Tuyệt Đối Câu Dẫn!

Chương 9

Tiểu Vũ nhìn mặt Sở Ngộ thì cười rơi nước mắt. Y ôm cậu một cái vào lòng vỗ nhẹ, Triển Chính bên này cũng mỉm cười, gật đầu với cậu một cái.Tiểu Vũ nhìn chiếc mũ đen đội trên đầu cậu, bây giờ là cuối thu, trời bắt đầu đã có gió. Y đem tay rờ lên chiếc đầu trọc lốc, một chiếc sẹo dài phía sau ước chừng phải rộng đến nữa đốt ngón tay người. Y lau nước mắt nhìn cậu, hai tay Sở Ngộ vẫn còn run vì phẫu thuật.

Cả ba cứ thế cùng nhau bước tới trường.

"Tớ về lớp đây, cuối giờ bọn mình lại gặp nhau nhé" Triển Chính đeo và lô của mình vẩy tay chào Tiểu Vũ và Sở Ngộ. bà người bọn họ không học cùng lớp. Bây giờ chỉ còn hai người bọn cậu trở về lớp 3. Lặng lẽ nhìn bảng hiệu trước mặt "khối 11-lớp 3" không hiểu sao lòng ngực cậu lại khó thở, hình ảnh của Sở nguyên chủ bị đánh đến bầm dập, tím tái mặt mày vẫn còn làm ám ảnh Sở Ngộ tới bây giờ. Cả lớp 3 ấy ngoài Tiểu Vũ ra, thật sự không có người nào muốn làm bạn với cậu.

"Sở Ngộ à mình vào lớp thôi!" Tiểu Vũ nhìn Sở Ngộ đang run rẩy, y biết giờ Sở Ngộ đang nghĩ gì.

"Trong lớp vẫn còn Đường Yến, Vũ với Ninh Dương... tất cả điều rất muốn gặp lại ông. ở lớp 3 này vẫn còn chúng tao đó! thằng ngốc!"

Sở Ngộ nghe Tiểu Vũ mắng mình thì không khỏi mỉm cười, cậu đem tay kéo chiếc mũ len xuống sâu, che kính hai tai của mình hít thở bước vào .

Sở Ngộ bất ngờ xuất hiện như một phép màu.

Khối 11-lớp 3 như một trận mưa lớn, đồng loạt ba mươi mấy người phút chốc đồng loạt nhìn cậu. Sở Ngộ chỉ khẽ cuối đầu nói lí nhí "chào mọi người " rồi được Tiểu Vũ đưa vào trong lớp.

Sở Ngộ run rẩy đi ngang qua bàn của Tần Chi Thừa không nặng không nhẹ, đôi mắt từ lúc vào lớp cũng chưa từng nhìn đến chỗ hắn. con người nào kia hai chân vắt chéo ngồi ngả người vào thành ghế, hắn đem hai tay khoanh vào nhau đặt trước ngực, khoé môi cũng chỉ giật giật lên hai cái rồi ngay lập tức bình tĩnh lại.

"Sở Ngộ cậu thật sự đã trở về rồi đó hả!"

"Thực sự là tớ buồn muốn chết!" Đường Yến là một cô gái Beta quay xuống mếu máo, chiếc mũ len trên đầu lại làm Sở Ngộ nỗ bật trong cái nhìn của bà mươi mấy còn người đang săm soi hướng về phía cậu.

Đường Yến đem một viên kẹo sữa đặt vào tay Sở Ngộ, cậu cũng rất thích ăn kẹo sữa đường, vui vẻ bốc ra một viên cho vào miệng, cái vị ngọt ngào của vị kẹo đường, đã làm len lỗi trong trái tim cậu.

Trường Trung Học Đại Nhân vẫn còn hơn hai mươi phút nữa mới vào tiết học, lớp 3 vẫn còn chưa đến tiết. Cậu đem tay lật sách vở, lôi giấy bút cùng dồ dùng học tập mà mẹ Lan sắp cho đặt lên bàn.

Còn chưa sắp xếp vào gọn gàng, bên cửa lớp, tiếng một Alpha to lớn dõng dã hô vào trong lớp của cậu.

"Ây Sở Ngộ mày còn đi học được hả?" Những kẻ không còn tình người.

Sở Ngộ nhìn họ thì nhíu mày, người này là Tống Hàn, tên đại ca ngày hôm đó góp đến 60% thương tích của Sở Ngộ*.

"Các cậu kia ra ngoài ngay, đây là lớp 3 của chúng tôi" Vương Hạo nhìn bốn, năm tên Alpha lao vào lớp, học sinh các lớp được giao lưu, nhưng không có nghĩa là tự tiện vào lớp người khác như vậy. Tống Hàn nhìn Tần Chi Thừa, gắn vẫn chẳng biểu tình thì nhếc miệng, thở phào tiếp tục bước vào, đi thẳng đến chỗ của Sở Ngộ.

"Ấy ấy, lớp trưởng lớp 3 đừng nóng, chúng tôi chỉ đến hỏi thăm sức khỏe của Sở Ngộ một chút thôi. Dù sao chúng tôi cũng từng có thời gian là bạn mà."

" Ai làm bạn của chúng mày! " Tiểu Vũ nhìn Tống Hàn nghiến răng. Đứng chặn không cho đàn em của hắn tiếng vào bắt nạt Sở Ngộ.

"Mày hỏi xem Sở Ngộ có từng chơi chung với bọn tao không?"

Tống Hàn đem tay Tiểu Vũ đẩy ra sàn, ba, bốn tên Alpha của lớp 3 cũng đứng lên xông lại. Bắt nạt của lớp bọn họ là không được.

"Các bạn đừng nóng tụi mình chỉ hỏi thăm bạn Sở chút thôi.