Hai Kiếp Yêu Nàng

Chương 2

Mấy tiểu thư vừa rồi còn vênh váo, giờ thì mặt mày tái mét, người đùn đẩy người kia, chẳng ai dám lên tiếng.

Có người muốn hòa giải, nhưng Cố Yến Ngữ không hề để ý đến. Nàng rút chiếc roi ngựa bên hông, mạnh mẽ quất vào không trung, bất chấp sắc mặt trắng bệch của các tiểu thư xung quanh. Rồi nàng ngạo mạn nâng cằm, nói với tam tiểu thư nhà Thượng thư Hộ Bộ: "Nếu ta thấy chuyện này lần thứ hai, ta sẽ đánh nát mặt ngươi."

"Ngươi cũng biết, ta, Cố Yến Ngữ, từ trước đến nay nói được thì làm được."

Tam tiểu thư nghe vậy không dám nhiều lời, vội vàng gật đầu đồng ý, đâu còn dáng vẻ kiêu ngạo như lúc trước.

"Chưa cút đi à? Hay là muốn bổn tiểu thư phải nhường đường cho ngươi?" Cố Yến Ngữ cất giọng như đang mắng hạ nhân. Tam tiểu thư không dám để lộ chút bất mãn nào, mắt ngấn nước, vội che mặt chạy đi.

Những tiểu thư khác thấy thế thì không ai dám nán lại lâu, nhanh chóng tản ra thành từng nhóm rời khỏi chỗ này, tìm đến nơi khác mà ngâm thơ đối câu, sống yên bình hơn.

Lúc này, Cố Yến Ngữ mới quay lại nhìn Thẩm Thanh Nhi phía sau mình. Nàng tự nhiên nắm lấy tay Thẩm Thanh Nhi, nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng tháng bảy, "Ngươi tên gì? Ta đưa ngươi đi cưỡi ngựa."

Lúc suýt bị bắt quỳ xuống, Thẩm Thanh Nhi không khóc, nhưng khi cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay thiếu nữ, không hiểu sao nàng bỗng thấy vô cùng tủi thân. "Cảm ơn, từ trước... chưa từng có ai đối tốt với ta như vậy."

Nước mắt Thẩm Thanh Nhi rơi lã chã xuống mu bàn tay Cố Yến Ngữ. Nhìn nàng với hàng mi ướt đẫm nước mắt, giống như những giọt sương trên cành hoa buổi sớm, khiến lòng Cố Yến Ngữ không khỏi trào dâng thương cảm.

Cố Yến Ngữ chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể dịu dàng như vậy. Nàng nhẹ nhàng ôm lấy Thẩm Thanh Nhi, vỗ nhẹ lưng nàng như để an ủi, "Đừng khóc nữa, về sau ngươi chính là muội muội của ta, sẽ không còn ai dám bắt nạt ngươi nữa."

Đó chính là khởi đầu của mọi yêu hận giữa Cố Yến Ngữ và Thẩm Thanh Nhi. Mỗi khi nghĩ lại, Cố Yến Ngữ đều muốn bóp chết chính mình lúc đó, hoặc bóp chết Thẩm Thanh Nhi yếu đuối đáng thương khi ấy.

Gia thế của Thẩm Thanh Nhi chỉ bình thường, nàng chỉ là con gái thứ sinh ra từ một người thϊếp trong nhà của một viên thị lang ngũ phẩm, mà người thϊếp đó lại không được sủng ái, nên cuộc sống của nàng cũng chẳng có gì sung sướиɠ.

Nhưng Cố Yến Ngữ lại chẳng quan tâm đến những điều đó. Ngoại trừ những công chúa trong cung, ở kinh thành không ai có thân phận quý giá hơn nàng.

Hồi đó, nàng rất thích nghe mấy chuyện giang hồ trong những sạp hàng kể chuyện, học theo trong đó mà muốn cùng Thẩm Thanh Nhi uống máu ăn thề, kết nghĩa kim lan.