà mẹ dạy con để chó ăn hết rồi à?”

Đây có phải mẹ ruột không? Thật biết cách phân biệt đối xử nhỉ.

Trì Nguyên lặng lẽ thắp nến cho nguyên thân trong lòng.

Trong tiểu thuyết, Trì Song Chi có lẽ là người duy nhất vui mừng trước cuộc hôn nhân giữa Trì Nguyên và Khương Từ. Chính bà là người đã sắp xếp mọi việc, ép Trì Nguyên dù không muốn nhưng vẫn phải cưới Khương Từ về.

Hôn ước giữa nhà họ Khương và nhà họ Trì bắt đầu từ khi mẹ của hai gia đình đều mang thai và nửa đùa nửa thật về việc hứa hôn.

Về sau, một người phân hóa thành Alpha, người kia là Omega, mà độ tương thích lại đạt đến 80%. Hai gia đình vỗ trán nghĩ, thật tuyệt, và quyết định chấp nhận hôn ước.

Trong ngày cưới, chính Trì Song Chi đã nắm lấy tai của Trì Nguyên, kéo cô đi dọc thảm đỏ. Lời tuyên bố không cho Khương Từ bước chân vào nhà họ Trì cũng xuất phát từ ngày hôm đó.

“Hệ thống, hệ thống, nếu tôi cứu được phản diện, hoàn thành nhiệm vụ, liệu tôi có thể ly hôn không?”

“Tôi không muốn sống chung với con hổ cái đội lốt người này đến cuối đời. Lỡ một ngày nào đó cô ta nhớ lại chuyện nguyên thân đã sỉ nhục và ngược đãi cô ấy, chẳng phải tôi sẽ xong đời sao?”

Hệ thống: “Khương Từ đâu có thật lòng thích cô. Khi cô ấy trở lại với vinh quang, hai người tự nhiên sẽ đường ai nấy đi thôi.”

Ly hôn và bỏ trốn mới là cách tốt nhất.

Trong nguyên tác, kế hoạch của Trì Nguyên dùng thuốc để hãm hại Khương Từ đã thành công, khiến Khương Từ thân bại danh liệt, mất tất cả và trở thành kẻ bị cả giới giải trí ruồng bỏ. Dù cô giải thích thế nào, những cái nhãn như “kẻ chơi bời”, “kẻ đồi trụy” cũng không thể tháo xuống khỏi người cô.

Người mẹ đang nằm trong bệnh viện của Khương Từ cũng vì bị những kẻ ác ý phanh phui thân thế mà liên tục bị quấy rối, không chịu nổi áp lực đã nhảy từ cửa sổ xuống.

Đó là khi Khương Từ chính thức bắt đầu con đường hắc hóa và trả thù, gϊếŧ chết Trì Nguyên, ném Giang Uyển – kẻ đứng sau hãm hại cô – vào rừng sâu núi thẳm, thậm chí còn ép nữ chính phải tự mổ tim cứu người. Chuyện điên rồ này không thể dùng từ nào khác để diễn tả.

Lúc này, hệ thống xuất hiện và đưa ra một lời nhắc nhở đầy ấm áp: “Ký chủ lưu ý, cảm hóa phản diện và hướng thiện cho người ta cũng là một phần trong việc cứu phản diện đấy.”

Trì Nguyên: “... Có cần tôi đọc thuộc lòng Tám điều vinh nhục và Bộ luật Hình sự ngay trước mặt cô ấy không?”

Hệ thống: “Cô có thể thử.”