Chia Tay 3 Năm, Người Yêu Cũ Trở Thành Ảnh Đế

Chương 11

Nhà họ Lục là nhà tài trợ cho chương trình này, Sầm Tịch rất nhanh chóng thông qua Lục Hân để liên lạc với Phàn Song Song. Sau khi Phàn Song Song làm xong thống báo cho chương trình, chị ấy còn đưa ra một nhánh ô liu, hy vọng khán giả có manh mối có thể chủ động liên hệ.

Hoàng Mậu là người quay video, anh ta luôn theo sát vụ việc này. Khi xem đoạn trailer, anh ta nghĩ rằng Sầm Tịch đã nắm được manh mối khác liền liên hệ với cô giảm giá 20.000 tệ, ra giá 80.000 tệ.

Sầm Tịch vẫn không phản hồi, có vẻ như cô đang giữ một quân bài khác trong tay.

Nhìn thời gian phát sóng chương trình càng gần, Hoàng Mậu càng không ngồi yên được, sợ rằng video trị giá cả trăm tệ này sẽ thành đồ bỏ trong tay mình.

Ngay trước ngày chương trình phát sóng, Sầm Tịch gọi cho Hoàng Mậu, nói rằng cô thực sự còn có những manh mối khác, nhưng nếu Hoàng Mậu đồng ý cung cấp video và ra mặt kể lại sự việc với tư cách là nhân chứng trong buổi livestream thì chúng tôi có thể quảng cáo miễn phí cho tiệm đồ chiên của anh ta và sẽ ưu tiên sử dụng thông tin của anh.

Hoàng Mậu đồng ý ngay không chút do dự.

Buổi phát sóng lần này diễn ra rất suôn sẻ, những tình tiết đảo ngược khiến người xem bất ngờ.

Hoàng Mậu tham gia chương trình với tư cách một công dân chính trực và nhiệt tình, vừa kể rõ ngọn ngành sự việc vừa quảng cáo cho tiệm đồ chiên của anh ta.

Ngay trong ngày hôm đó, đơn đặt hàng của cửa tiệm đã tăng vọt.

Sau khi chương trình kết thúc, Sầm Tịch đã chuyển đủ 100.000 tệ vào tài khoản của Hoàng Mậu.

Nhờ đó, Hoàng Mậu trở thành một người nổi tiếng trên mạng, xúc động đến rơi nước mắt, liên tục lên các nền tảng video ngắn, Weibo và cả các chương trình phỏng vấn sau đó anh ta không ngớt lời khen ngợi Tạ Yến Từ, càng giúp xây dựng hình ảnh một thanh niên tốt có tinh thần nghĩa hiệp của anh thêm sáng lạn.

Về sau khi danh tiếng của tên streamer đó sụp đổ, anh ta lại bị phát hiện lái xe khi say rượu và bị bắt vì phạm tội từ đó biến mất khỏi tầm mắt của công chúng.

Chu Lâm nhìn lại toàn bộ sự việc, chỉ cảm thấy Sầm Tịch quả là một bậc thầy trong việc thấu hiểu tâm lý con người. Một cô gái trẻ như vậy mà có thể xử lý mọi việc một cách khéo léo, mỗi bước đi đều chính xác, không có chút lơ là nào, quả thật là một nhân tài đầy tiềm năng.

Tạ Yến Từ và Sầm Tịch im lặng rất lâu trong khi ở đầu dây bên kia, Chu Lâm vẫn đang chờ phản hồi.

Cuối cùng Tạ Yến Từ đáp một câu: "Để tôi hỏi thử" rồi lập tức cúp máy.

Sầm Tịch không ngờ rằng sự việc này lại có thể bị lôi ra sau ngần ấy thời gian.

Cô cứ nghĩ rằng, sau khi tên streamer đó bị nền tảng cấm tài khoản và loại khỏi danh sách, rồi dư luận lắng xuống, thì chuyện này cũng coi như đã kết thúc. Điều khiến cô ngạc nhiên là, ba tháng sau Tạ Yến Từ bất ngờ tìm đến cô, nói rằng anh tình cờ biết được chuyện trong gia đình của Sầm Tịch. Để cảm ơn sự giúp đỡ của cô, anh sẵn lòng giúp cô hoàn thành nguyện vọng của ông nội.

Điều này thực sự nằm ngoài dự đoán của cô.

