Vết Nứt

Chương 5

Sau này, cuộc sống của chúng tôi ngày càng tốt đẹp hơn.

Vào ngày cưới, Chu Ngôn nắm lấy tay tôi, trang trọng thề:

“Trên thế gian này, mọi thứ đều có thể thay đổi, nhưng anh sẽ mãi mãi yêu Đường Y.”

“Sẽ không bao giờ lạc lối, không bao giờ thay lòng.”

Tôi đã tin tưởng anh vô cùng, vô cùng.

Cho đến khi phát hiện ra sự tồn tại của Dư Nhiễm.

Tôi luôn nghĩ rằng mình là duy nhất đối với anh.

...

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, mưa đã tạnh từ lâu.

Ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ, dường như cả thế giới không còn một chút u ám nào.

Có một khoảnh khắc, tôi gần như nghĩ rằng những gì xảy ra hôm qua chỉ là một cơn ác mộng.

Cho đến khi tôi hơi cử động, vết thương trên chân lập tức truyền đến cảm giác đau nhói rõ ràng.

Cùng với cơn đau là những ký ức hỗn loạn từ ngày hôm qua tràn về như sóng biển.

Dư Nhiễm.

Gần như ngay khoảnh khắc tôi nghĩ đến cái tên ấy, trái tim tôi đã bị những cảm xúc nặng nề nhấn chìm.

Hôm qua, sự thách thức và địch ý vô cớ của Cô ta trong phòng khám, lúc này đã có lý do.

Tôi cầm điện thoại lên và phát hiện Chu Ngôn đã nhắn tin cho tôi.

“Y Y, em bị thương, nghỉ ngơi thêm một chút đi. Anh đã xin phép nghỉ cho em ở công ty rồi.”

“Ở công ty có việc, có thể anh sẽ về nhà muộn vài tiếng. Em không cần đợi anh ăn tối.”

Tôi không trả lời, chỉ bắt xe quay về trường cũ.

Đúng lúc giờ tan học, Dư Nhiễm ngẩng cao đầu bước ra khỏi cổng trường. Vừa nhìn thấy chiếc Bentley của Chu Ngôn đậu ở đó, cô ta lập tức lao tới.

“A Ngôn, em nhớ anh lắm.”

Chu Ngôn vòng tay ôm lấy Cô ta, cười rồi hôn nhẹ lên chóp mũi cô: “Còn giận anh không?”

“Vẫn còn giận đấy, trừ khi hôm nay anh dỗ em thật ngoan.”

“Được, hôm nay tất cả đều nghe theo em.”

Hai người hôn nhau đắm đuối, mãi một lúc sau mới tách ra.

Tôi ngồi trong xe, im lặng nhìn chiếc Bentley dần đi xa.

Người lái xe nhìn sắc mặt tôi, cẩn thận hỏi: “Có muốn theo họ không ạ?”

Tôi khẽ lắc đầu: “Không cần đâu, về thôi.”

Hầu như không mất nhiều công sức, tôi đã tìm thấy Weibo của Dư Nhiễm qua số điện thoại mà mình nhìn thấy trong điện thoại của Chu Ngôn.

Đối với mối quan hệ này, Cô ta hoàn toàn không có ý định che giấu gì.

Hàng trăm bài Weibo ghi lại từng khoảnh khắc giữa cô và Chu Ngôn.

“Lại cãi nhau với bạn cùng phòng rồi, một đám đê tiện. Kể khổ với mẹ thì mẹ chỉ biết bảo tôi tự suy nghĩ lại, nhưng A Ngôn ngay lập tức đã giúp tôi thuê một căn hộ cao cấp, cảm giác được yêu thật tuyệt vời.”

Tôi bỗng nhớ lại.

Thời đại học, vì không chịu giúp bạn cùng phòng gian lận, tôi cũng không có mối quan hệ tốt với họ.

Họ thậm chí còn khóa tôi ngoài cửa mỗi khi tôi đi tắm.

Thời đó, Chu Ngôn luôn muốn thuê một căn nhà bên ngoài, để tôi chuyển ra sống.