Một dự cảm không lành dâng lên trong lòng mẹ Ninh. Ngay lập tức, bà mở điện thoại và lên mạng xem tình hình. Trên top 1 hot search là hashtag #ÝTrânLivestream, phía sau còn kèm theo chữ “Hot” đỏ rực. Bên dưới còn có một loạt các tag liên quan khác.
#NinhChiHiếnThận
#HiếnHaiLầnTủyLàTrảiNghiệmGì
Mẹ Ninh tim đập thình thịch, tay run run mở top 1 hot search, bấm vào video phát lại của buổi livestream. Bà không thấy được cảm xúc của Tống Hi đối với gia đình họ, chỉ nghe thấy cô như đang kể hết mọi bí mật mà họ không bao giờ muốn cho người ngoài biết. Mẹ Ninh gần như ngất xỉu vì sốc.
Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, số lượng bình luận đã lên tới hàng trăm ngàn. Bà run rẩy mở ra đọc.
[Đại thiếu gia nhà họ Ninh, Ninh An, từ nhỏ đã ốm yếu bệnh tật, vì thế cậu ta chưa bao giờ đi học, hàng xóm cũng rất ít khi thấy mặt.]
[Tôi hỏi thử một người bạn làm ở bệnh viện, Ninh Chi đúng là đã hiến tủy cho Ninh An, hơn nữa nhà họ Ninh còn từ chối sử dụng thận nhân tạo.]
[Nói mới nhớ, hiến tủy không phải cần xét nghiệm phù hợp sao? Lúc đó nhà họ Ninh chẳng phải đã biết Ninh Chi không phải con ruột rồi à?]
[Đúng là cần xét nghiệm, nhưng không phải xét nghiệm DNA. Nếu nhóm máu của Ninh Chi vô tình trùng với bố mẹ Ninh, thì không phát hiện ra sự thật cũng là bình thường thôi.]
[Tôi thực sự lo lắng về vụ hiến thận này. Ninh Chi thật sự phải hiến thận cho Ninh An sao? Nếu không dùng thận nhân tạo, mà Ninh Ý Trân đã quay về rồi, tại sao còn bắt Ninh Chi hiến nữa? Cô ấy đâu có tự nguyện bị nhận nhầm đâu, hiến hai lần tủy cộng thêm một quả thận, cái giá này quá đắt rồi. Nếu không bị nhận nhầm thì cô ấy đâu phải chịu khổ thế này.]
[Bố mẹ nuôi của Ninh Ý Trân không phải là nông dân sao? Sao họ lại có bất động sản được?]
[Tôi từng là hàng xóm của Ninh Ý Trân, bố mẹ nuôi của cô ấy hoàn toàn không phải nông dân đâu. Họ mua một cửa hàng và mở quán ăn, mỗi ngày đều buôn bán rất tốt, thu nhập hàng năm dù không đến cả triệu thì cũng phải năm, sáu trăm ngàn. Thậm chí, Ninh Ý Trân từ nhỏ đã mặc toàn đồ hiệu rồi.]
Mẹ Ninh nhìn mà lòng như lửa đốt, máu dồn lên não.
Mặc dù hiện tại vẫn có những lời chỉ trích dành cho Tống Hi, nhưng cô không còn là mục tiêu công kích của cả cộng đồng mạng như trước nữa. Vị trí "thiên kim giả" không phải là điều dễ dàng đạt được, và cuộc sống của Ninh Ý Trân cũng không hề giống như những gì mọi người tưởng tượng về sự khổ cực. Cộng đồng mạng bắt đầu cảm thấy có điều gì đó bất thường.
Đột nhiên, mẹ Ninh nhớ đến lời đe dọa vừa rồi của Tống Hi, sắc mặt bà thay đổi, lập tức chạy lên lầu. Do quá gấp gáp, bà trẹo chân và ngã xuống cầu thang, nhưng không kịp để ý đến cơn đau, lập tức bò dậy tiếp tục lên lầu.
Bà cảm thấy rất hoang mang và dễ dàng nghĩ linh tinh. Nhìn thấy cộng đồng mạng nghi ngờ tại sao không để Ninh Ý Trân hiến thận, bà lập tức nghĩ rằng họ sẽ đoán ra rằng bà không nỡ lấy thận của chính con ruột mình. Khi nghe người ta nói hồi nhỏ Ninh Ý Trân đã mặc toàn đồ hiệu, người ta lại suy diễn rằng đó có thể là những thứ mà bà đã mua cho cô.
