Tia là người lạnh lùng nhất, lên tiếng: “Mời cảnh sát trưởng chọn thứ tự phát biểu.”
Số 3 đẩy gọng kính, nhìn số 1 bên trái rồi lại nhìn số 4 bên phải.
Số 1 đang cúi đầu, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Còn số 4 thì mắt sáng rực nhìn về phía số 3, dường như muốn phát biểu.
Số 3 suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không đưa ra quyết định.
Quả nhiên, Tia nhắc nhở: “Cảnh sát trưởng không chọn thứ tự phát biểu, bắt đầu từ số 4.”
Số 3 ngẩn người, sau đó nhìn về phía số 4.
“Tôi là người tốt, hôm nay tiên tri nên xuất hiện rồi chứ nhỉ? Còn phù thủy sao lại không dùng thuốc giải? Định cầm thuốc giải chờ chết à?”
Lời phát biểu của số 4 mang theo chút giận dữ, dường như rất không đồng tình với cách làm của phù thủy.
“Thôi, tôi chờ người sau phát biểu. Tôi cũng không có thông tin gì, qua.”
“Người tiếp theo, số 5 phát biểu.”
Số 5 trông có vẻ tự tin, đầu tiên cô ta nhìn quanh một lượt, sau đó mỉm cười phát biểu: “Tôi là tiên tri, hôm kia tôi kiểm tra số 2 là người tốt, nên khi anh ấy đề nghị không để tiên tri xuất hiện và để anh ấy cầm huy hiệu, tôi đã đồng ý. Dù sao anh ấy là người tốt, cầm huy hiệu cũng được. Hôm qua tôi không nhảy ra nói mình là tiên tri vì muốn kiểm tra thêm một người nữa để có thêm thông tin cho hai ngày. Nhưng tiếc là số 2 đã chết rồi.”
Nói xong câu này, nét mặt số 5 lộ rõ vẻ buồn bã.
Cô ta hít sâu một hơi, bổ sung: “Nhưng có một tin tốt, tôi có kết quả kiểm tra*, hôm qua tôi kiểm tra số 1 là người sói. Vì hôm qua tôi thấy biểu hiện của cậu ta rất không bình thường, rất căng thẳng, tôi cảm thấy cậu ta giống sói nên đã kiểm tra. Hôm nay mọi người theo tôi bỏ phiếu loại số 1, tối nay phù thủy cứu tôi, người bảo vệ đừng bảo vệ tôi.”
Lời này vừa dứt, mọi người đều nhìn về phía số 1.
Số 1 lộ vẻ kinh ngạc, lập tức thu tay khỏi bàn, trông có vẻ bồn chồn không yên.
Tân Trĩ Hạ nhướng mày nhìn cảnh này.
“Người tiếp theo, số 6 phát biểu.”
Số 6 trông tự nhiên hơn nhiều so với hôm qua: “Tôi thấy số 5 nói không có vấn đề gì, hơn nữa số 1 thực sự rất căng thẳng, giống phản ứng của số 11 hôm qua, trông thực sự không giống người tốt.”
“Tôi sẽ bỏ phiếu cho số 1, qua.”
Nói xong, anh ta còn không quên nhìn về phía số 5 bên trái.
Số 5 cười rạng rỡ, dường như rất biết ơn vì có người ủng hộ mình.
“Người tiếp theo, số 7 phát biểu.”
“Nghe cũng có lý đấy, tôi nghe xong rồi sẽ tự quyết định bỏ phiếu.”
Hôm nay Tân Trĩ Hạ nói rất ngắn gọn, chỉ có một câu như vậy.
Điều này khiến người phát biểu tiếp theo là Lâm Mộc ngớ người.
Cậu ta vốn nghĩ vị trí của mình là vị trí trời cho.
Dù sao bên trái là Tân Di có tư duy rõ ràng, bên phải là số 9 có logic chặt chẽ.
Bất kỳ ai phát biểu trước, cậu ta đều có thể nước đυ.c thả câu, hưởng ứng theo.
“Người tiếp theo, số 8 phát biểu.”
Lâm Mộc cố gắng tập trung tinh thần: “Tôi thấy số 5 nói cũng ổn, lý do khá đầy đủ. Hôm qua tôi cũng hơi nghi ngờ số 1.”
“Rồi thì... qua.”
Cuối cùng, cậu ta quyết định vẫn nghe theo lòng mình, không biết thì cứ nói không biết.
“Người tiếp theo, số 9 phát biểu.”
Số 9 nhìn Lâm Mộc, cười nhẹ: “Đêm đầu tiên số 5 kiểm tra số 2 là người tốt, nghe theo phát biểu của số 2, không nhảy ra nhận mình là tiên tri, điều này có lý. Suy nghĩ và ý tưởng kiểm tra của cô ta cũng không có vấn đề gì lớn.”
Số 9 đẩy kính lên: “Tóm lại là, lời của số 5 đáng tin cậy.”
Nghe được kết luận của số 9, ngón tay của Tân Trĩ Hạ không tự chủ gõ nhẹ lên bàn.
***
(*) Giải thích thuật ngữ chuyên ngành:
- Kiểm tra: Chỉ người sói bị tiên tri kiểm tra.