Chuông vừa vang lên, tôi liền cầm ba lô đặt dưới gốc cây lên chuẩn bị đi tìm bọn nhóc.
Mới đi được hai bước, tôi đã bị chặn lại, là đội trưởng Trần Khả.
Vì tất cả các bạn trong lớp đã về hết, nên việc tự mình chuyển dụng cụ thể thao vào nhà kho rất khó khăn nên cậu ấy muốn nhờ tôi giúp đỡ.
Cậu ta hơi đỏ mặt, rất xấu hổ: “Lâm Mỹ, mình làm phiền cậu chút được không?”
“Không sao, đi thôi.”
Chưa kể tình bạn học cùng lớp với nhau, tôi vẫn có thể giúp đỡ chút chuyện nhỏ này.
Tôi nghĩ cùng lắm là vài phút thôi, sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng không ngờ sự cố lại xảy ra đột ngột.
Tôi và Trần Khả vừa chuyển thiết bị vào nhà kho xong thì nghe thấy tiếng cửa nhà kho bị khóa lại.
Có người chơi khăm.
Tôi lập tức đập cửa và hét to lên nhưng chỉ có tiếng cười khúc khích và tiếng bước chân xa dần.
Ch,ết tiệt, đừng để tôi biết là ai làm!
Không biết vì sao, tôi thấy lạnh sống lưng, có một dự cảm không lành.
Trần Khả nhìn thấy tôi đi lại với vẻ mặt bất an thì liền tiến tới an ủi: “Đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Trường học mỗi ngày đều có bảo vệ đi tuần tra, chúng ta sẽ được ra ngoài sớm”.
Tôi gật đầu qua loa, lo lắng nhìn chằm chằm vào cánh cửa, mong sẽ sớm có người phát hiện ra chúng tôi.
............
Không biết trôi qua bao lâu, khi tôi đang định nhờ Trần Khả phá cửa thì cuối cùng cũng có người nghe thấy tiếng kêu cứu của chúng tôi liền giúp mở cửa ra.
Không kịp để ý đến Trần Khả định nói gì, tôi xách ba lô lên chạy một mạch.
Chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy.
Trời càng lúc càng tối, tôi lại càng lo lắng hơn, không ngừng tìm kiếm Thẩm Quân và Thẩm Ngọc.
.......
Đến một con hẻm vắng, từ xa tôi đã nhìn thấy Thẩm Ngọc nằm trên mặt đất, Thẩm Quân không ngừng vùng vẫy dưới thân người của một người đàn ông trung niên.
Mắt tôi lập tức đỏ lên.
Trong cơn tức giận tột độ, tôi lại bình tĩnh đến ngạc nhiên.
Một tay tôi cầm bình xịt cay, còn tay kia cầm chuông báo động.
Tôi nhẹ nhàng đi đến phía sau lưng tên đàn ông kia và hét lên: “Đồ cầm thú, xuống địa ngục đi!”
Hắn giật mình quay lại nhìn tôi.
Tôi lập tức ấn vòi xịt và phun mạnh lên mặt hắn, rồi ấn chuông báo động.
Âm thanh báo động lớn đến nỗi lấn át đi tiếng hét của tên kia.
[Aaaaaaaaaaaa!!!]
“Con khốn! Ông đây gi.ết ch.ết mày”
Trong khi ông ta đang che mắt và gầm lên, tôi nghiến răng bước tới gần.
Tôi giơ chân lên và dùng hết sức đá mạnh vào giữa hai chân hắn.
Hắn đột nhiên khàn giọng, ngã xuống đất với khuôn mặt tái nhợt.
Ngay khi thần kinh bớt căng thẳng, tôi chợt đổ mồ hôi lạnh.
[Ư......]