Toàn thân Kha Lãng Đế run lên vì tức giận, hắn biết chắc rằng giống cái độc ác này không có ý tốt. Cho hắn điều trị chỉ là để tiếp tục chơi đùa hắn.
"Này, đừng tức giận, đừng tức giận, nếu không lát nữa lại phải vào khoang trị liệu đấy."
"Cút!"
Quân Y Lạc biết lúc này Kha Lãng Đế không thể nghe lọt tai bất cứ lời nào của cô, liền quay người rời đi.
"Vậy anh nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tôi sẽ lại đến thăm anh."
Thấy cô quay đi mà không hề ngoái đầu lại, Kha Lãng Đế không hiểu sao càng tức hơn.
...
Quân Y Lạc không về phòng mà vòng qua để đến chỗ Xa Ảnh. Cô đứng trước cửa phòng Xa Ảnh, ngần ngại một chút rồi cuối cùng cũng giơ tay đẩy cửa bước vào.
Đập vào mắt là một con rắn lớn màu tím cuộn tròn trên sàn nhà, vảy tím đẹp mắt, dưới ánh đèn lấp lánh với độ sáng trong suốt, chỉ tiếc rằng thân hình lại không toàn vẹn, nhiều chỗ vảy đã bị nhổ đi, để lộ ra những hố đen nhỏ.
Quân Y Lạc nhìn con rắn lớn màu tím cuộn tròn, trong lòng hơi sợ nhưng vẫn kiên quyết tiến lên.
"Xa Ảnh, tôi biết anh chưa ngủ."
Con rắn lớn màu tím vẫn không hề động đậy, không có chút phản ứng nào.
Quân Y Lạc từ từ đưa tay ra, định chạm vào phần thân rắn đã mất đi lớp vảy, nhưng lại dừng lại khi sắp chạm tới.
Vết thương này, chỉ nhìn thôi đã khiến cô cảm thấy đau.
"Xin lỗi."
Lúc này, con rắn lớn đột nhiên cử động nhẹ, Quân Y Lạc giật mình rụt tay lại.
Nhưng con rắn chỉ điều chỉnh tư thế, rồi lại yên lặng như cũ.
Quân Y Lạc hít sâu một hơi, mở lời: "Tôi sẽ tìm cách giúp anh chữa trị."
Lúc này, con rắn lớn bỗng mở mắt, đôi mắt xanh đen không có chút cảm xúc nào, nhưng giọng nói lại đầy mỉa mai: “Chữa trị? Cô lấy gì để chữa trị cho tôi?"
Khoang trị liệu chỉ có thể phục hồi vết thương bên ngoài, không thể đạt tới khả năng tái sinh. Những vảy rắn đã bị nhổ và đuôi rắn đã bị cắt đứt không thể phục hồi thông qua khoang trị liệu.
"Tôi sẽ nghĩ cách giúp anh hồi phục như ban đầu."
Xa Ảnh lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm để ý đến cô.
Lớp vảy của hắn cần ít nhất một năm mới mọc lại, còn cái đuôi bị đứt của hắn phải mất ba năm mới có thể mọc ra lần nữa. Những lời giống cái độc ác này, hắn chẳng tin một chữ nào.
“Tôi biết hành động trước đây của mình đã làm tổn thương anh, anh không tin tôi. Nhưng xin hãy cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy.”
Xa Ảnh làm như không nghe thấy lời cô, nhắm mắt lại, quay trở về trạng thái im lìm như cũ.
Quân Y Lạc thấy thái độ lạnh lùng cứng rắn của hắn cũng không muốn ở lại tự làm mình bẽ mặt.
“Vậy anh nghỉ ngơi tốt nhé, ngày mai tôi sẽ lại đến.”
Nói xong cô quay đầu rời đi không ngoảnh lại, căn phòng lại chìm vào sự tĩnh lặng.
Nơi ở của Xa Ảnh cách chỗ cô ở xa nhất, cô đi bộ theo trí nhớ khoảng mười phút mới về đến nơi ở của mình.
Tắm rửa xong, nằm trên giường, cô nghĩ về cách chữa lành vết thương cho Xa Ảnh và Kha Lãng Đế. Khoang trị liệu không có tác dụng, chỉ có thể dựa vào dược phẩm để phục hồi.
Chỉ là cô đã tìm hiểu thông tin y tế thời này, kỷ nguyên tinh tế hầu như chỉ dựa vào khoang trị liệu. Thuốc ở đây không hiệu quả lắm. Điều này cũng liên quan đến việc thực vật quý hiếm ở thời đại này, ngay cả rau củ tươi cũng rất xa xỉ, đừng nói đến thảo dược quý, mỗi cây đều được chăm sóc cẩn thận bởi chuyên gia.