EDIT: HẠ
Đối mặt với câu hỏi của người qua đường, fans Kỷ Thao không hề tự hỏi ngược lại còn một mực ủng hộ Kỷ Thao.
“Mấy người đang nói gì thế? Rõ ràng anh Kỷ Thao cũng chỉ có ý tốt, anh ấy chỉ muốn trấn an mấy bạn nhỏ thôi mà.”
“Người xấu xí nhìn cái gì cũng thấy xấu xí, anh Kỷ Thao cũng không trực tiếp nói trên người Duyên Duyên có bọ chó mà.”
Fans Kỷ Thao từ trước đến nay đều nổi tiếng là hay ỷ người đông thế mạnh để hoành hành, trước kia mọi việc đều được bọn họ nhanh chóng khống chế một cách thuận lợi, đáng tiếc lần này bọn họ lại đυ.ng phải tấm sắt, ban ngày việc Duyên Duyên đoán mệnh đã hấp dẫn rất nhiều người qua đường, hiện tại trong phòng phát sóng trực tiếp có rất nhiều fans của cậu bé, bọn họ sẽ không dễ dàng bị đám fans não tàn này nắm cái mũi dắt đi.
“Tôi đã tức đến bật cười, Kỷ Thao rõ ràng là một người lớn lại mang theo đám trẻ coi công khai chèn ép Duyên Duyên, thế mà fans còn nói hắn có lòng tốt? Thật sự là sống lâu cái gì cũng thấy.”
“Có hàng ngàn hàng vạn loại phương pháp dạy dỗ trẻ nhỏ, biện pháp tốt nhất chính là nói đạo lý cho đám trẻ nghe, để bọn nhỏ biết những đứa bé lớn lên trong cô nhi viện cũng không khác gì với bọn chúng. Mà Kỷ Thao lại cố tình lựa chọn phương thức làm tổn thương đến Duyên Duyên, hắn không ngu thì chính là đang ôm tâm tư đen tối, các fan tự chọn một cái đi.”
Mắt thấy các fans khống bình* sắp lật xe, đoàn đội của Kỷ Thao đang ngồi canh trong phòng phát sóng trực tiếp vội vàng đi báo cáo với người đại diện Phạm Văn Hàm của Kỷ Thao.
*Khống bình: Là một từ thông dụng trên internet, có thể hiểu đây là một cách kiểm soát phong cách bình luận (Theo chiều hướng tốt hoặc xấu tùy vào mục đích của người khống bình).
Sau khi nghe được tiền căn hậu quả, Phạm Văn Hàm vội vàng liên hệ với Kỷ Thao.
Mặc dù dựa theo quy củ, trong lúc ghi hình tiết mục, các khách mời đều không được tiếp xúc với bên ngoài. Nhưng bọn họ đang ghi hình tiết mục chứ không phải ngồi tù, nếu phát sinh tình huống khẩn cấp nào đó, nhân viên liên quan vẫn có thể liên hệ với các khách mời thông qua tổ tiết mục.
Chỉ là trong cameras, Kỷ Thao cũng không thể quang minh chính đại đi liên hệ với Phạm Văn Hàm được, vì thế mãi cho đến khi đám nhỏ được dỗ mang về phòng nghỉ ngơi, hắn mới trốn vào trong phòng vệ sinh để gọi điện thoại cho Phạm Văn Hàm.
“Chị Hàm, tổ tiết mục nói chị muốn gặp tôi, xảy ra chuyện gì sao?”
Làm idol, giọng nói Kỷ Thao rất êm tai, giống như lá bạc hà thanh nhã tươi mát. Lúc bình thường khi nghe thấy giọng nói của Kỷ Thao, Phạm Văn Hàm luôn có chút mơ màng, nhưng hiện tại cô ta chỉ cảm thấy bực bội.
“Kỷ Thao.” Phạm Văn Hàm đè nén tức giận chất vấn hắn, “Sao cậu lại can thiệp vào trò gây rối của mấy đứa bé, cậu để Tuân Hoài đi xử lý không phải tốt rồi sao? Hơn nữa cậu nhúng tay thì nhúng tay đi, cậu còn không giúp đỡ đứa bé yếu thế hơn, ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa! Cậu biết người qua đường nói thế nào về cậu không!”
Kỷ Thao đột nhiên bị mắng té tát, ý cười trên mặt cũng hơi nhạt đi, hắn nhấp môi giải thích: “Chị Hàm, trước đó chị nói muốn tôi đi lấy lòng con cái của mấy lão đại kia mà, tôi cũng chỉ làm theo lời chị thôi. Hơn nữa loại tiết mục này cũng không có bao nhiêu người qua đường tới xem, chị Hàm, có phải chị quá kích động rồi không?”
