Không Cần Nam Nhân Chỉ Cần Tiền, Làm Việc Kiếm Tiền Hạnh Phúc Tới

Chương 1-2: Kết hôn? Kết hôn với ai?

Nhìn thấy mỹ nhân, bảo vệ lễ phép nói: "Mỹ nữ, cô tìm ai họ Thẩm vậy? Cả khu biệt thự này đều là của nhà họ Thẩm hết đấy."

Chết tiệt, sư phụ có nhớ nhầm địa chỉ không vậy?

Toàn bộ khu này là của nhà họ Thẩm hết sao?

Vậy vị hôn phu kia của cô giàu đến mức nào?

Vậy nghĩa là cô sẽ được gả vào một gia đình giàu có?

Thật đúng là một bước lên mây, có thể ăn chơi không lo gì hết!

"Ầm Ầm!!"

Lý Miêu Miêu vẻ mặt cay đắng nói: "Trời ạ, tổ sư gia, ngài là đang nhắc nhở con không được lười biếng sao?"

Quả nhiên, cuộc sống giàu sang không dành cho cô. .

Cô thất vọng nhìn hai nhân viên bảo vệ, cảm giác như cô đến đây không phải để gặp ai mà là để dự một đám tang.

"Tôi đang tìm Thẩm Dịch Thành*!"

* Khúc này nữ9 chưa biết chính xác tên na9, bả còn không nhớ tên na9 nên bả đọc đại là 沈义城 (shěnyìchéng): Thẩm Dịch Thành

mà tên na9 là 沈锦琛 (Shěnjǐnchēn): Thẩm Tấn Thần, mà phát âm giống nhau nên ko ai nhận ra vậy đó =))

Nghe thấy ba chữ này, ánh mắt của hai nhân viên bảo vệ vốn có thiện cảm liền trở nên khinh thường.

"Mỹ nữ, cô đẹp như vậy, đừng nghĩ đến chuyện không làm mà được hưởng. Hơn nữa, ông chủ Thẩm không phải là người mà cô muốn gặp là gặp được đâu!"

"Đại ca, làm ơn thông báo giúp tôi, bảo là Lý Miêu Miêu đến tìm!"

Lý Miêu Miêu cảm thấy vui mừng, có vẻ như cô đã tìm được đúng người, cô vui mừng nên không để ý đến cảm xúc trong mắt nhân viên bảo vệ. Nhìn cô như vậy, nhân viên bảo vệ có chút không chắc chắn.

Nếu đây thực sự là người tình của ông chủ Thẩm, thì chẳng phải là đã trực tiếp đắc tội với cả gia đình họ Thẩm hay sao?

Suy đi nghĩ lại, thà tin có còn hơn không

"Được rồi, cô chờ một chút." Nhân viên bảo vệ quay người đi vào phòng bảo vệ.

Trong khi chờ đợi, Lý Miêu Miêu không ngừng đá đá dưới chân, đang suy nghĩ xem lát nữa gặp mặt thì nên nói như thế nào cho phải.

Dù sao thì nhà họ Thẩm cũng giàu có. Nếu cô tự ý hủy bỏ hôn ước, liệu có làm Thẩm gia bị mất mặt không?

"Ai tìm Thẩm tiên sinh!" Một giọng nam từ ngoài cửa truyền đến

Lý Miêu Miêu nhìn , liền thấy một ông chú khoảng năm mươi tuổi đang nói chuyện với bảo vệ.

"Chu quản gia, chính là cô gái này! "Bảo vệ chỉ vào Lý Miêu Miêu, Chu quản gia nhìn theo.

Cô lúng vẫy tay, nở nụ cười ngọt ngào.

Sư phụ từng dạy, không đánh người đang cười!

mặc dù nụ cười của cô ấy có chút giả tạo.

"Cô là Miêu Miêu? "Quản gia Chu quan sát Lý Miêu Miêu từ trên xuống dưới một lượt.

Cô gái này khá xinh đẹp.

Cô gái nhỏ này tìm tiên sinh làm gì? Chẳng lẽ cậu chủ có người tình ở bên ngoài sao?

