Với một vụ bê bối như vậy, sự kiện đứa trẻ suýt rơi xuống dưới hôm trước đã bị các cư dân khu chung cư nhanh chóng quên lãng.
Một số người quay được nhiều cảnh vào hôm trước đã đăng video của mình lên Douyin nhưng phản hồi nhận lại cũng không đáng kể.
“Ơ, đang quay phim à?”
“Cái nền trông tệ quá.”
“Cốt truyện gì thế?”
— Dù có người nhảy qua các tòa nhà khá kỳ diệu nhưng với những hiệu ứng trong phim ảnh và truyền hình hiện nay, khán giả bình thường đã trở nên quen thuộc và không còn quá ấn tượng với những cảnh như vậy.
Ngược lại, những bức ảnh chụp lén của Ninh Túc do người qua đường đăng tải lại có chút tiếng vang, thậm chí còn lọt vào top tìm kiếm ở địa phương.
“Wow, đây là người thường à? Đẹp trai thế.”
“Không biết bên dưới khẩu trang trông thế nào.”
“Khu chung cư nào vậy? Anh chàng này trông có vẻ không có nhiều tiền lắm.”
“Có tiền hay không thì sao? Sao lại chua như thế? Tôi thấy bạn lại vừa xấu vừa keo kiệt rồi đó?”
Phần bình luận trở nên khá sôi nổi, thậm chí có người còn cãi nhau vì một người xa lạ mà họ chưa từng gặp mặt.
Bình luận duy nhất có vẻ hợp lý là nói rằng “Người này trông giống một idol của nhóm STUN trước đây” nhưng không ai quan tâm rồi bình luận đó nhanh chóng bị chìm lấp bởi những cuộc tranh cãi khác.
“Quả nhiên xã hội loài người rất thú vị.”
Chú chó nhỏ - yêu cẩu tự xưng là "Mễ Cao" đứng trên hai chân, tựa vào bên Ninh Túc, sau khi xem xong các bài đăng trên mạng xã hội mới có chút cảm thán nói.
“... Đừng tỏ vẻ như mình từng trải lắm nhé.” Ninh Túc lắc đầu, có chút đau đầu nói.
“Tôi thực sự biết nhiều mà.” Mễ Cao "gâu" một tiếng.
Suy nghĩ của Ninh Túc quay lại với ngày hôm qua, cảm giác choáng váng vẫn còn lẩn quẩn trong lòng — Dưới sự giới thiệu của yêu quái tên Mễ Cao này, cuối cùng anh đã hiểu được sự việc là như thế nào.
Đứa trẻ tên "Hạo Hạo" đó là con của một gia đình tái hôn, mẹ của nó, Diêu Sương Diệc là một sinh viên đại học đến từ một huyện nhỏ quanh đây.
Sau khi tốt nghiệp, cô ấy đã trải qua một cuộc hôn nhân ngắn ngủi rồi kết hôn với người đàn ông trong gia đình này.
“Con người rất coi trọng việc kết hôn và sinh sản.”
Có lẽ do thường xuyên sống giữa xã hội loài người, Mễ Cao hiểu rất rõ nhu cầu xã hội của con người. Dù không thực sự đồng tình nhưng nó nói có lý.
“Bà nội của Hạo Hạo nghĩ rằng mẹ của Hạo Hạo là ‘mua’ về cho nhà họ Lưu nên nhất định phải sinh cho họ một đứa con trai.”
Vài năm trước, cùng với sự phát triển kinh tế, tốc độ mở rộng đô thị nhanh như tên lửa, ngôi làng nơi họ sống đã sớm được quy hoạch để giải tỏa.
Với triển vọng giải tỏa và được bồi thường, nhiều gia đình trong làng đã từ bỏ mong muốn có con trai...
Nhiều cậu bé không học hành đến nơi đến chốn, cuối cùng bỏ học giữa chừng.
Nếu học hành chỉ để tìm được công việc tốt và kiếm tiền, vậy thì họ có tiền, hà cớ gì phải chịu khổ như vậy?
Do đó nhiều cậu bé đã bỏ học sau khi tốt nghiệp cấp hai hoặc cấp ba và trở về nhà.
Chỉ là khoản tiền bồi thường từ việc giải tỏa có thể giúp thế hệ tiếp theo sống tốt hơn nhưng việc thiếu nền tảng học vấn đủ tốt cũng giới hạn khả năng tự lập và chịu trách nhiệm của những người trẻ.
Từ bỏ cái khổ của việc học, đối diện với sự khổ cực của công việc và cuộc sống, họ cũng dần chấp nhận nằm yên.