Mục Tiêu Là Gả Cho Alpha Nhà Giàu

Chương 9

Trình độ điều khiển cơ giáp của Bách Hành Sơ hoàn toàn không tính là mạnh, chỗ duy nhất có thể khen ngợi chỉ có tốc độ phản ứng của cậu.

Sau khi gặp tân sinh viên cao cấp hơn một chút, hành vi dựa vào kỹ năng tốc độ cao của bản thân để gϊếŧ người nhanh chóng ban đầu không còn nhiều tác dụng nữa.

Nhưng chuyện này chẳng là gì với Bách Hành Sơ.

Ở tận thế chiến đấu với dị chủng, yếu đuối và bất lực mới là thái độ bình thường đối với Bách Hành Sơ.

Bách Hành Sơ nhanh chóng thay đổi chiến thuật, trực tiếp dùng sức mạnh để tập hợp những tân sinh viên rải rác xung quanh giống như thả diều.

—— Ai lại không muốn diệt trừ cơ giáp chứ?

Về phần những người không muốn tranh giành, Bách Hành Sơ cũng có mười hai cách khiến bọn họ phải muốn.

Cảnh tượng cuối cùng, cứ như vậy biến thành một cuộc loạn đấu.

Bách Hành Sơ dựa vào phản xạ của chính mình, di chuyển giữa các nhóm cơ giáp này, không ngừng khơi dậy tình thế.

Nếu làm quá nhiều việc, cơ giáp bị hao tổn nặng nề thì phá luôn cửa khoang điều khiển của cơ giáp, trực tiếp lao vào cuộc hỗn chiến xâm lược, mạnh mẽ đánh cướp cơ giáp. Mấy chuyện này cũng không thành vấn đề.

Giờ đây, chiếc cơ giáp do Bách Hành Sơ điều khiển không còn là C16 nữa, mà là A71. Mấy cái cơ giáp bị Bách Hành Sơ đổi da thì không cần phải nhắc đến nữa.

Cơ giáp A71 này cũng có một đội riêng.

Bách Hành Sơ đè thấp giọng, giả vờ khàn khàn, dùng giọng điệu chỉ huy ra lệnh: "Xử lý cậu ta!"

Chuyện này cậu không cần nói cũng biết.

"Xử lý Lâm Liệt? Sao có thể?!" Lập tức, trong đội có người bác bỏ lời của Bách Hành Sơ.

"Hiện tại chỉ còn có 33 người, cơ bản mọi người đều là cùng một lớp. Cậu không muốn để cho người đứng đầu thấy bản lĩnh của mình sao? Dù có thua cũng cũng phải thua có dũng khí đi chứ!” Bách Hành Sơ cực kỳ thuần thục, nói một tràng dài mê hoặc lòng người.

Quả nhiên, Bách Hành Sơ vừa nói những lời này, kênh lập tức trở nên im lặng.

Cảm giác dao động bỗng nổi lên.

Bách Hành Sơ không nói thêm lời dư thừa nào nữa, cũng không cần phải nói thêm lời dư thừa gì nữa.

Tia sáng chết chóc mà Lâm Liệt nạp vào súng giống như Thanh kiếm của Damocles, treo lơ lửng trong lòng bọn họ, thôi thúc họ đưa ra lựa chọn.

Tất cả những gì Bách Hành Sơ phải làm là... Sau khi phán đoán lựa chọn tấn công của Lâm Liệt, đổi sang một cơ giáp khác, chuyền ý tưởng tập trung hỏa lực của Lâm Liệt cho các đội khác.

30 người.

28 người.

26 người.

Cuối cùng, ánh sáng xanh từ chiến trường bay về phía Lâm Liệt.

Lâm Liệt lướt qua.

Ánh sáng thứ hai, thứ ba... Bao trùm lấy anh ta ngay lập tức.

1 đấu với 26.

“Trò chơi kết thúc.” Bách Hành Sơ nói với hệ thống.

Vừa nói xong, Bách Hành Sơ cảm thấy mắt mình mờ đi.

Cơ giáp của Lâm Liệt dường như biến mất ngay tại chỗ, thay đổi ba vị trí trong nháy mắt, chớp mắt một cái đã tránh khỏi rất nhiều nòng đạn, thuận tay xách theo một cơ giáp không kịp phản ứng.

"Lâm thị tam biến." Bách Hành Sơ nghe thấy tiếng người khác nghiến răng nghiến lợi ghi hận trong kênh tiểu đội.

Bách Hành Sơ không có hỏi lời có ý gì, lập tức rời khỏi chỗ đó, hai giây sau, ở vị trí mà cậu vừa đứng bị bắn ra một lỗ hổng.

Cơ giáp của Lâm Liệt có khắc chữ A07 đứng trong lỗ hổng, ánh hoàng hôn đã bắt đầu chuyển sang màu vàng chiếu rọi anh ta, xung quanh đầy rẫy cơ giáp bị hỏng.

Các cơ giáp vốn đang đang không ngừng tấn công Lâm Liệt khựng lại.

Số người còn lại: 21.

Số người còn lại vần còn rất nhiều, nhưng hành động đột phá vừa rồi của Lâm Liệt lập tức khiến bọn họ vô cùng nghi ngờ, không biết liệu mình có chiếm ưu thế hay không.

Cảm nhận được khí thế của các cơ giáp khác đang trượt dốc không phanh, Bách Hành Sơ lại rất bình tĩnh.

Từ lâu cậu đã quen với việc cả đội ngũ cho đến cuối cùng chỉ có thể dựa vào chính mình.

Bách Hành Sơ tâm thế bình thảm, thậm chí còn có thể liếc nhìn cảnh tượng anh hùng và đẹp đẽ của Lâm Liệt thêm vài lần.

“Đẹp quá đi.” Bách Hành Sơ cảm thán với hệ thống một câu, sau đó mở kênh trò chuyện cơ giáp ra.

"Yểm hộ tôi!" Giọng của Bách Hành Sơ rơi xuống. Cậu rút khẩu súng nạp đạn từ phía sau cơ giáp, lao về phía Lâm Liệt.

Có thể sống đến bây giờ, không một ai là kẻ yếu.

Sau khi nhìn thấy hành động của cơ giáp Bách Hành Sơ, cho dù không hiểu Bách Hành Sơ định làm gì, bọn họ vẫn làm rất tốt việc yểm hộ cho Bách Hành Sơ.

Nhìn thấy hành động xung phong anh dũng nhưng hoàn toàn không liên quan gì đến hai chữ chuyên nghiệp của Bách Hành Sơ, Lâm Liệt nhướng mày, không trốn tránh.