Nếu anh cũng giống như cô, chỉ là một người lao động bình thường xa rời ánh đèn sân khấu, chuyện chưa kết hôn mà sinh con cũng chẳng có gì đáng ngại. Nhưng hiện tại anh là một nghệ sĩ, hơn nữa còn là một nghệ sĩ đang trên đà phát triển, mối quan hệ trước đây của họ có thể sẽ mang lại cho anh không ít phiền toái.

Thế nên, giờ đây cô lại không rõ việc cô giúp đỡ Tạ Yến Từ khi xưa rốt cuộc là phúc hay là họa.

Trong bầu không khí có phần trầm lặng, sau khi truyền xong dịch, Tạ Yến Từ lái xe đưa Sầm Tịch về nhà.

Đối với việc đưa Sầm Tịch về nhà, Tạ Yến Từ lại rất quen thuộc. Khi xe vừa đỗ trước cổng liền có người đến gõ cửa xe.

Sầm Tịch mở cửa xe, thấy bố mình vội vàng gọi cô: "Ông nội con từ thành phố Nam về rồi, mới về đến nhà một tiếng trước thôi. Bác cả bảo chúng ta qua ăn trưa, bố gọi con mấy lần mà con không nghe máy..."

Lúc này, Sầm Tịch mới nhớ ra rằng do sau đó có quá nhiều tin nhắn trong nhóm chat, khiến bầu không khí yên tĩnh trong phòng bệnh trở nên không phù hợp nên cô đã để điện thoại ở chế độ im lặng rồi bỏ vào túi, không ngờ lại bỏ lỡ cuộc gọi của bố và cả tin ông nội trở về.

"Thôi được rồi, giờ nói chuyện này cũng muộn rồi." Sầm Kính cũng biết giờ giới trẻ bây giờ rất thoải mái, bận rộn làm việc mà không để ý điện thoại cũng là chuyện bình thường: "Dù sao con đã về rồi, mau đi thôi."

"Chỉ có hai bố con mình đi thôi ạ?" Sầm Tịch hỏi: "Kiểu Kiểu đâu?"

"Mẹ con sáng sớm đã đưa con bé đến nhà cậu con rồi, chắc trưa không về kịp, bố con mình đi trước. Đợi họ về rồi cùng qua sau cũng được."

Vừa rồi khi ngồi xe của Tạ Yến Từ, dưới sự hoà nhã của âm nhạc du dương, bầu không khí giữa hai người cũng dễ chịu hơn.

Tạ Yến Từ hỏi thăm tình hình gia đình của Sầm Tịch: "Lần này anh về thành phố Lê vẫn chưa có dịp đến thăm bố mẹ em và ông nội, khi xưa họ đều rất tốt với anh."

"Ông nội em đi thành phố Nam dưỡng bệnh rồi, cũng chưa biết khi nào về." Sầm Tịch chống cằm nói: "Đợi ông nội em về rồi, em sẽ báo cho anh."

Sầm Tịch cũng không ngờ rằng, lúc này ông nội đã từ thành phố Nam trở về.

Vừa xuống xe Tạ Yến Từ nghe thấy câu này, miệng vẫn đang chào hỏi chú Sầm, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn nhìn cô, rõ ràng là đang chờ đợi câu trả lời.

Sầm Kính nhìn Tạ Yến Từ ngẩn người vài giây, rồi cuối cùng cũng nhớ ra thân phận của chàng trai này, chính là bạn trai của con gái mình ba năm trước, cũng chính là bố của cháu ngoại.

Ông ấy không đợi Sầm Tịch lên tiếng, liền kéo Tạ Yến Từ lại và nói: “Ông nội con trước đây vẫn hay nhắc đến con, giờ lại gặp lại thì cùng đi nhé, đông người sẽ vui hơn.”

Lần này đổi lại Sầm Kính lái xe, còn Sầm Tịch và Tạ Yến Từ cùng ngồi ở ghế sau.

Một ngày trôi qua, đầu tiên là gặp đồng nghiệp, đàn anh, đối tượng xem mắt, sau đó lại gặp lại Tạ Yến Từ người đã xa cách ba năm, rồi lại trải qua cơn sốt phải vào viện, gặp mẹ của Tạ Yến Từ, hòa giải mối quan hệ căng thẳng giữa cậu và bác cả, cuối cùng lại đưa người bạn trai hợp đồng cũ lên xe của bố mình, cùng nhau về nhà cũ thăm ông nội…

Sầm Tịch cảm thấy cả thế giới này thật kỳ ảo.

