Lọt vào trong tầm mắt là một khuôn mặt mỹ nhân.
“Nương?”
“Nương đây, Cẩn ca nhi, cuối cùng con cũng tỉnh, may nhờ điện hạ mang theo Trần thái y đến!”
Một hồi bệnh nặng này, Tạ Vân Cẩn hôn mê ước chừng ba ngày, Trường Ninh hầu phu nhân lo lắng đề phòng ba ngày, thẳng đến khi hắn tỉnh lại, mới nhẹ nhàng thở ra.
Biết Thái Tử điện hạ cùng nhi tử có quan hệ tốt, Trường Ninh hầu phu nhân đem không gian để lại cho hai người.
“Nương đi xem thuốc cho con một lát đây.”
Đợi người đi ra ngoài, Lương Huyên mới ngồi vào mép giường hỏi: “A Cẩn đã khá hơn chưa?”
Thân thể dưới chăn giật giật, không có xiềng xích như bóng với hình, Tạ Vân Cẩn chậm rãi ngồi dậy nói: “Cánh tay có chút đau.”
Lương Huyên nâng cánh tay Tạ Vân Cẩn lên, mặt lộ vẻ đau lòng: “Trần thái y ghim kim, đợi lát nữa, ta đi hỏi một chút xem có biện pháp giảm bớt nào hay không.”
Âm thanh quen thuộc vang lên, Tạ Vân Cẩn nhìn về sắc mặt đầy quan tâm của Lương Huyên. Lương Huyên trước mắt so với trong mộng trẻ tuổi hơn nhiều, thần sắc cũng càng thêm thong dong ôn hoà, hoàn toàn không nhìn ra dấu hiệu hắc hoá.
Tạ Vân Cẩn biết, đó là mộng, nhưng lại không chỉ là mộng.
Nếu mọi chuyện phát triển như vậy, nhất định cục diện sẽ phát triển giống như trong mộng.
Nhìn không ra tới nha, nhìn Lương Huyên bình thường như thế, lại sẽ bị bức thành như vậy.
Lương Huyên bị cậu xem đến nổi da gà : “A Cẩn, làm sao vậy? Ta có cái gì không ổn sao?”
Tạ Vân Cẩn lắc đầu, nghĩ đến hình ảnh làm da đầu tê dại trong mộng nhìn đến, hít sâu một hơi. Không nghĩ tới, người mày rậm mắt to, lại có yêu thích “độc đáo” như vậy!
Hình ảnh trong mộng đánh sâu vào quá lớn, cho dù biết trước mắt hết thảy chưa phát sinh gì, nhưng Tạ Vân Cẩn vẫn có chút không dám đối mặt.
Ai có thể thong dong đối mặt với người bạn tốt đối đãi với chính mình như vậy trong mộng hả?
Đặc biệt, Lương Huyên còn dùng một khuôn mặt chính trực đang hỏi han ân cần trước mặt.
Không được, cậu phải bình tĩnh. Tạ Vân Cẩn dời tầm mắt đi nơi khác.
Nhìn ra trạng thái cậu không tốt, Lương Huyên săn sóc nói: “Bên Thái phó ta đã xin nghỉ rồi, trước tiên ngươi dưỡng thân mình cho tốt, việc khác lại chờ thân thể dưỡng tốt lại nói.”
Từ chín tuổi năm ấy bị tuyển làm Thái Tử thư đồng, Tạ Vân Cẩn đã theo Lương Huyên học tập được sáu năm ở Thái Học rồi.
Khác với Lương Huyên có các phương diện rất ưu tú, từ nhỏ lại được phu tử tán dương, Tạ Vân Cẩn bắt đầu từ làm Thái Tử thư đồng, chính là học sinh làm phu tử đau đầu.
Trừ bỏ điểm môn thuật số sở trường, môn khác Tạ Vân Cẩn đều toàn học không đi vào, sách luận cái gì đó,.. Có thể thuận thuận lợi lợi học đến hiện tại, hoàn toàn đều dựa vào Thái Tử sau khi học xong về dạy thêm cho cậu.