Tuyệt Sắc Giai Nhân Nhà Nông

Chương 11:

Tần lão hán vẫn không cảm thấy con dâu thứ hai Trương thị có bệnh gì, chỉ cảm thấy con trai và vợ mình làm chuyện bé xé ra to, nghĩ con dâu thứ hai Trương thị động một chút đã sinh bệnh như vậy vốn dĩ là lười biếng không muốn làm việc, nhưng nhà Lý Tam và vợ của Lý Thuyên Tử đều ở đây, vì mặt mũi nên Tần lão hán cũng chỉ có thể lấy bạc ra.

Tuy rằng cực kỳ bất mãn, nhưng Tần lão hán cũng sợ Tần gia bị mang tiếng xấu là đối xử không tốt với con dâu vì không cho con dâu khám bệnh, càng sợ lỡ như nhà mẹ đẻ Trương thị mượn lý do này đến tìm nhà mình gây sự, tống tiền.

Chẳng trách Tần lão hán lại cảm thấy đau lòng, mấy năm nay đổi tiền bạc, một lượng bạc chỉ đổi được hai quan tiền*, một quan tiền lại chỉ đổi được một ngàn đồng tiền lớn, cũng chính là một ngàn văn.

* Quan tiền: một nghìn đồng tiền xâu thành một chuỗi.

Kỹ thuật đúc đồng tiền bây giờ không được tốt lắm nên những đồng tiền bằng đồng được làm to và dày, nếu cứ giữ một ngàn văn trong người thì thực sự rất nặng, vì vậy các quan gia đã cho ra đời một loại tiền lưu thông mới được gọi là quan giao tử bằng đổi đồ vật. Đó là một loại tiền giấy dùng để thay thế cho một quan tiền, rất khác so với các ngân phiếu có mệnh giá lớn mà các tiền trang phát hành trên thị trường.

Tần Đại Sơn vừa cầm lấy hẳn một quan tiền, có thể không làm Tần lão hán tức ngực sao?

Cho dù bán hết sáu mẫu ruộng ngô thu hoạch được trong hai ngày qua cũng chỉ đổi được bốn quan tiền, nhưng Trương thị bị bệnh một trận là lập tức bay mất một quan tiền, còn chưa biết có thể chữa được hay không, ai cũng biết y quán trên trấn đều chặt chém, mấy đồng bạc vẫn chưa thấy đủ.

Hóa ra cả nhà bận rộn trước sau suốt ba tháng trời đều trở nên vô ích. Vừa nghĩ đến đây là Tần lão hán lại càng tức giận, càng không bỏ qua nổi chuyện này, không khỏi lại hung hăng trừng mắt nhìn Tần Ngũ Nha đang đứng ở bên cạnh.

Tất cả đều do con nhóc chết tiệt này, đúng là khốn nạn, chỉ biết tốn tiền, chẳng mang được điều gì tốt lành đến, chỉ khiến mình thêm bực bội. Bảo nó gả cho người ta thì nó lại dám đòi chết ở trước mặt cả thôn, hai tỷ tỷ của nó không phải đều lập gia đình như vậy sao, bây giờ chẳng phải đều sống tốt hay sao, làm sao đến lượt nó lại nhiều chuyện như vậy.

Tình hình hôm nay vốn chỉ là một chút chuyện nhỏ, cứ để Đại Sơn kéo Trương thị về nhà nghỉ ngơi hai ngày là được rồi, nhưng con bé chết tiệt này rảnh rỗi không có việc gì tự dưng lại la hét lung tung, trắng trợn khiến người ta chê cười.

Trước bữa tối, Tiểu Tam Tử của Vương gia trong thôn vốn làm việc vặt ở thị trấn đã đến Tần gia, nói là Tần Đại Sơn đã nhờ y truyền tin, đêm nay hắn ta và Trương thì sẽ không trở về.

Thì ra Trường thì có thai, bởi vì thân thể suy yếu cộng thêm nhiều ngày mệt mỏi nên đã bị động thai, bây giờ vị trí thai nhi không ổn định, đại phu trong y quán đã châm cứu và kê đơn thuốc an thai, đứa nhỏ này có thể giữ được hay không, phải qua một đêm mới biết được.

Đại Sơn và Trương thì chỉ có thể ở lại y quán, một là sợ hai người già trong nhà lo lắng, hai là sợ trong tay không đủ tiền, nên mới nhờ Tiểu Tam Tử cùng thôn đến nhà nhắn tin.

Tin tức này lập tức khiến cả Tần gia nổ tung, Lâm thị vừa mừng vừa lo, vui mừng vì con dâu thứ hai có thai, lo lắng vì tình trạng của Trương thị hồi chiều thật sự rất đáng sợ, e là không giữ được cái thai này.

Ngay cả sắc mặt vốn xanh mát lạnh lùng của Tần lão hán cũng hơi dịu đi, mang theo chút vui mừng lẫn lo lắng. Tần Ngũ Nha nhìn mà cười lạnh, con dâu nhà mình chết hay sống ông mặc kệ, lúc này biết trong bụng Trương thì có thể có cháu trai nhà mình thì ngược lại biết lo lắng.

Tần Ngũ Nha hoàn toàn có thể kết luận nếu Trương thị giữ được thai thì không nói làm gì, nếu không giữ được thì Tần lão hán sẽ đau lòng cháu trai và tiền bạc, nhất định sẽ đổ trách nhiệm lên người nàng và Trương thị.

Ông ta hoàn toàn không cho rằng chính mình đã ép con dâu phải dậy khi trời còn chưa sáng, không ăn cơm đã phải làm việc, thấy thân thể con dâu không thoải mái mà còn không cho khám đại phu.

Nàng vốn thường thấy nhiều cha mẹ ở nông thôn trọng nam khinh nữ, nhưng tuyệt tình lạnh lùng ích kỷ đến mức như Tần lão hán thì cũng coi như là cực phẩm.