Tiểu Gấu Trúc Mỗi Ngày Đều Lo Bị Lật Xe

Chương 3

Càng quan trọng là, Chú Mỗ Emos của Thu Miện Miện cũng có sức chiến đấu đáng nể, đặc biệt có thể đánh người, là một Omega tiểu bá vương, lúc trước ở trong quân đội không ít Alpha tàn nhẫn tới khiêu chiến đều không đánh thắng được kẻ mạnh như y, khả năng tấn công phong hỏa song hệ dị năng, thể chất 2S+ cùng tinh thần lực, năng lực chỉ huy tác chiến hạng nhất, mỗi năm định kỳ một lần tiêm thuốc ức chế toàn năng, tuy về sau còn kết hôn, nhưng không ảnh hưởng chút nào tới địa vị của Emos ở trong quân đội .

Cùng cậu của Thu Miện Miện kết hôn, sau này vẫn có thể một bên hấp tấp đánh giặc một bên hạ sinh hai đứa trẻ Alpha.

Nhưng Thu Miện Miện bởi vì tính cách quá hướng nội, mẫu thân mất sớm cùng gia đình của cậu liên lạc rất ít, liền cho rằng Thu Hâm chỉ muốn nhiều nhất hai ba năm mới có một lần liên lạc.

Kỳ thật

Nguyên thân sẽ thường xuyên ngầm phát tin tức cho cậu, khi chú Mỗ sinh con, còn tích góp tiền mua cuộn len tốt nhất, tự tay dệt cho bé con một chiếc khăn quàng cổ. Khi đó nguyên thân vẫn còn nhỏ, dệt khăn quàng cổ nho nhỏ, hình dạng cũng tương tự.

Thu Miện Miện đem hạt của quả táo ăn còn tích góp lại, trái cây của thế giới này tựa hồ rất quý, nên Thu Miện Miện suy xét sau này tự mình thu nhập lo cho tương lai.

“Không có khả năng...” Cậu còn chưa nói xong, Thu Ngọc Nhiên liền từ ngoài cửa chạy tới, khóc đến nỗi kêu một tiếng hoa lê đái vũ cũng không ngoa, mảnh mai vô tội nói: “Ca ca, ca ca anh đừng giận ba, ba cùng mẹ không có ý đó đâu, đều là em sai, đều là em sai. Em…, hiện tại em liền cùng Hạo Thanh ca ca chia tay, em đem anh ấy cho anh, anh đừng giận ba mẹ được không?”

Thu Miện Miện ghét bỏ đẩy hắn ra, “Cậu thật kỳ quái, tôi đã nói không để bụng, huống chi Lâm Hạo Thanh là người không phải là đồ vật, sao có thể cho tới cho lui?” Nhân loại thật là kỳ quái, “Tôi chính là rời khỏi Thu gia, nếu tôi là thành niên, thì có thể làm một người trưởng thành dân chủ tự do, rời khỏi gia đình, hướng về xã hội, vì quốc gia mà làm một Omega có giá trị!”

Bởi vì lo lắng trượng phu quan tâm cháu ngoại mà vội vàng tới, chú Mỗ Emos ở ngoài cửa nghe thiếu chút nữa “Phụt” cười ra tiếng, lắc đầu, tiểu gia hỏa này tuy rằng chưa từng gặp mặt qua, nhưng rất có ý tứ.

Nhưng như này còn chưa có xong, trong phòng Thu Miện Miện tiếp tục lải nhải dạy bọn họ làm người.

“Ngọc Nhiên cậu cũng thật là, đều lớn như vậy rồi, không nên đòi hỏi tiền trong nhà mua cái này mua cái kia, tháng trước tôi nghe quản gia đều oán giận cậu một tháng mua quần áo liền tiêu hơn bốn mươi vạn, ba kiếm tiền vất vả, mẹ cũng không có thu nhập, cậu càng không thể tiêu xài vô độ như vậy.” Huống chi cậu ta tiêu chính là của hồi môn mẫu thân nguyên thân để lại , “Lâm Hạo Thanh tuy rằng không tồi, nhưng Lâm gia rất nghèo, lúc trước ông ngoại tôi cũng là xem mặt mũi của bạn tốt, miễn cưỡng tạm thời đồng ý đính hôn. Bất quá nếu cậu nhất quyết gả đi, sau khi kết hôn nhất định phải tích kiệm, mẹ chồng của cậu khẳng định cũng trông chờ cậu mang theo của hồi môn phong phú để trợ cấp Lâm gia.”

“Vạn nhất cậu chỉ biết chi tiêu hoang phí còn không có của hồi môn, mẹ chồng cậu khẳng định sẽ không vui. Rốt cuộc cậu chỉ có tinh thần lực A-, ở trường thành tích cũng không tốt, còn không muốn tốt nghiệp tìm việc làm, phẩm chất đạo đức cũng không cao thượng, trừ ngoại hình và cử chỉ, cậu chẳng có bất cứ ưu điểm gì.”

“Thu Miện Miện ai cho phép ngươi đem nhi tử của ta nói như vậy!” Mẹ kế Irene nghe vậy nổi trận lôi đình, lập tức liền muốn xé rách miệng tiểu tạp chủng này.

Nhưng vừa định động thủ, phía sau đã bị thủ đoạn của Emos ấn xuống một phen, trực tiếp vặn đến đằng sau, ngữ khí lạnh băng lại mang theo trào phúng trần trụi: “Nhưng ta không cảm thấy Miện Miện nói sai,” cười lạnh, “Gốc rễ Thu gia đều nát! Còn muốn kéo Miện Miện xuống nước?”