“Tôi kích động?” Phạm văn Hàm cười lạnh hai tiếng, “Cậu biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì không, cậu có biết đêm nay trong phòng phát sóng trực tiếp có bao nhiêu người qua đường không? Ít nhất có hơn hai mươi vạn người! Hơn nữa hai mươi vạn người này đều đến vì đứa bé Duyên Duyên kia!”
“Cái gì? Bao nhiêu người?!” Kỷ Thao giật mình, kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa hô ra tiếng, hắn nỗ lực đè thấp âm thanh tiếp tục hỏi, “Tiết mục nhảm nhí này sao có thể có nhiều người qua đường theo dõi như vậy? Bình thường không phải người qua đường đều đi xem video đã được cắt nối biên tập sao?”
Phạm Văn Hàm bất đắc dĩ kể lại chuyện Duyên Duyên xem bói trong phòng phát sóng trực tiếp cho Kỷ Thao nghe, lúc này Kỷ Thao mới phản ứng lại chính mình vừa mới phạm phải một sai lầm lớn!
Cảm nhận được Kỷ Thao đang hối hận, Phạm Văn Hàm che trán nói: “Tôi không biết đứa bé Duyên Duyên kia có mấy phần bản lĩnh thật, nhưng hiện tại trên người nó có rất nhiều nhiệt độ, cậu không nên đi trêu trọc nó, bất quá cũng may cậu cũng không nói bậy gì về nó, mấy ngày kế tiếp cậu chỉ cần quan hệ tốt với nó là được, tôi sẽ để bên xã giao khống chế dư luận, việc này có lẽ sẽ nhanh chóng trôi qua.”
“Yên tâm đi, chị Hàm.” Kỷ Thao ngoan ngoãn đáp, “Sáng mai tôi sẽ tìm cơ hội để làm hòa với đứa bé kia.”
Nghe Kỷ Thao đảm bảo, Phạm Văn Hàm mới yên tâm ngắt kết nối để Kỷ Thao tiếp tục ghi hình tiết mục. Bất quá cô vẫn cảm thấy có chút bất an, vì thế sáng sớm ngày hôm sau, cô dậy thật sớm để ngồi xổm trong phòng phát sóng trực tiếp của chương trình 《 bảo bối xông lên 》, muốn nhìn xem rốt cuộc Kỷ Thao sẽ làm hòa với Duyên Duyên như thế nào.
Ngồi canh trong phòng phát sóng trực tiếp cùng cô ta còn có hơn ba mươi vạn người khác.
“Đại sư nhỏ tỉnh rồi sao? Tôi sợ bỏ lỡ cảnh tượng đại sư nhỏ rời giường, hai giờ trước đã ngồi đợi ở trong phòng phát sóng trực tiếp!”
“Tôi đã chuẩn bị tất cả tài sản của mình rồi, chỉ cầu đại sư nhỏ có thể tính giúp tôi một quẻ, tôi đã chuẩn bị xong! Tôi đã chuẩn bị xong! Cậu bé bọt biển chạy như điên.jpg”
Bình luận của fans các khách mời khác đều bị những bình luận liên quan đến Duyên Duyên đè bẹp, rất rõ ràng, hầu hết người trong phòng phát sóng trực tiếp đều đến đây vì Duyên Duyên!
Phạm Văn Hàm thấy vậy trong lòng chợt lạnh, cô chỉ có thể cầu mong hôm nay Kỷ Thao đừng làm ra chuyện ngu ngốc gì.
Trong vô số ánh mắt chờ mong, Duyên Duyên và các khách mời khác trong tổ tiết mục rốt cuộc đã lục tục rời giường, sau đó cùng nhau ăn cơm sáng.
Nói là ‘cùng nhau’, trên thực tế những đứa bé khác đều cách Duyên Duyên hai mét, Duyên Duyên chỉ có thể ngồi một mình ở trên sô pha yên lặng gặm bánh bao.
Hiện tại mặc dù Duyên Duyên còn chưa thể rời bình sữa, nhưng trên thực tế cậu bé đã mọc hết răng sữa, đã có thể ăn uống bình thường.
Thấy Duyên Duyên nho nhỏ ngồi một góc, ôm lấy cái bánh bao lớn không khác gì mặt cậu ăn ‘từng ngụm từng ngụm’ vô cùng ngon miệng, trái tim của đám người xem lập tức ngọt lịm giống như kẹo bông gòn.