Bà cũng nghĩ rằng nếu họ nghe nói bà nhốt Tống Hi lại, họ sẽ ngay lập tức đoán rằng bà sợ Tống Hi bỏ trốn, nên muốn giam giữ cô để ép cô lên bàn phẫu thuật.
Quá lo lắng, bà nhanh chóng mở khóa bên ngoài, xô cửa chạy vào, “Đừng…”
Tống Hi đang nằm nghiêng trên giường, một tay chống cằm, mỉm cười nhìn bà. Tay còn lại cầm điện thoại, ngay trước mặt mẹ Ninh, cô bấm một nút.
“Á!” Mẹ Ninh phát ra một tiếng kêu kỳ lạ.
Tống Hi ngồi dậy, nhìn ngắm vẻ mặt hoảng sợ của mẹ Ninh, cười nói: “Mẹ, mẹ làm gì vậy? Phản ứng lớn thế, không ai biết lại tưởng mẹ làm chuyện gì khuất tất bị phơi bày rồi đấy.”
“Mày…!”
“Con?” Tống Hi nhìn điện thoại, cho bà xem màn hình, nói: “Chỉ đăng một cái trạng thái thôi mà.”
Màn hình hiển thị đúng là trang cá nhân, Tống Hi chụp một bức ảnh thông báo nghỉ học, kèm theo dòng chữ: “Đã nghỉ học, Hoa Linh Thanh Đình không xứng với tôi.”
Trong thời gian ngắn, cảm xúc của mẹ Ninh lên xuống thất thường, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức tim bà bắt đầu đau nhói. Bà ôm ngực, nhìn nụ cười ác quỷ của Tống Hi, mắt trợn một hồi rồi ngất xỉu.
Trong đầu Tống Hi vang lên tiếng cười điên cuồng của 99: [Thích quá, làm tức chết bọn họ! Chủ nhân giỏi lắm!]
“Haha.” Tống Hi lắc đầu, “Nhạy cảm quá đi, bà ta chẳng qua chỉ là kiểu người dám gϊếŧ người nhưng lại sợ ma thôi?”
Cô đứng dậy đi ra ngoài, gọi quản gia đến khiêng mẹ Ninh, đồng thời ra lệnh cho nhà bếp chuẩn bị bữa trưa.
Mẹ Ninh có lẽ có tật giật mình nên quá sợ hãi trước khả năng mọi chuyện bị phơi bày, khiến Ninh gia mất mặt, nên nhất thời không thể bình tĩnh. Nếu không, bà hẳn đã nhận ra rằng hành động của Tống Hi lúc này là không hợp lý. Video mới được công khai không lâu, mà cô đã nhanh chóng thay đổi thái độ im lặng trước đây, kể lại tất cả những gì Ninh gia đã làm với mình. Điều này dễ dàng dẫn đến nghi ngờ rằng cô biết mình đang bị phát trực tiếp và cố tình nói ra.
Cộng đồng mạng không chỉ là những thám tử tài ba mà còn rất giỏi trong việc suy diễn và bôi nhọ, đặc biệt trong hoàn cảnh Tống Hi còn có nhiều kẻ thù.
Quản gia và các người hầu đều cảm thấy lo lắng, trong lòng không ngừng nghi ngờ liệu Tống Hi có bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà phát điên không, nên họ hoàn toàn không dám trái lệnh của cô. Cô cần gì thì nhanh chóng đưa lên, sợ rằng nếu chậm trễ sẽ bị đánh. Cô không chỉ dám đánh Ninh Ý Trân và Ninh An, mà còn khiến mẹ Ninh ngất xỉu, thì sao lại không dám đánh họ chứ?
Cha Ninh vội vàng trở về, ban đầu tưởng rằng Tống Hi đã phát hiện ra điều gì đó, nên mới mâu thuẫn với họ và chuẩn bị thu dọn đồ đạc để chạy trốn. Nhưng không ngờ, ông lại nghe quản gia nói rằng Tống Hi hoàn toàn không ra ngoài, mà đang ngủ trong phòng.
"Thật sao? Ngủ à?"
"Vâng... và cô ấy còn ra lệnh cho nhà bếp mua những nguyên liệu cô ấy muốn ăn." Quản gia nói với vẻ phức tạp. Tống Hi trông có vẻ không có ý định rời khỏi ngôi nhà này chút nào.
Cha Ninh cảm thấy bối rối. Rốt cuộc cô suy nghĩa gì? Chẳng lẽ cô thực sự giống như trong video đã thể hiện, mặc dù là giả vờ ngoan ngoãn và nhu mì, nhưng thật sự rất yêu họ sao?
@Truyện dịch bởi Rosie Nguyen