Giọng nói trầm ấm của Tạ Yến Từ vang lên bên tai: “Vẫn còn khó chịu à?”

Cô biết anh đang nói hỏi chuyện gì, khẽ lắc đầu đáp: “Không, đã đỡ nhiều rồi.”

Vừa nãy bác sĩ đã kiểm tra, nói rằng do bận rộn quá nhiều nên sức đề kháng giảm, sau khi hạ sốt lại truyền thêm chút dinh dưỡng giờ đã ổn hơn rồi.

Ông nội Sầm có ba người con, lần lượt là bác cả, cô cả và bố của Sầm Tịch. Bác cả khi còn trẻ bận rộn mở rộng thị trường công ty ở bên ngoài, rất ít khi về nhà, nhà ngoại của cô và công việc của cậu đều tập trung ở thành phố lân cận. Trong thế hệ thứ ba chỉ có mình Sầm Tịch là được ông nội nuôi dạy từ nhỏ.

Tính ra, cô và ông nội đã hơn một năm không gặp nhau. Lần này, ông nội trở về từ đợt dưỡng bệnh, tinh thần rất tốt. Nhìn thấy đứa cháu gái yêu quý của mình ông ấy càng cười rạng rỡ hơn.

Sau khi hỏi thăm tình hình của Sầm Tịch, ông nội lại quay sang nhìn chàng trai trẻ cao lớn, điển trai đứng cạnh cô.

Lúc này Sầm Tịch mới nhớ ra, khi ông nội dần dần hồi phục sức khoẻ, cô lại mang thai Sầm Kiểu Kiểu, trước mặt người trong nhà và ngoài ngõ đều luôn tuyên bố rằng cô và Tạ Yến Từ vì không hợp tính cách mà chia tay trong hòa bình từ đó Tạ Yến Từ cũng rời khỏi tầm nhìn của mọi người.

Còn lần này cô và Tạ Yến Từ cùng xuất hiện, ông nội cảm thấy lạ cũng là lẽ thường tình.

Cô theo bản năng giải thích: “Hôm nay nói chuyện với anh Tạ, anh ấy nghe nói ông nội trở về, bảo là đã lâu không gặp, vẫn luôn nhớ thương sức khỏe của ông nên con mới dẫn anh ấy theo.”

Ông nội Sầm chỉ là tuổi đã cao, chứ không phải hồ đồ, nhìn thần sắc của hai người, ông ấy cũng phần nào đoán ra được chuyện gì đang xảy ra.

Ông nội đã tung hoành thương trường nhiều năm, rất giỏi trong việc hòa giải, biết rằng lúc này cách ứng xử tốt nhất chính là giả vờ không biết gì, thế là ông ấy cũng cười theo: “Đúng vậy, đã lâu không gặp tiểu Tạ rồi, đông người sẽ vui hơn, sau này hãy thường xuyên qua lại nhé.”

Ba năm trước người biết đến sự tồn tại của Tạ Yến Từ chỉ có ông nội và vài vị trưởng bối trong nhà, những người đồng trang lứa với Sầm Tịch hầu như đều chưa từng gặp anh, đối với chuyện khi đó cũng không biết gì.

Tạ Yến Từ xuất hiện với thân phận “bạn học của Sầm Tịch” nhanh chóng thu hút sự chú ý của các thành viên nhỏ trong gia đình. Cậu em trai nhỏ nhà cô, người đã xem “Vì Mãng” đến ba lần, vô cùng phấn khích kéo Tạ Yến Từ sang một bên để chụp ảnh và trò chuyện.

Cô em họ Cố Trân Trân vừa học thạc sĩ về nước trong kỳ nghỉ hè cũng đi đến bên cạnh ghế sô pha, đưa cho Sầm Tịch một cốc nước có vị hương chanh dây: “Em cứ thấy bạn học này của chị trông có chút quen quen, như đã gặp ở đâu rồi ấy.”

“Trước đây anh ấy cũng từng đi lưu diễn nhiều nơi, em cảm thấy quen cũng không có gì lạ.”

“Em nghĩ chắc không phải gặp anh ấy trên sân khấu…” Cố Trân Trân nhớ lại: “Đúng rồi, em nhớ ra rồi, anh ấy là bạn thân của bạn trai cũ em, lần trước chúng em gặp nhau ở một bữa tiệc riêng tại Bỉ. Chị biết không? Anh ấy thực ra là cháu ngoại của ông cụ nhà họ Chu đấy!”

“Ông cụ nhà họ Chu? Nhà họ Chu nào cơ?”

