Mục Tiêu Là Gả Cho Alpha Nhà Giàu

Chương 15

Bách Hành Sơ ngẩn người

“Chuyện này rất khó sao?” Bách Hành Sơ hỏi hệ thống.

Hệ thống lại cho là đương nhiên: “Nguyên chủ cũng là "Bách Hành Sơ". Các cậu đều là cùng một người ở các thế giới khác nhau, người bình thường cũng không có tư cách giao dịch với hệ thống của chúng tôi.”

Bách Hành Sơ ngẩn ra, cậu cũng vừa mới biết được chuyện này.

Trầm ngâm một lúc, Bách Hành Sơ trả lời dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ: "Hãy đặt cho mình một mục tiêu, sau đó thực hiện nó."

Những lời này khiến Thẩm Hằng thấy quen tai hơn, anh thẳng lưng lên, giống như mong đợi một truyền kỳ lên tiếng, ánh mắt sáng ngời nhìn Bách Hành Sơ: "Mục tiêu là gì?"

Bách Hành Sơ hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định.

“Gả cho một Alpha giàu có!”

Thẩm Hằng: "..."

Thẩm Hằng: "... Hả?"

Thẩm Hằng còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Bách Hành Sơ đã tiếp tục nói: “Tôi cảm thấy Lâm Liệt khá tốt, vừa rồi tôi đánh bại anh ta trong trận đấu của tân sinh viên, anh ta không hề tức giận, còn giúp tôi tìm giáo viên, công khai lên án chuyện hình ảnh của quán quân. Chắc chắn là cũng có ý với tôi.”

Thẩm Hằng: “A???”

Lúc này Bách Hành Sơ mới chú ý tới vẻ mặt mờ mịt của Thẩm Hằng: "Cậu không biết Lâm Liệt là ai à?"

“Anh ta là con trai út của Lâm nguyên soái quân khu 3.”

Nội tâm Thẩm Hằng... Chấn động.

Làm gì có ai có thể đến Đại học Quân sự Thủ Đô với mục tiêu cuộc đời thế này chứ?

Hơn nữa, mục tiêu rõ ràng, hành động chính xác, hiển nhiên là đã thực sự suy nghĩ sâu sắc.

Thế nên Thẩm Hằng càng kinh ngạc hơn.

Bách Hành Sơ căn bản không quan tâm người khác nghĩ gì, nói đến chủ đề này, cậu đột nhiên nhớ tới mình còn có một nghi vấn chưa có được đáp án từ Lâm Liệt.

Hỏi ai mà không phải là hỏi

"Hình ảnh quán quân của tôi hình như có vấn đề gì đó, cậu có biết không?" Bách Hành Sơ bình tĩnh hỏi.

Thẩm Hằng: "..."

Thẩm Hằng: "???"

Thẩm Hằng cảm thấy đã không còn có thể dùng từ chấn động để hình dung nữa.

Ngay cả loại chuyện này mà Bách Hành Sơ cũng không hiểu sao?

Tây Đồ Tinh đã lạc hậu đến nỗi... Đến là loại thường thức này cũng không ai hiểu sao?

Thấy Bách Hành Sơ hồn nhiên ham học hỏi, không có chút nào giống giả vờ, Thẩm Hằng trầm mặc mấy giây, sau đó đưa ra đáp án: "Thì là... Đoạn cuối có một đoạn... Ám chỉ chuyện đó."

Bách Hành Sơ: "?"

“Chuyện nào?” Sao cả hai không ai nói tiếng người hết vậy?

Khóe miệng Thẩm Hằng giật giật.

Người này thực sự nghe không hiểu ám chỉ à!

Nhưng nếu thực sự bắt Thẩm Hằng nói trắng ra...

Từ nhỏ Thẩm Hằng đã được dạy phải tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, mỗi một lời nói hành động đều có yêu cầu nghiêm khắc, thực sự không có kinh nghiệm nói những lời như vậy với người khác.

Ngón tay Thẩm Hằng cầm máy tính bảng căng thẳng, sau đó anh dùng giọng điệu bình tĩnh nhất, bình tĩnh nhất, bình tĩnh nhất nói: "Giao phối."

Câu trả lời này khiến Bách Hành Sơ hoang mang chớp mắt, sau đó một lời khó nói hết nhìn Thẩm Hằng.

Đối diện với ánh mắt của Bách Hành Sơ, Thẩm Hằng càng siết chặt ngón tay.

Bách Hành Sơ hoàn toàn không cảm nhận được sự xấu hổ buồn bực của người nào đó, trực tiếp bày tỏ sự kinh ngạc trước câu trả lời khó hiểu này.

"Vậy mà cũng tính à?"

Thế giới mạt thế hoàn toàn không có liêm sỉ gì đáng nói. Cảnh đè nhau giữa màn trời chiếu đất là hết sức bình thường, nhiều người vận động cùng lúc cũng là nhìn chán con mắt.

Không chỉ có con người với con người.

Có người và động vật, thậm chí người và dị chủng cũng có.

XP vô tự do phóng khoáng.

Bách Hành Sơ không có hứng thú với những thứ này, nhưng kiến

thức thì rất nhiều.

Kiểu sáp lại này, trong mắt Bách Hành Sơ, thậm chí còn không tính là dạo đầu.

Thẩm Hằng: "..."

Cái này còn chưa thấy miếng thịt nào nữa mà, khinh bỉ gì chứ?

Khóe miệng Thẩm Hằng giật giật.

Bách Hành Sơ chỉ là thuận miệng nói tục một câu, cuối cùng cậu cũng hiểu vì sao vừa rồi ở chỗ nhận giải, hệ thống lại tâm không cam tình không nguyện nói với cậu: "Cậu làm rất tốt."

Hóa ra Lâm Liệt là như vậy.

Bách Hành Sơ sờ cằm, nhớ kỹ chuyện này, trái lại hỏi Hằng: "Cậu đang làm gì vậy?"

"Viết phân tích rút kinh nghiệm." Thẩm Hằng hào phóng đưa nội dung trên Ipad cho Bách Hành Sơ xem.

Bách Hành Sơ nhanh chóng quét mắt, toàn bộ màn hình đều được được tô tô vẽ vẽ rất nhiều nội dung, đều không phải cái mà cậu có thể hiểu được.

Sao người trên thế giới này phấn đấu vậy chứ?

Nghĩ đi nghĩ lại, lần này có thế chiến thắng ở cuộc thi tân sinh viên, chủ yếu là dựa vào sự bất ngờ.

Nếu muốn tiếp tục ép và đánh bại Lâm Liệt thì phải nỗ lực hơn nữa.