Nắng Tháng Tư Gọi Tên Em

Chương 4: Góc khuất

Cả nhóm chìm trong suy tư. Bắt đầu từ đâu để gỡ những nút thắt của quá khứ, để tìm ra sự thật ẩn giấu bên trong cái chết của Minato? Những mảnh ghép vỡ vụn trong tâm trí họ dường như vẫn chưa thể ghép lại thành một bức tranh hoàn chỉnh.

"Có lẽ... chúng ta nên xem lại những bức thư của Minato." Himari nói, giọng cô nhỏ nhẹ nhưng kiên định. "Biết đâu trong đó có gợi ý gì đó."

Kaito gật đầu đồng ý. Anh lấy từ trong túi ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong là sấp thư mà Minato đã gửi cho anh trong suốt thời gian qua. "Đây là tất cả những gì cậu ấy đã viết cho tôi."

Himari, Haru và Hana cùng nhau đọc lại những bức thư của Minato. Jiro thì ngồi im lặng quan sát, ánh mắt anh sắc lẹm như dao cạo, không bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào.

Những bức thư đầu tiên đều tràn đầy niềm vui và sức sống. Minato viết về cuộc sống học sinh của mình, về những người bạn thân thiết, về niềm đam mê âm nhạc cháy bỏng. Cậu ấy cũng thường nhắc đến Himari, với những lời khen ngợi dành cho nụ cười, tính cách hoạt bát và trái tim ấm áp của cô.

Nhưng càng về sau, giọng điệu trong thư của Minato dần trở nên trầm buồn và u uất. Cậu ấy viết về những áp lực trong học tập, về sự kỳ vọng quá lớn từ gia đình, về những mâu thuẫn với bạn bè. Và đặc biệt, cậu ấy thường nhắc đến một "bí mật" mà cậu ấy không thể tiết lộ.

"Có vẻ như... Minato đã giấu chúng ta rất nhiều chuyện." Haru nói, giọng anh trầm lắng. "Cậu ấy đã phải trải qua những gì mà chúng ta không hề hay biết?"

Himari cắn môi, trong lòng cô dâng lên nỗi xót xa. Phải chăng, trong những ngày tháng cuối đời, Minato đã phải gánh chịu những gánh nặng quá lớn, mà không có ai bên cạnh để chia sẻ?

"Cậu ấy có nhắc đến một cô gái," Hana lên tiếng, giọng cô run rẩy, "Một cô gái mà cậu ấy yêu thương."

Cả nhóm nhìn nhau, ánh mắt họ đều hiện lên sự ngạc nhiên. Minato đã yêu một ai đó sao? Sao cậu ấy chưa từng nhắc đến chuyện này với họ?

"Trong một bức thư, cậu ấy viết rằng... cô gái ấy đang bị bệnh." Hana tiếp tục, giọng cô càng lúc càng nhỏ dần.

"Bị bệnh?" Himari thốt lên, tim cô bỗng chốc thắt lại. Phải chăng đó chính là lý do khiến Minato đau khổ và tuyệt vọng trong những ngày cuối đời?

Nắng tháng Tư gọi tên em

Chương 4: Góc khuất của ký ức (Tiếp theo)

Jiro, người luôn im lặng quan sát, bỗng lên tiếng. "Cậu ấy không nói rõ cô gái đó là ai, cũng không nói rõ cô ấy bị bệnh gì." Anh nhìn Kaito, ánh mắt anh sắc lẹm, "Cậu biết gì về cô ấy không?"

Kaito lắc đầu. "Minato chưa từng tiết lộ danh tính của cô ấy với tôi. Cậu ấy chỉ nói... cô ấy rất quan trọng với cậu ấy, và cậu ấy rất sợ phải mất cô ấy."

Không khí của quán cà phê bỗng chốc trở nên nặng nề. Bí mật về cô gái bí ẩn kia như một lớp sương mù dày đặc, che phủ lên tất cả, khiến cho sự thật về cái chết của Minato càng thêm mơ hồ.

"Chúng ta phải tìm ra cô gái ấy." Himari nói, giọng cô quyết đoán. "Cô ấy là chìa khóa để chúng ta hiểu rõ hơn về Minato, về những gì đã xảy ra trong quá khứ."

Haru và Hana đồng thời gật đầu. Jiro vẫn im lặng, nhưng ánh mắt anh cho thấy anh cũng đồng tình với quyết định của Himari.

"Nhưng làm cách nào để tìm ra cô ấy?" Hana hỏi, giọng cô pha lẫn sự lo lắng. "Chúng ta không có bất kỳ gợi ý nào về danh tính của cô ấy."

"Minato chắc chắn phải để lại manh mối gì đó chứ." Himari nói, cô nhìn xung quanh như thể đang tìm kiếm một thứ gì đó. "Chúng ta cần phải tìm ra nó."

Cả nhóm lại chìm vào im lặng, mỗi người một suy tư. Kaito lặng lẽ quan sát họ, trong ánh mắt anh thoáng lên một tia khó hiểu. Phải chăng, anh ta biết điều gì đó mà chưa muốn tiết lộ?