Tiểu Đạo Sĩ Năm Tuổi, Đoán Mệnh Nổi Tiếng

Chương 5: Đợi con với!

Cậu bé phía sau gọi anh một tiếng.

Lộ Kiến Tinh khựng lại, nhưng không dừng hẳn. Dù sao hai người họ cũng chẳng có quan hệ gì.

Kiều Mãn nhanh chóng nhảy xuống khỏi ghế dài, chân ngắn lúp xúp chạy theo anh: "Tinh Tinh!"

"Đợi con với!"

Lộ Kiến Tinh bước nhanh hơn, nhưng vẫn nghe thấy tiếng bước chân loạt soạt phía sau. Rất nhanh, một bàn tay nhỏ nắm lấy vạt áo anh, buộc anh phải dừng lại. Khi cúi xuống, anh bắt gặp đôi mắt đen láy tròn xoe của cậu bé.

"Tinh Tinh, đợi con với." Kiều Mãn thở hổn hển nói: "Con vẫn còn là một đứa trẻ, không thể đi nhanh như chú được."

Lộ Kiến Tinh lạnh lùng gạt tay cậu bé ra: "Con ở lại đây đi."

"Hả?"

Cậu bé ngơ ngác nhìn anh: "Tại sao?"

Lộ Kiến Tinh đáp: "Con ở lại đây, cảnh sát sẽ giúp con tìm gia đình."

"Nhưng gia đình con chính là chú mà?" Kiều Mãn lại nắm lấy vạt áo anh, ngẩng đầu nói rất nghiêm túc: "Tinh Tinh, con là bố của chú mà."

Lộ Kiến Tinh: "......"

Những người khác đang dựng tai nghe lén lập tức quay sang nhìn.

Lộ Kiến Tinh kéo thấp vành mũ xuống, bất đắc dĩ nói: "Chú đã nói rồi, chú không quen con, và... chú cũng không thể là con trai của con được."

Anh đã hơn hai mươi tuổi, làm sao lại đột nhiên có một người cha năm tuổi được chứ?

"Chú chính là con trai của con." Kiều Mãn khẳng định chắc chắn: "Con đã tính toán rồi, chúng ta có quan hệ huyết thống sâu đậm, mà chú lại không có người thân nào khác, cho nên con..."

Lộ Kiến Tinh bất đắc dĩ ngắt lời: "Thôi, đừng nói nữa."

Cậu bé này đã nói một lần về chuyện nhận cha. Theo lời cậu bé, cậu đến từ mấy chục năm trước, và hai người họ có quan hệ huyết thống sâu sắc, rất có thể là cha con. Đừng nói đến chuyện xem bói có đáng tin hay không, ngay cả chuyện xuyên không cũng là điều viển vông. Lộ Kiến Tinh phải điên mới tin những lời hoang đường của một đứa trẻ năm tuổi.

Anh lại gạt tay cậu bé ra và nói: "Con ở lại đây, chú không thể dẫn con đi."

Kiều Mãn ngây người, ngẩng đầu nhìn anh: "Nhưng... nhưng mà..."

Cậu là cha của Tinh Tinh, đương nhiên phải ở bên Tinh Tinh rồi.

Kiều Mãn nghĩ: Mặc dù không biết tại sao khi lớn lên, cậu lại để lạc mất con mình, nhưng bây giờ cậu đã tìm thấy, chắc chắn cậu phải chăm sóc tốt cho con trai của mình. Đây là trách nhiệm của một người cha mà!

Nhưng rõ ràng đứa con mới tìm thấy không nghĩ như vậy. Lộ Kiến Tinh sải bước rời đi, Kiều Mãn không theo kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng lưng anh khuất xa dần.

...

Tại khách sạn.

Quản lý của Lộ Kiến Tinh là Vân tỷ vừa xuống máy bay liền vội vã chạy đến đây. Trên đường đi, cô liên tục gọi điện cho nghệ sĩ của mình, nhưng không ai bắt máy. Đến khách sạn, cô lao ngay đến phòng của Lộ Kiến Tinh.

Nhưng trong phòng chỉ còn trợ lý của anh, Mao Mao.

"Anh ấy đâu rồi?" Vân tỷ tức giận hỏi: "Chẳng phải tôi đã bảo cậu trông chừng anh ấy rồi sao?"

Mao Mao ấp úng: "Anh Lộ nói muốn ra ngoài dạo một chút."

"Anh ấy bảo muốn ra ngoài dạo, cậu liền để anh ấy đi?" Vân tỷ lo lắng nói: "Anh ấy dạo này tinh thần không tốt, tôi đã dặn cậu đừng để mất dấu anh ấy mà!"

"Lộ ca nói là đói bụng, mà khách sạn này không giao đồ ăn lên phòng, em xuống lấy đồ ăn thì lúc trở về anh ấy đã biến mất... chỉ để lại tin nhắn cho em." Mao Mao ủ rũ nói: "Em nhắn tin, gọi điện cho anh ấy, nhưng anh ấy không trả lời. Em cũng không dám rời đi, sợ anh ấy quay về mà không thấy ai. Chị Vân, chị nói xem liệu Lộ ca có xảy ra chuyện gì không?"

Nhìn thấy cậu như vậy, Vân tỷ cũng không tiện trách móc thêm.

Nghĩ đến Lộ Kiến Tinh, cô không khỏi thở dài.

Cô là người tình cờ gặp Lộ Kiến Tinh và ký hợp đồng với anh. Anh có ngoại hình nổi bật, tính tình lại cần mẫn khiêm tốn. Sau khi vào làng giải trí, anh luôn làm việc chăm chỉ, tuy không phải đại minh tinh nhưng cũng đã có chút danh tiếng và tiền đồ xán lạn.

Thế nhưng không hiểu sao, dường như anh đã gặp vận xui. Từ năm ngoái, trên mạng xuất hiện nhiều tin đồn thất thiệt về anh, công ty đã nhiều lần ra sức thanh minh nhưng vẫn không thể chống đỡ được làn sóng chỉ trích.