Tháng 10 đến, nhiệt độ ở Anh ngày càng giảm.
Mavis thay đôi ủng da, dù không có lót lông nhưng vẫn ấm hơn đôi giày thể thao rách nhiều. Trên bàn ăn, nước ép và kem biến mất, thay vào đó là nước ép bí đỏ và nước ép ngô ấm nóng.
Thành thật mà nói, cả hai đều không ngon lắm.
Mavis thích uống sữa, cô tranh thủ uống nhiều hơn trước khi dậy thì lần hai, biết đâu có thể cao đến 1m70.
Thịt nguội trong bánh sandwich là thịt đông lạnh, ăn vào lạnh buốt. Cô bắt đầu chọn bánh vòng, bánh mì kẹp xúc xích và bánh palmier làm đồ ăn nhẹ giữa giờ. Nếu đến tiết Lịch sử Pháp thuật hay Thảo dược, cô còn có thể lén ăn vài viên kẹo.
Giáo sư Binns (dạy môn Lịch sử Pháp Thuật) không nhìn thấy gì, và tiết học môn Thảo dược của viện trưởng, dù có bị phát hiện cũng không bị trừ điểm.
Bữa tối rất thịnh soạn, không chỉ có các loại thịt nướng mà còn có sô cô la nóng để uống.
Trước khi đến thư viện làm bài tập, có thể uống một cốc sô cô la nóng hổi, thật tuyệt vời.
Hôm nay, như thường lệ, Mavis uống ấm bụng rồi đi thẳng vào thư viện, lấy số mới nhất của tạp chí Tuần San Phù Thủy từ kệ gần cửa nhất.
Đây là tạp chí được các nữ phù thủy ưa chuộng nhất, đủ loại chuyên mục.
Chuyên mục bói toán tuần này nói về vận mệnh, có công thức nấu ăn hàng ngày, muc tình yêu kỳ diệu có bài trắc nghiệm kiểm tra xem bạn phù hợp với loại nam phù thủy nào, còn có mục tư vấn tình cảm, nơi các nữ phù thủy gửi bài tâm sự nỗi lòng.
Ngoài ra còn có hàng loạt quảng cáo về các dụng cụ pháp thuật.
Mavis cũng rất thích đọc vì có thể hiểu rõ về mọi mặt của thế giới phù thủy, và còn có thể săn quà miễn phí.
Mỗi kỳ tạp chí đều có những câu đố vui, có thể cắt ra, trả lời xong rồi gửi về tòa soạn, người trả lời đúng sẽ nhận được những món quà nhỏ.
Như mẫu thử dầu gội, kẹo mới của Honeydukes, khăn lau, v.v.
Mavis thèm nhỏ dãi, nhưng hầu hết câu đố cô đều không biết, thậm chí có câu còn không hiểu đề hỏi gì.
Ví dụ: “Pha bóng giả Transylvania đầu tiên xuất hiện vào năm nào?”
*Pha bóng giả Transylvania là một kỹ thuật trong Quidditch. Đây là một cú tắc bóng rất nguy hiểm và không hợp lệ theo luật thi đấu. Kỹ thuật này được mô tả là khi một cầu thủ cố tình đâm thẳng vào người đối phương bằng cả cơ thể thay vì chỉ dùng tay hoặc gậy để cản phá.
Cái gì vậy? Quidditch à?
Hay như: “Ai là cầu nối giữa Thủ tướng Muggle và Bộ Pháp thuật?”
Ai cơ? Là ai? Làm sao mà tôi biết!
Nhưng không sao, vẫn còn mục dự thi có thưởng.
Ví dụ như kẹo mới của Honeydukes chưa có tên, họ mời độc giả đặt tên, nếu được chọn sẽ nhận được một túi kẹo loại mới.
Hoặc như loại dầu gội pháp thuật mới cần một câu slogan quảng cáo, nếu được chọn sẽ nhận được một bộ quà tặng làm sạch.
Mavis chẳng bận tâm trình độ ngữ văn của mình ra sao, thử không mất tiền mà.
Cú của Hogwarts gửi thư cũng miễn phí.
Kẹo mới được cho là rất ngọt, nên cô nghĩ ra vài cái tên: Tình Đầu, Mối Tình Dưới Cây Tầm Gửi, Vũ Điệu Ong và Bướm.
Tất cả đều bị loại.
Cái được chọn là Kẹo Ong Rít.
Cô: “…”
Slogan cho dầu gội cô viết rất qua loa, nghĩ bừa một câu: Tóc lung linh, tự tin hết mình.
Và bất ngờ trúng thưởng.
Cô nhận được một bộ quà tặng làm sạch: dầu gội nhiều màu, xà phòng siêu sạch, sữa tắm hương kẹo.
Đúng như tên gọi. Dầu gội nhiều màu sẽ khiến tóc thay đổi màu ngẫu nhiên sau khi gội, xà phòng có sức tẩy rửa cực mạnh, mọi vết bẩn trên quần áo đều được làm sạch (nhưng ở Hogwarts không cần tự giặt quần áo, vì đã có gia tinh lo việc đó), và sau khi dùng sữa tắm thì cả người sẽ có mùi kẹo.
