Chiếc taxi chậm rãi lái vào biệt thự nhà họ Trì, một công trình kiến trúc xa hoa nguy nga như một bức tranh dần hiện ra trước mắt Trì Nguyên. Trên đường đi, cô đã trao đổi với hệ thống, sắp xếp lại các tình tiết chính của tiểu thuyết.
Tài xế lái xe nhìn chằm chằm với ánh mắt thèm thuồng, không ngừng trêu đùa Trì Nguyên, “Cả đời tôi làm lụng cũng không mua nổi một cột trụ trong căn nhà này của cô đâu.”
Trì Nguyên cũng không kém phần cảm thán, “Chuyện đầu thai đúng là kỹ thuật cao, điểm xuất phát của thân thể này là đích đến của cả đời người khác. Cuộc sống giàu có không biết hưởng thụ, lại còn muốn tìm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thử nói xem có đáng không?”
Hệ thống: “Thế giới tiểu thuyết xoay quanh nữ chính, pháo hôi như thế này chỉ là công cụ phục vụ cho sự tỏa sáng của nữ chính. Thuộc tính vạn người mê của nữ chính không phải ai cũng có thể né tránh được.”
Trì Nguyên: “Nghe cô nói cứ như thần thánh, khi tôi đọc truyện đã thấy kỳ lạ rồi. Nữ chính ganh ghét, gài bẫy hết người này đến người khác, mà chẳng ai nhìn ra vẻ giả tạo của cô ta à? Điều này không hợp lý chút nào.”
Hệ thống: “Nữ chính là nhân vật nguy hiểm, để hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ phải hết sức cẩn thận, đừng để nữ chính có cơ hội tiếp cận Khương Từ.”
Trong tiểu thuyết, Giang Uyển tiếp cận Khương Từ mười lần thì chín lần là để gây rối, còn một lần là để chế giễu cô với tư cách kẻ chiến thắng. Mặc dù Khương Từ chẳng bao giờ để tâm.
Xe dừng lại trước cửa lớn, Trì Nguyên bế Khương Từ bước vào nhà họ Trì.
Lúc này đã chín giờ tối, căn nhà họ Trì yên ắng, mẹ của Trì Nguyên đã ngủ từ sớm, cô nhẹ nhàng lẻn vào phòng mình, cảm giác như đang lén lút nɠɵạı ŧìиɧ.
Gạt bỏ suy nghĩ vô lý đó, Trì Nguyên đặt Khương Từ đang say ngủ xuống giường, và ngay lập tức nhận ra cơ thể cô ấy có điều bất thường.
Trì Nguyên đưa tay sờ trán Khương Từ, cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng, liền nhanh chóng nhấc điện thoại bàn gọi bác sĩ gia đình.
Quả không hổ danh là bác sĩ riêng của nhà giàu, chưa đầy mười phút sau, một người đàn ông mặc áo blouse trắng mang theo hộp thuốc xuất hiện.
Bác sĩ tầm bốn mươi, tóc chải gọn gàng, mồ hôi đầm đìa trên trán vì chạy vội đến.
Thấy người bệnh không phải là Trì Nguyên, ông ngạc nhiên bước đến bên giường.
“Cô Khương?! Chuyện này là sao...”
Trì Nguyên ho khẽ, ra hiệu cho bác sĩ ngừng nói và mau chóng kiểm tra cho Khương Từ.
“Cô ấy bị lạnh bụng và có dấu hiệu sốt, trước đây có phải đã uống nhầm thuốc gì không?” Bác sĩ đặt nhiệt kế xuống, truyền nước biển cho Khương Từ, cuối cùng cũng ổn định tình trạng bệnh.
Việc này do nguyên thân gây ra, Trì Nguyên làm sao biết Khương Từ đã uống loại thuốc gì, chỉ có thể ấp úng không trả lời nổi.
Bác sĩ thở dài, nhìn Trì Nguyên với ánh mắt trách móc, “Tôi có nghe chút ít về chuyện giữa cô và Khương Từ. Mặc dù cuộc hôn nhân của hai người không phải do cả hai tự nguyện, nhưng dù có không thích thế nào, cô cũng không nên ngược đãi cô ấy như vậy.”
Không ngờ chuyện Trì Nguyên và Khương Từ có mối quan hệ tồi tệ đến mức ngay cả bác sĩ gia đình cũng biết.
Trì Nguyên cười trừ, đành phải nhận lỗi, vừa xin lỗi vừa hứa hẹn không bao giờ làm hại Khương Từ nữa, cuối cùng mới có thể tiễn bác sĩ đi.
Nhìn Khương Từ đang co người lại trên giường, Trì Nguyên thấy lòng mềm nhũn. Cô lấy một chiếc khăn ẩm, vắt khô, rồi nhẹ nhàng lau qua trán cô ấy.
Khương Từ trong giấc mơ vẫn không yên, chân mày nhíu lại, hơi thở yếu ớt, hơi nóng tỏa ra từ miệng, miệng lẩm bẩm những lời vô nghĩa, rõ ràng đang sốt rất cao.
Trì Nguyên lau trán xong, tiếp tục lau mặt, cổ và đôi tay gầy guộc của Khương Từ. Khi lau đến bàn tay lạnh lẽo đẫm mồ hôi của cô ấy, đột nhiên Trì Nguyên bị bàn tay đang vô thức của Khương Từ nắm chặt.
“Lạnh... Mục Mục, lạnh quá...” Khương Từ run rẩy toàn thân, miệng liên tục rêи ɾỉ kêu lạnh.
Trì Nguyên nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô ấy, lo lắng không thôi, thầm chửi nguyên thân của mình không ra gì!
Cô do dự một lúc, rồi nhanh chóng cởi giày leo lên giường, chạm vào cơ thể nóng hầm hập của Khương Từ, Trì Nguyên quấn kín người cô ấy trong chăn, rồi ôm cả người và chăn vào lòng.
Trong cơn sốt, Khương Từ như thể đang quay lại mùa hè gay gắt năm ấy.
Lúc đó, cô mới bước chân vào giới giải trí, thế giới đầy sắc màu và hào nhoáng đã mang lại cho cô một khởi đầu mới.
Một vai nữ chính trong một bộ phim truyền hình mạng chi phí thấp.
Dù khởi đầu không cao, nhưng ít ra đó là dấu hiệu cho thấy cô đã chính thức có cơ hội trở thành một diễn viên mới.
Trong niềm phấn khích, Khương Từ đã chia sẻ tin vui này với Mục Thanh. Nhưng giọng nói từ đầu dây bên kia khiến cô như rơi vào hố băng.