Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Độc Ác Trong Thế Giới Cổ Tích

Chương 11

Thật dễ dỗ dành.

Không ngạc nhiên gì khi bé đã bị Vương hậu lừa tới ba lần.

Grace ngồi ăn bánh ngọt cùng công chúa Bạch Tuyết, kiên nhẫn trò chuyện: "Bình thường con hay làm gì vậy?"

Công chúa Bạch Tuyết đáp: "Con có học các tiết lễ nghi ạ."

Grace hỏi: "Ngoài ra thì sao?"

"Con chỉ học buổi sáng, buổi chiều con được tự do!"

Công chúa Bạch Tuyết hào hứng nói: "Khu vườn phía sau lâu đài có một bãi cỏ rất rộng, con thích chơi ở đó nhất!"

"Một mình à?"

Grace nhẹ nhàng hỏi: "Con có cảm thấy buồn chán không?"

Trẻ con rất dễ mở lòng khi đã tin tưởng, chỉ sau hai tách trà, công chúa Bạch Tuyết đã trở nên thân thiết hơn với Grace.

Bé lắc đầu: "Không đâu ạ. Con không chơi một mình, con có nhiều bạn tốt đến tìm con. Vừa nãy con còn cho cô bồ câu và cậu bồ câu ăn nữa!"

"Thật sao?"

Grace mỉm cười: "Con và bồ câu là bạn tốt nhỉ."

Có thể giao tiếp với động vật, quả là một kỹ năng cần có của công chúa trong truyện cổ tích.

Cô lại hỏi: "Bạch Tuyết còn biết làm gì nữa?"

Công chúa Bạch Tuyết hiểu nhầm ý của Grace, nghiêng đầu suy nghĩ rồi tự hào nói: "Con biết vá quần áo, biết cho động vật ăn, biết tự dọn dẹp phòng. Con có thể làm nhiều việc lắm! Nếu mẹ kế cần, có thể giao hết cho con làm!"

Grace không khỏi nhíu mày.

Trong câu chuyện gốc, công chúa Bạch Tuyết chạy trốn khỏi rừng, đến nhà của bảy chú lùn và làm việc nhà: nấu ăn, giặt giũ, vá quần áo, quét dọn.

Khi đọc đến đoạn này, Grace đã thấy có chút kỳ lạ.

Và bây giờ khi gặp công chúa Bạch Tuyết, cảm giác đó càng rõ ràng hơn.

Công chúa Bạch Tuyết chỉ mới bảy tuổi.

Ở tuổi này, bé nên biết làm những việc như thế sao?

Dù cho bé có thể làm, những chú lùn hiền lành kia làm sao có thể nhẫn tâm để một cô bé bảy tuổi làm tất cả những việc đó?

Grace suy nghĩ, công chúa Bạch Tuyết mất mẹ từ nhỏ, và người "mẹ kế" này thì ngày ngày chìm đắm trong thế giới của mình, chưa bao giờ quan tâm đến bé. Còn cha bé thì càng không mấy quan tâm.

Vì vậy, ngoài việc học các tiết lễ nghi, công chúa Bạch Tuyết chỉ có thể "học hỏi" những điều này từ các nữ hầu xung quanh.

Không ổn rồi.

Không, không thể như vậy.

Grace nghĩ.

Cô còn định dựa vào công chúa Bạch Tuyết để có một cuộc sống sung túc và bền vững trong tương lai!

Grace nhìn vào khuôn mặt của công chúa Bạch Tuyết.

Trong câu chuyện này, công chúa Bạch Tuyết sở hữu nhan sắc được cho là đẹp nhất thế giới.

Nhưng chỉ dựa vào nhan sắc thôi thì chưa đủ.

May mắn là công chúa Bạch Tuyết còn nhỏ, bé còn nhiều khả năng để thay đổi mọi thứ.

Grace nghiêng người về phía trước một chút, nhìn công chúa Bạch Tuyết và hỏi: "Bạch Tuyết, con có muốn đọc sách không?"

Công chúa Bạch Tuyết nuốt nốt miếng bánh nhỏ trong miệng, vô thức hỏi lại: "Gì cơ ạ?"

Đọc sách?

Bé suy nghĩ, rồi hỏi: "Chị Anna hay đọc truyện cổ tích cho con trước khi ngủ, mẹ kế đang nói về điều này sao?"