Xuyên Thành Thiếu Gia Giả, Mang Thai Con Của Thiếu Gia Thật Thì Phải Làm Sao?

Chương 3

Hách Thừa Kỳ đột nhiên nở một nụ cười.

Mùi tín tức tố từ hai người quá mạnh, khi rời khỏi quán bar, đã thu hút không ít ánh nhìn.

Hách Thừa Kỳ tiếp tục cắn vào vết thương trên môi để giữ bản thân tỉnh táo, rồi đưa Phó Tinh Sơ về biệt thự của mình.

Chương 2:

Cảm giác đầu tiên khi Phó Tinh Sơ tỉnh dậy là đau, một cơn đau nhức khó chịu từ khắp cơ thể, đặc biệt là từ một nơi không tiện nói ra.

Cậu mở mắt và phát hiện mình đang nằm bên cạnh một người đàn ông.

Người đàn ông trông rất trẻ, tầm hai mươi tuổi, gương mặt tinh xảo và đẹp đẽ đến mức chỉ cần một cái nhìn đã đủ để cuốn hút ánh mắt của người khác, khiến người ta chìm đắm.

Người đó có mái tóc đen ngắn, da trắng, cặp lông mày rậm đen, đôi mắt nhắm chặt với hàng mi dài, hơi cong, mang một vẻ đẹp huyền bí.

Phó Tinh Sơ, vốn là người đồng tính, không kiềm chế được mà nuốt một ngụm nước bọt. Rồi cậu bất ngờ nhận ra rằng đây không phải là một giấc mơ, người đàn ông trước mắt là thật.

Sự khó chịu từ cơ thể và cơn đau ở cổ nhắc nhở cậu rằng tất cả những gì xảy ra đêm qua đều là thật.

Phó Tinh Sơ bắt đầu nhớ lại chuyện ngày hôm qua. Cậu nhớ mình gặp tai nạn máy bay, sau đó một hệ thống bí ẩn xuất hiện trong não và cho cậu cơ hội tái sinh.

Cậu đã xuyên không vào thân xác của một cậu thiếu gia Omega giả, vừa đến nơi đã phải đối mặt với tình huống xấu hổ khi bị chuốc thuốc tại quán bar và phát tình.

Cậu định bỏ chạy, nhưng khi ngẩng đầu lên, cậu nhìn thấy Hách Thừa Kỳ, thiếu gia thật, và trong lúc mất đi ý thức, cậu ôm lấy người đó.

Trong ký ức do hệ thống truyền đến, Hách Thừa Kỳ là một người tốt, gương mẫu và chính trực. Dù quan hệ giữa nguyên chủ và Hách Thừa Kỳ không tốt, cậu tin rằng người này sẽ không bỏ rơi mình trong hoàn cảnh bị chuốc thuốc như vậy.

Nhưng khi nghĩ về những chuyện điên rồ xảy ra tối qua, Phó Tinh Sơ lại chìm trong suy nghĩ.

Người đàn ông chính trực ấy, tại sao tối qua lại hành động như một con chó điên, cuồng bạo như vậy?

Nhớ lại những khoảnh khắc mơ hồ trong đầu, Phó Tinh Sơ lập tức thấy đôi chân mình mềm nhũn.

Dù sau đó cậu đã tận hưởng, nhưng đây là lần đầu tiên cậu trải qua chuyện này, và cơn đau ban đầu khiến cậu nhớ mãi.

Phó Tinh Sơ hít hít mũi, vẫn còn có thể ngửi thấy mùi hương tín tức tố trong không khí, đặc biệt là mùi hương lạnh lẽo kia.

Phó Tinh Sơ cũng hiểu đôi chút về thế giới ABO, nhưng đó là từ những truyện đồng nhân mà cậu từng đọc ở thế giới trước.

Dù không biết thế giới này có quy tắc ra sao, nhưng Phó Tinh Sơ biết rằng Alpha thường có kỳ nhạy cảm.

