Nhìn túi đựng váy để trên tủ đầu giường, Tống Mạn không chút do dự cầm điện thoại lên, mở cửa hàng ứng dụng tải ngay app Xianyu, sau đó đăng bức ảnh chụp lúc nãy lên, giá bán thì dựa theo giá trên Taobao, thẳng tay sale off 50%.
Rồi ghi chú thêm một câu 99% new, không ghi 100% new để tránh phiền phức.
Tiêu chuẩn về đồ mới và đồ cũ của bản thân bao giờ chả khác nhau.
Làm xong mọi việc, Tống Mạn cầm túi, đeo khẩu trang, ra cổng bệnh viện đón xe về nhà.
Do dư âm của việc bị cả mạng xã hội tẩy chay vẫn còn, tuy rằng bây giờ Tống Mạn vẫn bị mắng chửi trên mạng như cơm bữa, nhưng chẳng có Chương trình hay kịch bản nào mời cô tham gia, chẳng có tổ tiết mục nào muốn chia sẻ chút xíu xiu áp lực dư luận mà người thường không thể nào chịu đựng nổi này với Tống Mạn.
Còn về cái bánh "cô vẫn có thể nổi tiếng" vẽ ra cho Triệu Dương lúc ở bệnh viện cũng khiến cho cái công ty lừa đảo kia tạm thời chưa tìm đến gây phiền phức cho cô.
Nên sau khi về đến nhà, Tống Mạn được mấy ngày nhàn rỗi hiếm hoi, trừ việc phải đi "uống một ly" với Lý tổng ra thì mấy ngày tới cô đều có thể tập trung học hành.
Nhận chuyển phát nhanh sách tham khảo đã mua từ lúc còn ở viện, cứ như vậy, Tống Mạn cày đề được gần một tuần.
Có một chuyện đáng mừng là, có lẽ do cuốn sách mà cô xuyên vào là tiểu thuyết mới ra năm nay nên thế giới này rất nhiều câu hỏi trong đề thi sát hạch và luận văn gần đây mà cô làm đều giống với đề mà cô đã ôn trước khi xuyên sách.
Điều này khiến Tống Mạn càng thêm tự tin vào việc thi đỗ.
__________
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đã đến ngày đi uống rượu với Lý tổng.
Xin địa chỉ từ Triệu Dương xong, Tống Mạn thay đồ rồi ra ngoài.
Đương nhiên Tống Mạn sẽ không mặc chiếc váy ngắn khoét cổ sâu mà Lý tổng tặng, chưa nói đến chuyện cô đã bán nó đi rồi, Tống Mạn cũng chẳng muốn để lão già kia nhìn mình với ánh mắt da^ʍ dê thèm thuồng.
Váy lễ phục trễ cổ đẹp thật đấy, nhưng mà cái loại đàn ông hèn hạ này méo xứng để thưởng thức.
Hơn nữa, Giang Thành tháng mười một tuy không đến nỗi gió rét lạnh thấu xương như mùa đông phương Bắc, nhưng Tống Mạn thực sự không có hứng thú mặc đồ mát mẻ để hành xác bản thân.
Trẻ không giữ ấm, về già viêm khớp là cái chắc.
Tống Mạn vẫn lựa chọn mặc quần thu, khoác ngoài một chiếc áo gió.
Bước vào khách sạn mà Lý tổng đặt trước, Tống Mạn mở chiếc máy ghi âm mà cô đã bỏ ra số tiền khổng lồ mua cách đó 2 ngày, cô đến bữa tiệc rượu này là để chuốc say Lý tổng, đương nhiên phải để lại thứ gì đó chứng minh sự trong sạch của mình, lý do cô cũng đã nghĩ kỹ rồi.
Cô từng nghe nói những "lời mời" kiểu này trong giới đều có ẩn tình, trong lòng sợ hãi nên mới mang theo máy ghi âm.