[Xuyên Thư] Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Cứu Vớt Nam Chính

Chương 6

Sáng sớm, ánh nắng ấm áp chiếu sáng những đoá hoa hồng trong vườn, xuyên qua cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn. Lúc này, chiếu vào người nam nhân đang đẩy cửa.

Vị ma pháp sư trẻ tuổi, dáng người mảnh khảnh với mái tóc vàng và đôi mắt xanh lam. Người nam nhân mặc chiếc áo choàng màu bạch kim và đắm chìm trong ánh sáng mờ nhạt. Đôi lông mày xinh đẹp của vị ma pháp sư lộ ra vẻ lịch sự xa cách.

Khóe miệng Solan hơi cong lên: "Yige?"

Solan Ishtar, hội trưởng hiệp hội ma pháp, thái độ của người này có vẻ thân thiện hơn so với những gì Cố Tiên mong đợi. Cậu biểu đạt ý tứ về việc nói lời từ biệt với Solan, nhưng đối phương không nói gì mà chỉ lấy ra một cuốn sách từ trong ngăn kéo. Sau đó, một hộp đựng nhẫn bằng nhung được đẩy tới trước mặt Cố Tiên.

"Đây là thứ mà ngươi đã yêu cầu ta giữ giùm ngươi vài năm trước."

Đôi mắt đen tuyền của Solan chăm chú nhìn Cố Tiên qua chiếc kính một mắt.

"Ta nghĩ, bây giờ nó nên trở về với chủ nhân của nó."

Cố Tiên cầm hộp nhẫn rồi mở ra.

Một chiếc nhẫn màu hồng ngọc trong suốt, không nhiễm chút tạp chất nào. Nó nằm lặng lẽ trong chiếc hộp nhung sẫm màu, đỏ tươi như máu nhỏ giọt.

Từ chiếc nhẫn này, cậu có thể cảm nhận được sức mạnh ma pháp đang cuồn cuộn dâng trào.

Khi một pháp sư trong trạng thái chiến đấu, người đó cần tiêu hao sức mạnh ma lực của chính mình để giải phóng ma pháp. Một khi ma lực của bản thân không đủ, người đó sẽ gặp bất lợi.

Vì vậy, ma pháp sư sẽ mang theo một số vật phẩm để tích trữ ma lực. Trong đó, phổ biến nhất là các loại đá quý cứng rắn và sáng chói.

Olster sở hữu viên kim cương ma pháp ẩn chứa sức mạnh mạnh mẽ. Tất nhiên, viên kim cương đó hoàn toàn vỡ vụn sau khi cố gắng chặn một đạo ma pháp của Cố Tiên.

Cố Tiên đeo chiếc nhẫn hồng ngọc vào ngón tay, kích cỡ vừa vặn.

Đây là thứ mà Yige đã yêu cầu Solan trông giữ từ nhiều năm trước?

Cố Tiên có chút nghi hoặc, cậu hoàn toàn không có ký ức này. Trong cốt truyện cũng không đề cập đến việc Yige sở hữu chiếc nhẫn hồng ngọc.

Đây là một phần ngoại truyện không liên quan trong cốt truyện gốc? Hay là, do cậu xuyên đến đây nên đã tạo ra hiệu ứng cánh bướm?

Cố Tiên hơi ngước mắt lên, Solan ngồi đối diện mỉm cười với cậu và không nói gì.

Cuối cùng, cậu nói lời tạm biệt với Solan rồi rời khỏi dinh thự.

Bên hàng rào chỉnh tề trong hoa viên, một con chim bồ câu trắng vỗ cánh bay lên. Bộ lông trắng của nó từ trên không bay xuống và đậu lủng lẳng trên mái hiên của cỗ xe ngựa đang chuyển động êm ả.

"Chủ nhân, ma lực của chiếc nhẫn này thật mạnh mẽ!"

Trong xe ngựa, Phổ Phổ không nhịn được mà nhẹ giọng kêu lên.

"Lần cuối cùng tôi cảm nhận được ma lực mạnh mẽ như vậy là cách đây vài năm!"

Nói xong y chợt nhận ra điều gì đó, hai cái tai nhọn cụp xuống.

"Tôi xin lỗi...Chủ nhân, tôi, tôi không có ý nói xấu ngài đâu..."

Cố Tiên xoa đầu Phổ Phổ: "Không có việc gì."

Cậu biết ý tứ trong lời nói của Phổ Phổ.

Chiếc nhẫn ma pháp này đã được Yige ngưng tụ sức mạnh từ vài năm trước, do lười biếng luyện tập nên Yige không thể phóng thích ra pháp lực cường đại.

Tuy nhiên, Cố Tiên lại quan tâm đến một chuyện khác:

"Ngươi chưa từng nhìn thấy chiếc nhẫn này à?"

Phổ Phổ: "Không có, những viên đá ma pháp cấp cao này rất hiếm."

Suy nghĩ của Cố Tiên hơi lung lay.

Nói cách khác, Yige đã âm thầm giao thứ này cho Solan mà ngay cả Phổ Phổ cũng không biết về nó?

Cố Tiên không hỏi nhiều, tạm thời bỏ qua chủ đề này.

Ba ngày sau, thành phố Duron, một trong những thị trấn nhỏ của Đế quốc Ailan.

"Đó là Ma Pháp Sư!"

Ở cửa thành, binh lính tuần tra thường không biết họ tên của Cố Tiên. Nhưng khi nhìn thấy cỗ xe ngựa tự động do ma pháp điều khiển, cùng với áo choàng pháp sư trên người Cố Tiên, thái độ của bọn họ lập tức trở nên cung kính.

Cố Tiên: "Xin hỏi, các ngươi đã bao giờ nhìn thấy một thiếu niên Long tộc chưa?”

"Long tộc?"

Người lính ngạc nhiên trong vài giây, sau đó nghiêm túc trả lời:

"Ngài yên tâm, chúng tôi luôn đóng quân tại đây. Những dị tộc nguy hiểm sẽ không được phép vào thành."

Nói xong, binh lính liếc nhìn Phổ Phổ, người đang theo sát Cố Tiên và có đôi tai nhọn.

Cố Tiên nhẹ nhàng giữ chặt tay Phổ Phổ, binh lính không nói gì, nghiêng người cho xe của Cố Tiên bước qua.

Xe ngựa thuận lợi chạy vào thành, nhưng Cố Tiên lại rơi vào trầm tư.

Tinh tinh, long tộc, ma cà rồng...tất cả các chủng tộc không phải nhân loại đều được gọi là dị tộc.