Chương 9
Hai người chúc nhau ngủ ngon, nhưng đều cả đêm không ngủ.......
"Thế thì tôi sẽ bóc một quả cho người tôi rất yêu."
"Ồ? Hoàng hậu nương nương sẽ bóc cho ai đây?"
MC thích thú.
"Ngô Cẩn Ngôn!"
"Ngô Cẩn Ngôn!"
Fan phía dưới hét lên.
"Mọi người xấu quá."
"Thật ra đệ đệ của tôi..."
Tần Lam vừa nói vừa tiến về phía "Phó Hằng".
"Nhưng tôi vẫn là muốn bóc cho 'Anh Lạc' của tôi."
"Khoảnh khắc thật hoàn hảo."
Ngô Cẩn Ngôn phụ hoạ.
Chị ấy chỉ coi mày là em gái thôi Ngô Cẩn Ngôn, đừng động lòng nữa.
"Em ôm cậu ấy, ôm một cái đi."
Hôm nay không biết đã bao nhiêu lần Tần Lam đẩy Ngô Cẩn Ngôn về phía "Phó Hằng". Đã nói phải vun vào cho họ rồi, Tần Lam à Tần Lam, đường mày mở ra thì phải đi cho hết.
Ngô Cẩn Ngôn ấm ức muốn phát khóc, bị người mình yêu đẩy vào lòng người khác, thật là muốn xé nát tâm can.
......
Thời gian trôi qua rất nhanh, vết thương của Ngô Cẩn Ngôn đã lành, Tần Lam cũng đương nhiên phải dọn về, mọi thứ gần như trở lại bình thường.
Chỉ là Ngô Cẩn Ngôn không còn bám dính Tần Lam nữa, không còn những câu chúc ngủ ngon mỗi tối, Tần Lam cảm giác trong lòng thật trống vắng.
Diên Hy Công Lược bùng nổ trên màn ảnh nhỏ, vô số những buổi họp báo, hai người cũng chỉ tương tác với nhau như những người trong cùng đoàn phim, Tần Lam cũng thỉnh thoảng lại làm "bà mai", cho dù trong lòng vạn lần không vui vẻ gì.
Cho tới lần gần đây nhất...
"Khỉ con, em đọc tin gì chưa?"
Vừa xong buổi họp báo, Tần Lam hỏi Ngô Cẩn Ngôn
"Tin gì ạ?"
"Chính là 'Phó Hằng' và bạn gái trước hay bạn gái hiện tại gì đó."
Tần Lam nói tiếp.
Lại là 'Phó Hằng', ' Phó Hằng', Ngô Cẩn Ngôn trầm mặc, ngọn lửa giận trong lòng đang dần bốc cao. Từ sau lần đó, sự tiếp xúc giữa hai người có chút gượng gạo. Mỗi lần gặp không phải về công việc thì là về 'Phó Hằng'. Ngô Cẩn Ngôn thậm chí còn nghi ngờ có phải Tần Lam thích 'Phó Hằng' hay không. Vì chị nhắc tới cậu ta quá nhiều. Hoặc có thể nói Tần Lam đã chán ghét "cp Hải Phong" trên mạng quá rồi, vội vàng muốn vạch rõ quan hệ với cô, nên sốt sắng vun vào cho cô và người khác. Nhưng dù là lý do nào thì cũng khiến Ngô Cẩn Ngôn giận không kìm chế được.
Tần Lam có thể cảm nhận được sự xa cách giữa hai người, chị muốn trở về như xưa, muốn khỉ con cả ngày quấn lấy mình, nên lần nào gặp chị cũng rất trân trọng. Chị cố nghĩ mọi chủ đề để xua đi khoảng cách giữa hai người, nhưng điều duy nhất thể hiện quan hệ giữa họ tốt hơn với người khác đó là chị biết bí mật rằng Ngô Cẩn Ngôn thích 'Phó Hằng'. Do vậy mà lần nào chị cũng chủ động nhắc tới, có ai biết được mỗi câu 'Phó Hằng' đều như dao cắm vào trái tim chị, nhưng chị phải cắm, nếu không thì khỉ con của chị gần như sẽ biến mất thật.
"Chị đã nói xong chưa?"
Ai cũng có thể nghe ra sự tức giận của Ngô Cẩn Ngôn.
"..."
Tần Lam mở miệng nhưng không nói gì được, chị chưa từng thấy khỉ con trước nay đều ngoan ngoãn lại nói với chị bằng ngữ khí đó, chị ấm ức.
"Có phải chị thích cậu ta không thế?"
Ngô Cẩn Ngôn nói tiếp, dường như muốn bộc phát hết sự giận dữ trong lòng.
"Em nói cái gì thế?"
Một giọt nước mắt chảy qua gò má Tần Lam.
"Hoặc chị không thích cậu ta, chỉ là muốn thoát khỏi em đúng không?"
"Tần Lam, em thích chị."
Ngô Cẩn Ngôn dừng một chút, nhìn thẳng vào mắt Tần Lam.
Tần Lam hai mắt mở to, không dám tin vào tai mình.
"Chị cũng cảm nhận được đúng không? Chị cảm nhận được em thích chị nên chị sợ, sợ em sẽ kéo quan hệ với chị, nên vội vàng đẩy em ra. Không cần đâu Tần Lam, không cần, chỉ cần chị nói chị không thích em, em sẽ không làm gì chị hết. Em sẽ bảo công ty phát thông báo, nói với tất cả rằng hai chúng ta chỉ đang quảng bá cho phim thôi. Em sẽ không làm phiền gì chị hết, nên chị đang sợ gì vậy!"
Sự giận dữ đã làm mờ đi lý trí của Ngô Cẩn Ngôn.
Tần Lam nhất thời chưa thể tiêu hoá hết nhiều thông tin như vậy, nhưng chị hiểu một điều, Ngô Cẩn Ngôn thích chị, nhưng chị lại làm tổn thương em ấy.
"Xin lỗi đã làm phiền chị, ngày mai em sẽ bảo công ty ra thông báo. Chị yên tâm, sau này hai chúng ta sẽ không còn bất cứ liên hệ gì nữa."
Trầm mặc trong chốc lát, Ngô Cẩn Ngôn gần như nản lòng hoàn toàn, quả nhiên, đến bạn bè cũng không thể nữa rồi.
"..."
Tần Lam vẫn trầm mặc, đợi khi chị phản ứng lại thì chỉ còn lại bóng lưng người ấy.