Hiện giờ Tô Tiện đang hối hận cực kỳ, vô cùng hối hận, nếu trời cao cho cậu cơ hội làm lại một lần nữa, cậu nhất định sẽ không ra tay!
Cái vị "yêu" đại diễn nói chuyện với cậu cũng phải nâng cằm khinh thường lúc trước đâu rồi!
Tô Tiện gian nan rút tay ra khỏi móng vuốt Hồ Tàng. Đối diện với đôi mắt cáo tràn ngập mê man thẹn thùng cùng mê man tiếc hận, cậu không nhịn được run rẩy cả người.
Tô Tiện thả bút trong tay xuống, định nói chuyện nghiêm túc với Hồ Tàng: “Hồ đại ca……”
Hồ Tàng ngắt lời cậu, ngữ khí tràn ngập cảm xúc hờn dỗi kiểu “Chàng khách khí ghê, sao còn gọi người ta là Hồ đại ca chứ”, anh nói: “Gọi tôi Tàng Tàng là được!”
Hồ Tàng nhỏ giọng bổ sung: “Đây là nhũ danh của tôi, ngoại trừ mẹ ra thì tôi không cho người khác gọi đâu đó!”
Tô Tiện:……
Tô Tiện tiếp tục nói: “Hồ đại ca, tôi cảm thấy anh không cần phải như vậy, vừa rồi tôi cũng chỉ thuận tay mà thôi, tôi thấy Thời Phỉ làm người…… không phải, làm yêu không đến nỗi nào, không phải anh ta chưa làm gì đã đi rồi sao, cho nên tôi căn bản cũng không giúp được gì!”
Vì vậy anh bình thường chút đi, được không!
Hồ Tàng nghe cậu nói xong lại ôm mặt. Anh nghĩ thầm, ân nhân của mình đúng là phẩm cách cao thượng, cậu ấy trợ yêu làm vui, cũng không cần hồi báo, mà cậu ấy còn là đạo sĩ nữa! Thế nhưng lại cứu mình!
Tô Tiện:……
Rốt cuộc anh ta có nghe mình nói chuyện không vậy?
Hồ Tàng tự mình đắm chìm một hồi, lúc đối diện với ánh mắt câm nín của Tô Tiện anh ta mới ý thức được mình cứ như vậy không trả lời thì có vẻ không tốt lắm, lập tức nói: “Không phải! Cậu biết yêu biết mặt không biết lòng! Thời Phỉ rất hung dữ!”
Hồ Tàng nói: “Anh ta ỷ vào tu vi cao, thấy ai không vừa mắt liền chụp ảnh khỏa thân của người nọ! Còn phát lên vòng bạn bè nữa!”
Tô Tiện chấn kinh rồi, đáng sợ vậy à! Chưa nói đến việc chụp ảnh khóa thân của người khác, vậy mà lại còn đăng lên mạng! Tên yêu này sao có thể như vậy! Hiện tại không phải đều đã quy phạm quản lý rồi sao? Không ai quản anh ta hả?
Tô Tiện nhíu mày trầm giọng nói: “Anh ta vẫn luôn như thế à?”
Hồ Tàng xúc động trong lòng: “Lần trước có một sơn dương tinh nhai lại ngay trước mặt anh ta, cậu biết nhai lại là gì chứ? Chính là dạ dày tiêu hóa được một nửa lại……”
Tô Tiện ngăn Hồ Tàng: “Tôi biết! Anh không cần giải thích!”
Hồ Tàng thầm nói, cậu ấy thật uyên bác! Đến cái này cũng biết!
Sau khi nhộn nhạo trong chớp mắt, Hồ Tàng mới nói tiếp: “Thời Phỉ nói người kia quá ghê tởm, sau đó liền dọa sơn dương tinh hiện nguyên hình, tanh tách chụp ảnh mồi hồi, còn phát tán ảnh chụp ra ngoài nữa! Thật quá đáng mà!”
Vẻ mặt Tô Tiện chợt lạnh tanh, hỏi: “Ảnh nguyên hình?”
Hồ Tàng nói: “Đúng vậy.”
Tô Tiện câm nín, cậu còn tưởng ảnh khóa thân thật chứ! Phẫn nộ nửa ngày hóa ra lại là ảnh nguyên hình!
Tô Tiện thật sự không nhịn được: “Không phải có lông sao?”
Tinh quái tu hành chậm thì mấy trăm hơn một ngàn năm, không phải đều từng dùng loại hình thái này à?
Hồ Tàng lại nói: “Ai nha! Cũng đã hóa hình rồi! Còn bị người ta nhìn thấy nguyên hình, không mặc quần áo ngượng dã man á!”
Tô Tiện thật sự muốn nói lại thôi, thôi……mấy ngươi vui là được……
Lúc này Hồ Tàng mới dùng âm lượng siêu siêu nhỏ hỏi: “Ân công, cậu nhìn tôi…… là bộ dáng gì nha?”
Tô Tiện không cần nghĩ ngợi, lời lẽ chính đáng nói: “Chỉ thấy mặt! Không thấy thứ khác!”
Tô Tiện thật sự sợ quá, cậu chỉ chắn trước người hồ ly mặt chữ điền này một lần mà hồ ly đã bắt đầu nghĩ đến mấy chuyện thế kia, nếu để anh ta biết cậu nhìn thấy nguyên hình không mặc quần áo của anh ta, vậy thì còn lợi hại nữa!