“Còn nhà họ Chu nào nữa, chính là nhà họ Chu từng hợp tác phát triển bất động sản với nhà mình đó.”

Sầm tịch chỉ cảm thấy đầu mình “ù” một tiếng, suýt chút nữa làm đổ cả cốc nước trên tay vì quá đỗi kinh ngạc.

Nhà họ Chu được công nhận là gia đình giàu có nhất ở thành phố Lê, ông Chu cũng luôn là nhân vật dẫn đầu trong giới kinh doanh ở thành phố Lê.

Ông Chu tuy danh tiếng lừng lẫy nhưng tính cách lại hòa nhã, khiêm tốn. Người con gái duy nhất của ông từ khi còn trẻ đã kết hôn và chuyển đến sống ở thành phố Bắc Kinh. Mặc dù hai gia đình quen biết nhau nhiều năm nhưng cô chưa từng gặp người cháu nội nổi tiếng này.

Cố Trân Trân không nhận ra sự thay đổi trên gương mặt của Sầm Tịch, tiếp tục nói: “Mẹ của Tạ Yến Từ gả vào nhà họ Tạ nhưng nhà họ Tạ và nhà họ Chu lại không đi cùng một con đường. Ông nội anh là chủ tịch của Giải Trí Hoa Minh, bác cả là tổng giám đốc của Orange Video, bố của anh ấy là nhà sản xuất phim hàng đầu, dì là người đầu tiên giành giải Ảnh hậu Đại Mãn Quán trong nước, cũng từng là nhân vật hình tượng trong giới điện ảnh, còn chú út là đạo diễn nổi tiếng trong giới, từng giành vô số giải thưởng tại các liên hoan phim quốc tế…”

Nói đến đây, Cố Trân Trân thắc mắc nhìn Tạ Yến Từ, người đang được mấy đứa em vây quanh cách đó không xa: “Nhà họ ở Bắc Kinh không thiếu gì cả? Sao lại để Tạ Yến Từ quay về học ở trung học ở thành phố Lê chứ?”

Đúng là như vậy, Tạ Yến Từ không chỉ quay lại thành phố Lê học cấp ba, mà suốt những năm trung học anh đều rất kín tiếng, ngay cả trong hồ sơ học sinh cũng không có bất cứ thông tin gì liên quan đến nhà họ Chu ở thành phố Lê hay nhà họ Tạ ở Bắc Kinh.

Cho đến tận bây giờ, Sầm Tịch vẫn cảm thấy rất khó mà kết nối Tạ Yến Từ với nhà họ Chu.

So với việc Tạ Yến Từ quay lại thành phố Lê học điều cô quan tâm hơn thực ra là chuyện xảy ra bốn năm trước.

“Em chắc chứ?” Cô quay sang hỏi Cố Trân Trân: “Quan hệ giữa anh ấy với gia đình có vẻ vẫn tốt? Không có tin gì về việc anh ấy bất hòa với các trưởng bối sao?”

“Nhà họ Chu chỉ có mỗi anh ấy là cháu trai, các trưởng bối nhà họ Tạ cũng bảo vệ anh ấy rất kỹ. Trong số các bạn thân của bạn trai cũ em, người mà ai cũng ghen tị nhất chính là anh ấy, nghe nói gia đình đã mua cho anh ấy hơn mười căn bất động sản ở Châu Âu, vừa có trang viên vừa có những lâu đài đẹp. Nhìn Tạ Yến Từ cũng không giống kiểu người bất chấp mọi chuyện, bộ phim anh ấy tham gia lần này lại được khen ngợi, chắc chắn là kiểu người mà các trưởng bối thích rồi.”

Sầm Tịch hít sâu một hơi.

Nếu thật sự như vậy với gia thế của Tạ Yến Từ “sự cố phát sóng trực tiếp” năm đó hoàn toàn có thể dễ dàng được giải quyết, vậy thì lẽ ra không nên có chuyện sau này anh cảm kích vì cô đã giúp đỡ, đồng ý nhận thù lao và ký thỏa thuận, cuối cùng để cô có được con gái Cận Kiểu Kiểu.

Sầm Tịch nhìn gương mặt gần như hoàn mỹ của Tạ Yến Từ, lòng đầy mâu thuẫn.

Cô chợt nhận ra, mình chưa bao giờ thực sự hiểu anh, ba năm trước đã có chút không hiểu nổi anh. Còn bây giờ dường như lại càng khó đoán hơn.