Bọn họ càng thương càng thích Duyên Duyên bao nhiêu lại càng chán ghét Kỷ Thao và Trần Vĩnh Minh đã hại Duyên Duyên bị xa lánh bấy nhiêu. Mắt thấy người xem trong phòng phát sóng trực tiếp lại mắng Kỷ Thao, Phạm Văn Hàm chỉ có thể lo lắng suông, thầm nghĩ sao Kỷ Thao còn chưa hành động.
Có lẽ là cảm nhận được sự sốt ruột của Phạm Văn Hàm, Kỷ Thao rốt cuộc đã bưng một bát cháo quẩy đi đến bên người Duyên Duyên.
Mấy đứa bé khác trừng lớn đôi mắt, không rõ vì sao hôm qua Kỷ Thao đã nói phải cách xa Duyên Duyên một chút, nhưng hôm nay hắn lại tự mình đến gần Duyên Duyên.
Chỉ thấy Kỉ Thao lộ ra một nụ cười ôn nhu, nghiêng người về phía Duyên Duyên nói: “Duyên Duyên, sao em lại không đi ăn cơm với nhóm Văn Văn? Là nam tử hán thì phải dũng cảm một chút, phải tự đứng ra làm quen với các bạn chứ.”
Nghe Kỷ Thao nói, Phạm Văn Hàm không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cảm khái Kỷ Thao không hổ là do cô tự tay dạy dỗ.
Kế tiếp chỉ cần Duyên Duyên tiếp lời, Kỷ Thao có thể thuận theo mượn danh nghĩa ‘khuyên nhủ’ để ‘giải thích’ rõ ràng trước màn ảnh, hành động tối hôm qua của hắn không phải đang tổn thương Duyên Duyên, mà chỉ muốn trấn an nhóm Văn Văn, sau đó chờ Duyên Duyên tự mở miệng giải thích, những đứa bé khác sẽ lại chơi lại với Duyên Duyên.
Kỷ Thao và Phạm Văn Hàm nghĩ rất đẹp, ai ngờ bọn họ chờ nửa ngày Duyên Duyên cũng không mở miệng, trong mắt Duyên Duyên phảng phất chỉ có cái bánh bao kia, không hề có sự tồn tại của Kỷ Thao.
Không nghĩ tới đứa bé này lại là dạng dầu muối không ăn, Kỷ Thao nhìn Duyên Duyên, đáy mắt lóe lên lửa giận, hắn chỉ cảm thấy vận khí của Duyên Duyên thật sự quá tốt. Nếu không phải người Trần gia hỗ trợ diễn trò với đứa bé này, Kỷ Thao hắn sao còn phải đi lấy lòng một đứa bé thấp hèn không có bối cảnh như nó?
Kỷ Thao chỉ nghe Phạm Văn Hàm thuật lại Duyên Duyên đã đoán mệnh sau đó hỗ trợ Trần Khai Thái và Tống Uyển Quân ly hôn, hắn căn bản không rõ chi tiết. Trong mắt hắn, việc này chỉ đơn giản là Trần Khai Thái sợ việc ly hôn sẽ ảnh hưởng đến hình tượng công ty, cho nên Trần Gia đã nghĩ ra trò hoang đường là tìm một đứa bé đến diễn trò với bọn họ, muốn dựa vào việc này để sớm kết thúc những tranh luận trên mạng.
Loại chuyện đứa bé ba tuổi biết đoán mệnh này, ai tin?
Nghĩ như vậy, Kỷ Thao chợt nghĩ tới một cách để lôi kéo làm quen với Duyên Duyên, chỉ thấy hắn đột nhiên cười nói với Duyên Duyên: “Đúng rồi Duyên Duyên, anh nghe nói em biết đoán mệnh, không biết em có thể bói cho anh một quẻ hay không?”
“Đoán mệnh?” Khách mời khác và Tuân Hoài cũng muốn hòa hoãn quan hệ giữa Duyên Duyên và những đứa bé khác, đám người lớn lập tức mang theo đứa nhỏ vây quanh lại đây, hỏi, “Đoán mệnh gì thế, sao tôi chưa nghe qua.”
Kỷ Thao ôn tồn giải thích cho bọn họ: “À, không có gì, chỉ là hôm qua lúc tôi nói chuyện phiếm với nhân viên công tác có nghe nói Duyên Duyên biết đoán mệnh, hình như còn rất lợi hại!”