Cách mà Hách Thừa Kỳ mất kiểm soát, bất chấp việc cậu tỉnh lại và khóc lóc cầu xin, có lẽ là do kỳ nhạy cảm. Lúc đó, có vẻ như Hách Thừa Kỳ không còn nhận thức rõ ràng nữa.

Nghĩ lại, Hách Thừa Kỳ cũng không có lỗi gì. Nếu không phải vì tín tức tố Omega của cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ kỳ nhạy cảm của Alpha, thì Alpha này sẽ không mất kiểm soát và đánh dấu cậu.

Dù sao, người chủ động hôn trước là cậu.

Hách Thừa Kỳ có lẽ vẫn là người tốt và chính trực như trong ký ức của cậu.

Phó Tinh Sơ thầm đội cho Hách Thừa Kỳ chiếc mũ "người tốt" và tìm được lý do hợp lý cho những chuyện xảy ra đêm qua.

Người trưởng thành, chuyện này có đáng gì đâu!

Dù lần đầu ngủ với người khác, nhưng Phó Tinh Sơ vẫn vô tư, vì người trước mặt quá đẹp trai và giỏi giang, giống hệt đối tượng hoàn hảo trong mộng, cậu chẳng thiệt thòi chút nào.

Sau khi nhớ lại toàn bộ sự việc, Phó Tinh Sơ cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu nhìn vào gương mặt tinh xảo vẫn đang ngủ ngoan ngoãn, chớp mắt vài cái.

Sau đó, nhẹ cậu nhàng vén chăn bên trái, lặng lẽ xuống giường, nhặt quần áo dưới đất mặc vào, rồi lén lút rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Phó Tinh Sơ chạy xuống cánh cửa biệt thự bên dưới.

Nghe tiếng cửa khép lại, Hách Thừa Kỳ, vốn đã tỉnh từ trước, đột ngột mở mắt. Hắn ngồi dậy, ánh mắt phức tạp nhìn cánh cửa khép hờ.

Phó Tinh Sơ có phần khiến hắn bất ngờ. Hắn đã nghĩ rằng việc đầu tiên đối phương làm khi tỉnh dậy sẽ là náo loạn với mình, hoặc kéo mình đến gặp Phó Quang Diễn để báo cáo.

Nhưng thực tế lại không như hắn nghĩ, Phó Tinh Sơ chọn cách lặng lẽ bỏ chạy.

Hách Thừa Kỳ cúi đầu nhìn ngực mình, có vài vết cào đỏ tươi, là dấu vết do Phó Tinh Sơ để lại sau khi hai người mất kiểm soát, không quá nghiêm trọng.

Hách Thừa Kỳ cũng cảm thấy mơ hồ về những chuyện xảy ra tối qua. Ban đầu, hắn định đưa Phó Tinh Sơ về để tìm thuốc ức chế, nhưng vừa vào cửa thì đã bị Phó Tinh Sơ đè xuống đất.

Đôi môi ngọt ngào của Omega chạm vào môi hắn, mềm mại như thạch. Trong cơn mơ hồ, hắn lập tức chìm đắm, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy. Từ tấm thảm, bệ cửa sổ, rồi đến giường, mọi chuyện cứ diễn ra tự nhiên như vậy.

Hắn đã quan hệ với người vô cùng ghét mình, và hắn cũng rất ghét người đó, nhưng mối quan hệ giữa họ lại vô cùng phức tạp.

Nghĩ về sự đảo ngược thân phận của hai người, Hách Thừa Kỳ không bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày cả hai lại nằm chung một giường.

Đúng lúc này, trong đầu Hách Thừa Kỳ lại vang lên tiếng của hệ thống.

"Ngài đã bỏ lỡ lần gặp gỡ đầu tiên với mục tiêu."

Giọng điệu của hệ thống dường như đầy ý trách móc.

Hách Thừa Kỳ không khỏi nhướng mày.

"Vậy lần này, ta sẽ bị phạt gì nữa?"

Hách Thừa Kỳ biết rằng nếu không làm theo cốt truyện mà hệ thống đặt ra, hắn sẽ bị trừng phạt.