Sau khi ánh sáng kỳ lạ biến mất, căn phòng trở lại sự tĩnh mịch đến ngột ngạt. Lâm Huy vẫn còn đứng yên, lòng đầy mâu thuẫn. Anh đã thấy gì? Những hình ảnh thoáng qua vừa rồi không đơn giản chỉ là ảo giác. Chúng giống như một phần ký ức bị phong ấn đang dần trỗi dậy. Nhưng vấn đề lớn hơn là cảm giác về sự hiện diện của một thế lực nguy hiểm lẩn khuất đâu đó trong bóng tối.
Anh cúi xuống, nhặt hòn đá đen lên, cảm nhận luồng linh khí yếu ớt đang tỏa ra từ nó. Lần này, mảnh tàn phiến trong tay anh không còn bừng sáng nữa. Tuy nhiên, sự hiện diện của nó vẫn còn đó, âm thầm nhưng mạnh mẽ. Anh biết mình đang bước vào một hành trình không lường trước, một hành trình mà anh không thể quay đầu lại.
Lâm Huy quyết định rời khỏi tòa nhà, nhưng trong lòng đã hình thành một kế hoạch rõ ràng. Trước tiên, anh phải tìm hiểu thêm về hòn đá và mảnh tàn phiến mà mình đang giữ. Anh cần biết nguồn gốc thực sự của chúng và cách chúng liên kết với nhau. Còn có bao nhiêu mảnh vỡ giống vậy ngoài kia? Và liệu anh có thể khôi phục chúng trước khi linh khí biến mất hoàn toàn?
Trở về nhà, Lâm Huy dành cả đêm tìm kiếm trong những tài liệu, trang web và cả các diễn đàn ngầm trên mạng. Anh không chỉ tìm kiếm thông tin về linh khí, mà còn những truyền thuyết, huyền thoại liên quan đến các thế lực siêu nhiên. Một điều kỳ lạ hiện ra: mặc dù không có hệ thống nào trợ giúp, nhưng sự kết hợp giữa công nghệ hiện đại và những kiến thức cổ xưa lại giúp anh dần khám phá ra những manh mối bị che giấu.
Đến rạng sáng, anh bắt gặp một đoạn ghi chép cũ kỹ trên một trang web bị bỏ hoang từ lâu. Đoạn văn ghi chép về một nhóm người từ thế kỷ trước đã từng phát hiện ra dấu tích của một hệ thống cổ xưa, nhưng tất cả tài liệu của họ đã bị thất lạc, và những thành viên của nhóm lần lượt biến mất trong những tình huống bí ẩn. Mọi nỗ lực để tìm lại các mảnh vỡ đều bị ngăn cản bởi một thế lực vô hình nào đó.
Lâm Huy cảm thấy lạnh sống lưng khi đọc những dòng cuối cùng của bài viết: "Những ai nắm giữ mảnh tàn phiến sẽ trở thành mục tiêu. Linh khí cạn kiệt chỉ là khởi đầu cho một cuộc thanh trừng mà không ai có thể thoát khỏi. Hãy cẩn thận."
Mồ hôi lạnh thấm qua gáy anh. Những hình ảnh tối tăm thoáng qua trong tâm trí, những thế lực to lớn trong giấc mơ và lời cảnh báo trong đoạn ghi chép, tất cả kết nối lại với nhau. Anh nhận ra mình không chỉ phải khôi phục nguồn linh khí, mà còn phải đối mặt với những kẻ đang rình rập anh từ bóng tối.
Giữa sự lo âu, Lâm Huy bỗng nhìn ra cửa sổ. Trong ánh sáng yếu ớt của bình minh, anh thấy một cái bóng đứng dưới con phố vắng. Bóng người ấy không di chuyển, chỉ đứng đó, hướng ánh nhìn về phía căn hộ của anh.
---