Mặc dù ngoài miệng hắn nói ‘rất lợi hại’, nhưng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại nghe ra ngữ khí của Kỷ Thao rất giống đang dỗ trẻ con, người sáng sớm đã ngồi canh để đoạt một quẻ của Duyên Duyên lập tức nổi giận.
“Không thể nào, tôi đợi lâu như vậy lại bỉ tên Kỷ Thao này nẫng tay trên? Dáng vẻ của hắn rõ ràng là không tin Duyên Duyên, xen vào làm gì không biết?”
“Duyên Duyên đừng tính cho hắn, nhóc không nên lãng phí một quẻ cho loại người này, đem cơ hội này nhường cho tôi nhường cho tôi!”
Nhìn thấy thế, các fans của Kỷ Thao lập tức kɧıêυ ҡɧí©ɧ làn đạn.
“Ha ha ha, cho các người tức chết, Duyên Duyên tất nhiên sẽ có duyên với Kỷ Thao nhà chúng ta, bằng không sao bọn họ có thể cùng ghi hình một tiết mục? Đã có duyên, Duyên Duyên khẳng định sẽ tính cho Kỷ Thao trước!”
“Không biết anh Kỷ Thao sẽ hỏi cái gì, anh ấy ưu tú như vậy hoàn toàn không cần đoán mệnh đúng không? Nếu nhất định phải xem bói, tôi muốn biết khi nào anh Kỷ Thao mới nhận được giải thưởng Grammy!”
Giải Grammy chính là giải thưởng tầm cỡ nhất trong giới âm nhạc thế giới, fans của Kỷ Thao thật sự rất dám nghĩ.
Duyên Duyên mặc kệ thị phi bên ngoài, cậu bé nghiêm túc ngồi ăn hết miếng bánh bao cuối cùng, lúc này cậu mới đặt bàn tay nhỏ bé lên ngực mình nói với Kỷ Thao: “Bùn quả thực rất có duyên với tôi, được rồi, tiền xem bói của bùn đâu? Một quẻ của tôi cần vạn lượng hoàng kim nha!”
Số tiền xem bói ‘vạn lượng hoàng kim’ cực kỳ khoa trương này không hề khiến Kỷ Thao cảnh giác, ngược lại hắn càng thêm khẳng định Duyên Duyên chính là một đại sư giả.
Hắn không hề để ý cười nói, “Không phải chúng ta đang tham gia tiết mục sao, tiền của anh đều bị tổ tiết mục thu hết rồi. Chờ sau này anh trai sẽ trả tiền xem bói cho em, có thể chứ?”
Vừa dứt lời, Kỷ Thao nhìn thoáng qua nhân viên công tác đang cầm bảng trắng sau camera —— “Thầy Kỷ, người đại diện của cậu muốn tìm cậu.”
Không cần nghĩ cũng biết hiện tại Phạm Văn Hàm tìm Kỷ Thao để làm gì, Kỷ Thao chẳng hề để ý mà làm lơ tấm bảng này, hắn tính toán trước tiên cứ thu phục tiểu tử thối Duyên Duyên này rồi đi dỗ Phạm Văn Hàm sau.
Kỷ Thao cũng không chú ý, thời điểm hắn quay đầu nhìn bảng trắng, trong mắt Duyên Duyên đột nhiên lóe lên ánh sáng vàng, ánh sáng kia giống như ánh mặt trời rơi vào trong mắt cậu bé.
“Được nha.” Duyên Duyên uống một ngụm sữa trong bình rồi mới hỏi Kỷ Thao, “Bùn muốn tính cái gì?”
“Tính cái gì....” Kỷ Thao cúi đầu suy nghĩ, cảm thấy tốt nhất vẫn nên nói đến sự nghiệp, nói đến việc này sẽ tương đối an toàn, “Duyên Duyên tính cho anh xem khi nào anh có thể nhận thưởng được không?”
Hắn hỏi chính là ‘khi nào’ mà không phải ‘có nhận được hay không’, trong dự đoán của Kỷ Thao, có lẽ Duyên Duyên sẽ thuận theo câu hỏi của hắn sau đó tùy tiện báo ra một mốc thời gian, như vậy hắn có thể giả vờ vui mừng, sau đó hắn có thể thông qua cảm ơn và khích lệ với Duyên Duyên để cậu bé sinh ra hảo cảm với hắn.
Đáng tiếc Duyên Duyên cũng không nói theo dự đoán của hắn, chỉ nghe Duyên Duyên dùng giọng sữa mềm mại nói với hắn: “Bùn vĩnh viễn không thể lấy được giải thưởng lớn nha! Bởi vì bùn sẽ đi tù!”