Không có khả năng, với tính khí của bà chủ mà biết chuyện này thì chắc chắn sẽ đánh ông chủ đến mức đầu bể máu chảy.

"Vâng, Chính là tôi."

"Đi theo tôi." Quản gia Chu không nói thêm gì nữa, đưa Lý Miêu Miêu vào trong.

Khi đi ngang qua nhân viên bảo vệ, Lý Miêu Miêu dừng lại, lấy từ trong tay ra một tờ giấy màu vàng hình tam giác gấp lại.

"Cám ơn, cho huynh đệ cái này, nó sẽ bảo vệ cậu bình an đấy."

Nói xong cô cũng không quan tâm người bảo vệ có muốn hay không, liền trực tiếp nhét nó vào trong tay cậu ta.

Quản gia Chu khẽ nhìn sang

Cô ta đang hối lộ bảo vệ sao?

Sau khi Lý Miêu Miêu đi vào trong, tiểu bảo vệ nhìn về phía Lá bùa trong tay vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

Bảo vệ bình an? Anh cũng không suy nghĩ nhiều mà nhét nó vào túi áo.

Lý Miêu Miêu quay lại nhìn người bảo vệ nhỏ nhưng đã không còn nhìn thấy anh nữa.

Lúc vừa gặp nhau, cô có thể nhận ra vẻ ngoài của nhân viên bảo vệ tối sầm, cho thấy sắp xảy ra một thảm họa đẫm máu.

Vì anh đã giúp đỡ cô nên cô cũng giúp anh một việc nhỏ.

Có nhân thì có quả, không nên nợ nhau.

Dưới sự dẫn dắt của Quản gia Chu, Lý Miêu Miêu đi đến một biệt thự ở trung tâm.

Vừa bước vào, Lý Miêu Miêu đã bị trang trí bên trong làm cho choáng váng.

Ôi trời ơi, sao lại có ngôi nhà đẹp thế này.

Điều này ấn tượng hơn nhiều so với đền Thanh Vân của cô ấy!

"Hừm!"

Ở giữa phòng khách, Diêu Thần Hi nhìn người phụ nữ mộc mạc này, ho nhẹ một tiếng.

Lý Miêu Miêu phản ứng lại và đưa mắt về phía cô.

Người phụ nữ này chăm sóc bản thân rất tốt.

Cô ấy có làn da trắng sáng và vóc dáng thon thả, tuổi tác không thể phân biệt được.

"Cô là Lý Miêu Miêu?" Giọng nữ có chút mạnh mẽ vang lên.

"Đúng, là tôi."

Chỉ cần nhìn vào khuôn mặt của cô ấy, Lý Miêu Miêu đã đại khái đoán được danh tính của người phụ nữ.

Suy cho cùng, tướng mạo phú quý không phải là thứ mà người bình thường có thể có được.

"Xin lỗi, cô có liên quan gì đến chủ nhân nơi này?" Diêu Thần Hi cố ý hỏi.

Cô đương nhiên nhớ Lý Miêu Miêu là ai!

Lúc đầu, cô ấy đồng ý liên hôn với đạo sĩ kia chỉ để cứu con trai mình.

Nhưng hiện tại bệnh tình của Thần Nhi không hề nặng hơn và đã rất ổn định, liệu thỏa thuận ban đầu có thể hủy bỏ được không?

Hơn nữa, nhà họ Thấm cũng là nhân vật có tiếng ở Vân Thành, nếu thật sự lấy cô gái này, sẽ bị nhiều gia tộc giàu có chê cười.

"Tôi đến đây để kết hôn!" Lý Miêu Miêu nói thẳng vào vấn đề.

Dù sao tôi cũng đến đây để hủy hôn, trước khi đi cũng phải xem người nọ ra sao chứ!

Diêu Thần Hi trong lòng mắng: Hừ, cô ta thật sự tới đây để trèo cao!

Phụ nữ ngày nay luôn muốn nhận được có tất cả mà không muốn mất thứ gì!

Thế là cô ta hỏi: "Kết hôn? Của ai với ai cơ?"