Tuyệt Sắc Giai Nhân Nhà Nông

Chương 16:

“Con đang muốn làm mại cho Ngũ nha đầu hả? Ba tháng trước con vừa gây ra chuyện, trong thôn đến bây giờ vẫn còn xì xào bàn tán đấy, con đang chê ta chưa đủ mất mặt à?”

Tần lão hán vừa nghe thấy Vương thị lại nhắc đến chuyện làm mai này, lông mày lập tức nhíu lại, sắc mặt cũng trở nên khó coi. Chuyện ba tháng trước vẫn còn rõ ràng như ngay trước mắt, mặc dù ông ta cũng không thích Ngũ nha đầu, nhưng ông ta đã mang tiếng ép chết con gái của mình, truyền khắp thôn Lý Gia rồi.

Ngay cả lý chính cũng tự mình tới nhà hỏi chuyện ấy, cho dù bây giờ ông ta càng nhìn Tần Ngũ Nha càng không vừa mắt, nhưng cũng không dám ép nó gả cho gia đình trước đó, nếu không chắc sẽ bị người trong thôn đầm cột sống mà mắng mất.

“Cha à... Sao có thể giống nhau chứ, lúc trước nhà kia mặc dù có điều kiện tốt, nhưng nhà trai cũng lớn tuổi hơn một chút...” Vương thì còn chưa nói hết thì đã bị Tần lão hán cắt ngang.

“Đâu phải lớn hơn một chút chứ, lão kia đã bốn mươi mấy, còn lớn hơn ta hai tuổi, trước đó còn lấy một đời vợ, có hai đứa con riêng nữa.” Tần lão hán càng nói càng tức giận, ngay cả giọng điệu cũng kém đi rất nhiều: “Vợ lão đại à, con là con dâu cả của Tần gia, là đại tẩu của các đệ đệ muội muội, bọn nó phải gọi con một tiếng đại tẩu, hôn sự sau này cũng tự nhiên phải ngửa mặt lên nhìn con, sao con lại không đáng tin cậy như thế, cứ chọn loại người này cho Ngũ Nha hả? Vô duyên vô cớ khiến ta mất mặt trong thôn đến thế.”

Tần lão hán đây là đổ hết đống bừa bộn của ba tháng trước lên đầu Vương thị, Vương thì nghe mà tức giận, trong lòng cười lạnh: Lão già chết tiệt, lúc trước, không phải lão đã nhận lời rất thoải mái rất nhanh chóng ư? Nhà trai đã bốn mươi mấy, vợ chết còn có hai đứa con riêng, chẳng phải lão đều biết rõ hay sao? Nhưng rõ ràng lão vẫn ham mười lượng bạc sính lễ của người ta, muốn gả Ngũ Nha đi mà? Bây giờ vừa xảy ra chuyện thì ngược lại đổ lỗi cho nàng ta, bản thân mình tham tiền muốn bán con gái, liên quan gì đến nàng ta cơ chứ.

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Vương thì ngoài miệng lại không nói thẳng ra, ngược lại còn cười cười và cẩn thận nói: “Cha à, việc này là lỗi của con, cha đừng tức giận.”

“Lúc đó con bị mỡ lợn làm mờ mắt, chỉ nghĩ đến nhà kia có hai mươi mấy mẫu ruộng tốt, khẳng khái bỏ ra những mười lượng sính lễ, là người có tài sản, sau này nhất định sẽ đối xử tốt với Ngũ Nha nên mới lập tức nhận lời. Con không nghĩ đến Ngũ Nha mới mười lăm, người kia đã hơn bốn mươi rồi, Ngũ Nha tất nhiên không vui, việc này là con không đúng.”

“Nhưng lần này thì khác, cháu trai nhà mẹ đẻ của đại tẩu con là một người rất tốt, tuổi tác cũng mới mười chín thôi. Tuy nói con trai trong thôn bình thường đều mười sáu, mười bảy đã đính hôn, nhưng cháu trai Liễu gia phải lên thị trấn học bản lĩnh, học suốt mấy năm trời nên hôn nhân mới bị trì hoãn.”

“Hơn nữa, cháu trai Liễu gia bây giờ đã học xong bản lĩnh rồi, sẽ kiếm được nhiều tiền, thế nên hắn không giống mấy người cả đời chỉ cày cấy ở nông thôn. Điều kiện như vậy sao lại không xứng với Ngũ Nha nhà chúng ta.”

“Điều kiện mà con nói có thật không?” Nghe Vương thị nói như vậy, Tần lão hán có chút do dự, nếu như điều kiện thật sự tốt như vậy thì gả Ngũ Nha đi cũng không tệ.

“Tất nhiên rồi, con là đại tẩu của Ngũ Nha, tuy rằng ngày thường có chút va chạm, nhưng suy cho cùng vẫn là đại tẩu ruột thịt, làm sao có thể không hướng về phía nó chứ. Cha à, con đã cố ý đi hỏi thăm rồi, hai ông bà Liễu gia kia đã đặt mua hơn mười mẫu ruộng tốt, ba mươi mẫu ruộng cạn. Mỗi năm không làm việc, chỉ thu tiền thuê thôi cũng có thể nuôi sống mấy gia đình rồi. Nếu nói giá trị con người này ra, mười dặm tám thôn xung quanh đều phải đỏ mắt đấy.”

“Nhưng cháu trai Liễu gia lại là con trai duy nhất nhà họ, phía trên không có huynh đệ tỷ muội gì, Ngũ Nha gả qua, chẳng những sẽ không bị khinh bỉ, không cần phải làm việc, còn chiếm được một gia sản lớn như vậy.”

Nghe Vương thị nói thế, lông mày Tần lão hán giãn ra, trong mắt cũng mang theo ý cười, hiển nhiên là cực kỳ hài lòng, nhưng không khỏi lại có chút lo lắng: “Mối hôn nhân tốt như vậy, hắn có thể coi trọng Ngũ Nha nhà chúng ta à?”

Cũng khó trách Tần lão hán lo lắng, nếu thật sự là người tốt như Vương thị nói, muốn tìm con dâu đi đầu không có, làm sao có thể coi trọng con gái Tần gia?