Ừm, hiệu quả thế nào còn cần bàn, nhưng chí ít nó rất kịp thời.
Vì Hogwarts không cung cấp đồ vệ sinh cá nhân.
Suốt một tháng qua, Mavis đều dùng phép "Scourgify" để làm sạch rồi xả qua nước.
Ngày nhận được quà, cô đã có một buổi tắm nước nóng thoải mái.
Nằm trong chăn, người cô tỏa ra hương kẹo sữa.
Thật tuyệt.
Một lần thành công khiến Mavis càng hào hứng lật giở tạp chí hơn.
Cô cân nhắc gửi bài cho Tuần San Phù Thủy, viết một câu chuyện ngắn về tình yêu, dù sao những câu chuyện đăng trên đó cũng chẳng hay ho gì, toàn là kiểu “phù thủy đẹp trai yêu cô phù thủy ngốc nghếch”, hoặc “công chúa thuần huyết và máu lai làm sao để vượt qua muôn vàn trở ngại để đến với nhau”.
Thật sáo rỗng.
Nhưng đến khi bắt tay vào viết, Mavis mới nhận ra mình đã sai.
Dù cô có cả bụng ý tưởng kịch tính, nhưng hoàn toàn không viết nổi, câu từ khô khan, vốn từ vựng thì ít ỏi. Cuốn Bảng Âm Tiết Pháp Thuật mượn từ thư viện chỉ có thể tra cứu khi viết luận văn, còn khi viết tiểu thuyết thì vô dụng.
Không còn cách nào khác, muốn có nước uống, thì phải đào giếng trước.
Cô quyết định tự học.
Sách giáo khoa chẳng có gì thú vị, cô chọn cuốn Kỳ Nghỉ Cùng Phù Thủy Lưu Manh.
Tác giả: Gilderoy Lockhart.
Khụ, phải nói rằng, để trở thành một nhà văn lớn trong giới phù thủy, văn phong của Lockhart khá tốt, nhiều từ ngữ cô không hiểu, ngữ pháp thì đa dạng, còn những câu ẩn dụ thì dài dằng dặc, và hoàn toàn không lặp lại.
Mavis sao chép câu văn của ông ta, sau đó sửa đổi và áp dụng vào bài luận của mình, ngay lập tức nâng tầm văn học cho cả bài luận.
Mình đúng là thiên tài.
Dù sao thì sau này cũng phải học những kiến thức này, học sớm còn hơn muộn.
Cách săn quà cũng thay đổi.
Các phù thủy nhỏ trong trường cũng có thể mua đồ, chủ yếu là đặt hàng qua thư. Tạp chí thường tặng kèm sách giới thiệu sản phẩm, các trang giới thiệu sản phẩm (có thể chuyển động), hầu hết những thứ mà tạp chí quảng bá đều trở thành xu hướng ở Hogwarts.
Chẳng hạn hiện tại, các học sinh lớp lớn đang chuộng mũ chóp nhọn rộng vành, to hơn đầu cả một vòng, dễ dàng che kín mắt, nhưng lại khiến mặt trông nhỏ hơn, nên các nữ sinh đều đổ xô đi mua.
Học sinh lớp nhỏ lại đang sưu tầm những chiếc ghim cài hoa của tháng Mười Hai, mới tháng Mười mà đã phải đeo ghim hoa cúc rồi. Mà hoa cúc thì có nhiều loại như hoa sao nhái, cúc La Mã, cúc dại, cúc họa mi… Ai sưu tập được nhiều nhất sẽ là người “ngầu nhất” trường.
Tất nhiên, mấy thứ cần bỏ tiền này chẳng liên quan gì đến Mavis.
Cô luyện suốt nửa tháng phép nhân bản, cuối cùng cũng học được câu thần chú "Gemino", rồi đi khắp nơi mượn sách giới thiệu sản phẩm, nhân bản lại rồi cắt mấy trang cuối cùng.
Đây mới là tinh hoa của tạp chí – phiếu giảm giá và khảo sát có thưởng.
Điền khảo sát xong, gửi đi, nếu viết cẩn thận và có giá trị, sẽ nhận được quà nhỏ như bút lông, đánh dấu trang, hoặc kẹp giấy.
Một số tạp chí tổ chức hoạt động, nếu thu thập đủ tem từ các số tạp chí trong năm (thường nằm ở góc dưới bên phải bìa), có thể đổi được khăn mặt, ghim cài, hoặc xà phòng từ tòa soạn.
Mấy món đó rẻ tiền, chẳng đáng công sức, nên rất ít người làm.
Nhưng với Mavis, đó là cả một kho báu.
Cô bắt đầu lục lại các số tạp chí cũ, nhưng thư viện không có, nên cô chỉ còn cách lục trong các phòng học cũ. Những cuốn sách, bàn ghế, dụng cụ giảng dạy hỏng hóc đều được chất đống trong các phòng trống, ngoài Filch ra thì chẳng ai để ý.
Mavis tìm kiếm rất vui vẻ, thấy giống như một trò chơi săn kho báu, vừa có thể khám phá những góc khuất bí ẩn của Hogwarts, vừa có thể lấy được lợi ích, thật là hời.
Thế nhưng, cuộc sống học đường không phải lúc nào cũng rực rỡ ánh dương.