Mục Tiêu Là Gả Cho Alpha Nhà Giàu

Chương 13

Bàn tay mảnh khảnh trắng nõn siết chặt bàn tay cường tráng hữu lực màu lúa mạch, mười ngón tay kích động, lật nhào, dây dưa ra vào.

Bách Hành Sơ nhìn hình ảnh này, mơ hồ cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Cậu còn chưa kịp suy nghĩ đã nghe thấy người bên cạnh mắng một tiếng.

Bách Hành Sơ quay đầu lại nhìn về phía Lâm Liệt. Đập vào mắt cậu là đôi tai đỏ bừng và vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi của đối phương: "Thuật toán cắt ghép này hỏng rồi, mấy người đó cho nó học tư liệu gì vậy!”

Nói xong, Lâm Liệt cảm giác có người đang nhìn mình.

Ai đang nhìn anh ta! !

Cảm thấy mất hết mặt mũi, Lâm Liệt lập tức khó chịu quay đầu trừng mắt nhìn người nọ, chợt va phải đôi mắt trong sáng sạch sẽ, thậm chí còn có phần ngờ vực của Bách Hành Sơ.

Lâm Liệt: "...!"

Lâm Liệt như bị lửa thiêu, đột nhiên quay đi nhìn trời nhìn đất, chột dạ đến nỗi không dám nhìn Bách Hành Sơ một giây.

Phản ứng này là sao? Bách Hành Sơ suy nghĩ một chút, một kẻ thua cuộc đột nhiên bị kéo ra, để mọi người xem mình thua thế nào, cảm thấy quẫn bách bực bội như hình như cũng là bình thường.

Không cần suy nghĩ nhiều, Bách Hành Sơ nhanh chóng thu ánh mắt lại, video tóm tắt nổi bật của cậu lúc này đã sắp kết thúc.

Số người còn lại bắt đầu sụt giảm nhanh chóng từ số 20, cuối cùng hình ảnh dừng lại ở số 2, giây tiếp theo âm thanh thông báo vang lên.

---Cuộc thi đấu kết thúc, người đứng đầu trong cuộc thi này là Bách Hành Sơ!

Hình ảnh lại lần nữa chiếu rọi diện mạo của Bách Hành Sơ.

Mồ hôi chảy xuống khuôn mặt Bách Hành Sơ như những giọt sương, khiến mọi người vô thức đưa mắt theo những giọt sương ấy mà nhìn vào bộ chiến phục bị thấm ướt.

Xương quai xanh như sừng hươu.

Trong hội trường yên tĩnh, tiếng hít trở thay đổi vô cùng rõ ràng.

Mà Bách Hành Sơ đang chờ tiếng hoan hô: "?"

Tiếng vỗ tay của cậu đâu?

Cậu cảm thấy video cắt ghép của mình không tệ hơn những người khác, thậm chí có thể nói là rất thú vị. Tại sao không có tiếng vỗ tay?

Quá trình có vấn đề gì à?

Bách Hành Sơ hoang mang khó hiểu, sau đó nghe thấy Lâm Liệt lúng túng hỏi thăm bên tai: "Cậu là Omega sao?"

Vẫn chưa quen với khái niệm giới tính ABO này, Bách Hành Sơ sửng sốt một lúc mới nhận ra Lâm Liệt đang hỏi gì.

Bách Hành Sơ vốn muốn trả lời mình là Beta chưa phân hoá, nhưng khi mở miệng lại chợt nhận ra một vấn đề.

Beta phát âm thế nào?

Trong thế giới tận thế, Bách Hành Sơ không được học nhiều ngoại ngữ, cậu dừng lại, lập tức chọn câu trả lời ngắn gọn nhất.

"Không phải."

"À, ra là vậy." Lâm Liệt vô thức đáp lại.

Mọi người đều biết, có thể ngửi thấy mùi pheromone, ngoại trừ Alpha thì chỉ có Omega.

Mặc dù trường quân đội có rất ít Omega, nhưng dù sao vẫn có. Hơn nữa khoa chiến đấu chưa bao giờ cấm Omega đăng ký nhập học, vì vậy khi nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ hấp dẫn của Bách Hành Sơ trong video, anh ta nhịn không được muốn xác nhận.

Có lẽ.

Bách Hành Sơ thấy Lâm Liệt dường như có chút thất vọng.

Mình nói gì rồi à? Bách Hành Sơ ngờ vực. Giáo viên phụ trách hướng dẫn cậu đã bắt đầu vẫy tay ra hiệu cho ba người Bách Hành Sơ.

—— Lên sân khấu nhận giải.

Trong sự im lặng kỳ lạ, Bách Hành Sơ bước lên sân khấu. Cho đến khi cậu đeo huy chương quán quân vào, bầu không khí vẫn có cảm giác không đúng lắm.

Sao cứ có cảm giác như mọi người cậu liếc nhìn đều tránh ánh mắt của cậu vậy?

Bách Hành Sơ trầm ngâm trong lòng một lát, hỏi hệ thống: " Hệ thống, có phải tôi biểu hiện quá lợi hại nên phản tác dụng rồi không?” Đây là lý do duy nhất cậu có thể nghĩ ra

Hệ thống: “...”

Không, cậu đã làm rất tốt.”

Bách Hành Sơ cảm thấy hệ thống có vẻ quẫn bách: “?”

Có điều, Bách Hành Sơ không hiểu cũng không sao, người còn lại xuất hiện trong video hiểu thì cũng vậy.

Lễ trao giải của khoa chiến đấu vừa kết thúc, Bách Hành Sơ còn chưa kịp làm gì, Lâm Liệt ở bên cạnh đã xông lên, lao thẳng đến vị trí giáo viên phụ trách, đập bàn: “Chuyện video của quán quân khoa chiến đấu, chúng tôi muốn một lời giải thích!”

Bách Hành Sơ chớp mắt, lại chớp mắt.

Lập tức bắt chước Lâm Liệt, cậu cũng xông tới chỗ giáo viên phụ trách, vỗ bàn: "Nhất định phải giải thích!"

Giáo viên phụ trách bị kiếm chuyện, nhìn hai người trước mặt.

Một người là con trai út của nhà họ Lâm, người còn lại là kẻ tàn nhẫn dám nhảy vào cơ giáp, dùng tay không phá hủy cửa cơ giáp...

Giáo viên phụ trách chột dạ cười mỉa.

Sau một hồi thảo luận, Lâm Liệt bước ra khỏi phòng thảo luận, vẻ mặt tức giận vì bị giải quyết cho có lệ.