Đã Nói Sẽ Mời Tôi Đi Đào Quặng Mà

Chương 39: Học trực tuyến?

Mục Cảnh Dư: "Kiểm tra lại bản đồ vệ tinh, xác nhận xem còn sót lại cây Drosera nào không... Đừng dùng thiết bị dò tìm tinh thần lực."

"Rõ."

Ra lệnh xong, Mục Cảnh Dư quay sang Kỷ Vân Đình: "Lương của quặng sư là bao nhiêu, tôi sẽ bù cho cậu. Nếu cậu gia nhập quân đội, với trận hôm nay, tôi sẽ tính cho cậu công trạng cấp ba."

Ngụ ý là nếu Kỷ Vân Đình gia nhập quân đội, không chỉ nhận lương như bình thường mà còn có thêm lương của quặng sư.

Mọi người: "!!"

Kỷ Vân Đình thụ sủng nhược kinh, thấy những người trong liên đội trinh sát nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, ngập ngừng một chút: "Như vậy không hay lắm đâu? Chẳng phải đã nói đợi về Phổ Nhĩ Tinh rồi mới tính sao?"

Vẻ mặt Mục Cảnh Dư thản nhiên: "Cậu xứng đáng."

"Người nào có thể phân tích từ ảnh chụp nhanh chóng tìm được tinh thú và điểm yếu của chúng cũng có thể làm đơn xin với tôi."

Kỷ Vân Đình: "..."

Đám người Phàn Lâm Đào: "..."

Mục Cảnh Dư quay lại phía Kỷ Vân Đình: "Nếu cậu không muốn ra tiền tuyến cũng được, cậu lên mạng dạy bọn họ, vẫn có thể nhận đủ lương gấp đôi."

Kỷ Vân Đình: "..."

Phàn Lâm Đào: "..."

Những người khác: "…???"

Học trực tuyến? Là bọn họ nghe nhầm sao?

Mục Cảnh Dư đã nói đến mức này, nếu tiếp tục từ chối thì là già mồm cãi láo .

Cho nên Kỷ Vân Đình đồng ý.

Nhưng cậu cảm thấy chiếm lợi của Mục Cảnh Dư không tốt lắm, cậu từ chối đề nghị anh tự bỏ tiền túi để trả lương gấp đôi cho mình.

Mục Cảnh Dư nhìn cậu: "Lương của cậu, tôi có thể lo nổi."

Kỷ Vân Đình: "..."

Được rồi, nếu có người tự nguyện coi tiền như rác, cậu có gì phải không vui?

Chỉ còn chờ bên phía Phổ Nhĩ Tinh làm thủ tục cho cậu vào hệ thống quân đội.

Đầm lầy này vẫn còn khí metan chưa xử lý xong, lát nữa Khúc Chi Phong sẽ dẫn đội quặng sư đến xử lý những mảnh cây Drosera còn sót lại, Kỷ Vân Đình thì lại leo lên phi hành khí của Phàn Lâm Đào, bắt đầu hành trình tuần tra toàn cầu.

Lần này những người giá liên đội trinh sát không còn giữ khoảng cách như trước nữa, bọn họ có chút ngượng ngùng lại gần thêm bạn tốt với cậu.

Sau đó bắt đầu gửi ảnh chụp liên tục.

Kỷ Vân Đình: "?"

Người đàn ông trung niên tóc bạc, giờ đây Kỷ Vân Đình biết ông ta tên là Lâm Vũ Thành, ho khan hai tiếng: "Cái đó, Kỷ, khụ, thầy Kỷ, tôi thấy đám cỏ dại ở ven hồ này có vẻ giống cây Drosera hệ tinh thần, thầy xem giúp tôi có phải không?"

Kỷ Vân Đình: "Ừm, để tôi xem... Không phải đâu, đây là loài cỏ họ hòa bản, thân thường rỗng..."

Lâm Vũ Thành: "Có khả năng là biến dị tinh thần lực không?"

Kỷ Vân Đình: "… Cái này tôi không rõ, tôi chỉ hiểu sơ về sinh vật học, không am hiểu về tinh thần lực."

Lâm Vũ Thành: "… Ồ."

Một người khác cầm theo tấm ảnh lại gần: "Cái đó, thầy Kỷ, thế cái này thì sao? Đây cũng có một vùng nước, loài thực vật này trông rất giống cây Drosera biến dị vừa rồi, cũng có rất nhiều nhánh nhỏ."

Kỷ Vân Đình: "… Đây là loài thực vật họ Amaranth, thân đứng, nhánh mọng nước, lá có vảy…"

"Thầy Kỷ..."

"Thầy Kỷ..."

"Thầy Kỷ..."

Trước khi Kỷ Vân Đình nói khô cả họng, quả thật bọn họ đã tìm thấy một mảng lớn cây Drosera.

Tuy nhiên đám cây Drosera này chưa tiến hóa tinh thần lực, chỉ là những cây Drosera bình thường.

Dù vậy Phàn Lâm Đào vẫn điều khiển thiết bị hái rất nhiều mang về nghiên cứu.