Không Nổi Tiếng Thì Về Tu Tiên

Chương 18: Sắc Quỷ

Xu hướng hiện giờ là trước khi debut đã có công ty chủ quản hoặc đã có nền tảng liên quan. Nếu 20 năm trước nói là được phát hiện trên đường rồi mời đi đóng phim, quay quảng cáo thì còn có thể tin, hiện tại mười cái có chín cái rưỡi là không đáng tin.

Tô Tiện không hiểu nhiều về giới này, một đường nghe Hồ Tàng dong dài, đến khi anh ta nói được kha khá thì cậu mới hỏi: “Người còn lại thì sao?”

Hồ Tàng dừng một chút rồi nói: “Là một tiền bối Hồ tộc của tôi.”

Hồ Tàng rối rắm không biết có nên nói cho Tô Tiện hay không, rối rắm một hồi thì hai người cũng tới dưới sảnh chung cư. Thang máy đi lên, họ rất nhanh đến tầng ký túc xá của Tô Tiện.

Hồ Tàng chỉ đưa Tô Tiện đến cửa, ngoài dự đoán anh ta không theo vào trong.

Hồ Tàng nói: “Đồ đạc bên trong tôi đã bảo người chuẩn bị sẵn, nếu cậu thiếu gì thì cứ gọi điện cho tôi. Trở về tôi sẽ an bài ít chương trình học kế tiếp mà cậu cần hoàn thành. Sau đó lúc ăn cơm chiều chúng ta sẽ bớt thời giờ nghiên cứu phương hướng phát triển tương lai của cậu.”

Anh ta nói chuyện nghiêm túc, biệt nữu trong lòng Tô Tiện cũng dần dần rút đi, cậu nghiêm túc gật đầu.

Kết quả cậu vừa mới vừa thả lỏng cảnh giác, Hồ Tàng lại chợt thẹn thùng. Anh ta đưa cái túi trong tay mình cho Tô Tiện, nói: “Cho cậu, di động mới, đừng cự tuyệt, tiện dùng cho công việc sau này!”

Tô Tiện:……

Tô Tiện mặt vô biểu tình nhận lấy.

Hồ Tàng: Vậy tôi đi đây……

Tô Tiện: Tạm biệt!

Sau đó cậu liền mở cửa đi vào, vốn dĩ định trực tiếp đóng cửa, sau lại ngẫm thấy như vậy không quá lễ phép, cậu bồi thêm một câu: “Tôi không tiễn anh nữa nhé.” Xong mới đóng cửa lại.

Tô Tiện không biết chính là, ở ngoài cửa Hồ Tàng vẫn chưa đi, anh ta đứng một lúc, cả người ngượng ngùng.

Ai, dùng cùng kiểu di động với ân công, thật là nghĩ thôi đã thẹn thùng nha……

Hồ Tàng ngượng ngùng xấu hổ rời đi, Tô Tiện ở trong phòng đánh giá chỗ ở mới.

Giống như Hồ Tàng nói, đồ đạc đều đầy đủ hết, trực tiếp vào ở cũng không có vấn đề. Thật ra cậu có hơi mệt mỏi, chủ yếu là tâm mệt, cho nên muốn ngủ một giấc. Bằng không lúc ăn cơm chiều bàn công việc với Hồ Tàng, cậu sợ mình không chống đỡ nổi.

Chỉ là Tô Tiện không ngờ mình ngủ đến một nửa lại chợt cảm giác được một trận âm khí lạnh thấm người ập tới. Cậu đột nhiên mở mắt, liền thấy một gương mặt quỷ máu me nhầy nhụa xuất hiện trước mắt.

Tô Tiện:……

Hôm nay thật đúng là một ngày đặc sắc.

Quỷ kia căn bản không biết Tô Tiện đã nhìn thấy nó, phát hiện Tô Tiện mở mắt còn nở nụ cười háo sắc khiến gương mặt càng trở nên đáng sợ hơn.

Đến nỗi vì sao lại là háo sắc, vì nó còn nói thầm một câu: “Oa, lúc mở mắt càng đẹp á!”

Một bên nói như vậy, một bên còn duỗi tay quỷ về phía Tô Tiện.

Sắc Quỷ cười hề hề: “Mình sờ một chút thôi, một chút là được……”

Tô Tiện vung một cái đã bắt được tay của Sắc Quỷ, quỷ không có thật thể vậy mà đoàn âm khí kia lại thực sự bị cậu nắm lấy!

Sắc Quỷ sợ tới mức thét chói tai: “A! Cậu!”

Tô Tiện vừa định nói chuyện lại phát hiện ngoài cửa còn có động tĩnh!