Tôi Không Phải Tra A Đâu [Xuyên Sách]

Chương 17

"Tôi có chút không hài lòng." Lộc Lâm Khê nói: "Người gây chuyện là tôi, cô suýt làm hỏng công việc của tôi. Người khác gây chuyện, cô lại không điều tra. Cô đúng là tiêu chuẩn kép."

"Vậy nên, thật ra điều cô để tâm không phải là ai phá hoại hôn nhân của cô, mà là người phá hoại mọi thứ này lại là tôi, đúng không?" Lộc Lâm Khê nghiêng đầu cười.

Dịch Nam Yên: "Cô đang nói mớ gì thế?"

"Nói gần nói xa, cô thực sự để ý đến tôi." Lộc Lâm Khê mặt dày, cố tình đánh tráo khái niệm.

Dịch Nam Yên: …

Sự im lặng của cô ấy làm Lộc Lâm Khê càng vui vẻ hơn: "Sao cô không phản bác, cô thật sự để ý đến tôi đúng không?"

Có lẽ cô nói không sai.

Nếu người mà Trương Bác Văn nɠɵạı ŧìиɧ không phải là Lộc Lâm Khê, có lẽ mình cũng không phản ứng mạnh như vậy.

Là một Alpha, đây là lần đầu tiên cô ấy bị nói rằng thua kém người phụ nữ trước mặt.

Đúng là lòng tự tôn nực cười.

Dịch Nam Yên gắp một miếng thịt, phủ đầy ớt rồi ném vào bát của Lộc Lâm Khê, trả đũa: "Tôi để ý gì đến cô? Để ý đến cái mặt dày của cô à?"

"Tsk. Cô nhìn đi, ngay cả việc tôi thích ăn cay cô cũng biết, còn nói không để ý đến tôi." Lộc Lâm Khê gắp miếng thịt ngập đầy ớt lên, ăn ngon lành.

Dịch Nam Yên: …

...

Bữa ăn gần kết thúc, Dịch Nam Yên nhìn đồng hồ rồi nói: "Mặc dù tôi sẽ không điều tra xem Trương Bác Văn đang che giấu điều gì hay ai, nhưng tôi sẽ không bỏ qua cho Trương Bác Văn."

Lộc Lâm Khê ngẩng đầu: "Hửm?"

Chuyện gì thế này?

Dịch Nam Yên khẽ ho một tiếng: "Tôi là người không tiêu chuẩn kép."

Hả?

"Tôi có bằng chứng Trương Bác Văn nɠɵạı ŧìиɧ… rất nhiều." Dịch Nam Yên thở dài: "Ban đầu, tôi định xử lý anh ta sau khi giải quyết xong cô."

Lộc Lâm Khê sững sờ.

Dịch Nam Yên đứng dậy thanh toán, trước khi đi để lại một câu: "Tôi rất công bằng, sẽ không để cô cảm thấy khó chịu."

Cô ấy đã cho Trương gia cơ hội hợp tác, dành cho Trương Bác Văn sự khoan dung vô hạn. Điều cô ấy muốn chẳng qua là chút hơi ấm và hạnh phúc gia đình, nhưng đổi lại chỉ là sự tùy hứng và phản bội không hồi kết của Trương Bác Văn.

Hôn nhân đã đến hồi kết, nhưng cho đến cuối cùng, khi ly hôn, Trương Bác Văn vẫn dùng lý do "không ký thì sẽ tự làm hại bản thân, thậm chí tung tin đồn về bạo lực gia đình" để uy hϊếp cô ấy.

Điều này khiến sự kiên nhẫn của Dịch Nam Yên cạn kiệt.

Cô ấy cũng không phải người tốt lành gì.

Đã không còn là vợ chồng, thì oán báo oán, thù báo thù.

Cô ấy không tiêu chuẩn kép.

Nghe hết lời cô ấy nói, Lộc Lâm Khê dừng động tác lau miệng lại. Ý cô ấy là gì? Cô ấy định làm gì Trương Bác Văn sao?

"Người phụ nữ này…" Lộc Lâm Khê ngẩn ngơ lẩm bẩm: "Cô ấy thật quá ngầu."

Nghĩ lại.

Ngày mai, tin tức giải trí sẽ rất náo nhiệt đây.

Sáng hôm sau, khi Lộc Lâm Khê thức dậy, trên mặt đã nổi vài nốt mụn nhỏ do ăn cay quá nhiều. Đang đứng trước gương ngắm nghía, thì nhóm bạn học bỗng bùng nổ tin nhắn.

Bạn học A: Trời ơi, mọi người đã xem tin tức chưa? Đệch, tôi cứ tưởng mình hoa mắt, lớp trưởng với lớp phó học tập ly hôn rồi à? Chiều nay còn tổ chức họp báo nữa?

Bạn học B: Tôi cũng thấy rồi, sao trên mạng có nhiều người nói lý do ly hôn là do lớp phó nɠɵạı ŧìиɧ thế?

Bạn học C: Đã có bằng chứng xác thực rồi. Rất nhiều ảnh, đều bị làm mờ.

Bạn học D: Thật bùng nổ, tôi còn thấy tấm ảnh chụp 5 người cùng nhau, kinh thật.

Bạn học E: Lớp trưởng đúng là đội cái mũ xanh một cách kiên cố.

Bạn học F: Lớp phó trường mình, ghê thật đấy.

Bạn học G: Tôi đã nói mà, hồi cấp ba Trương Bác Văn không ngoan lắm đâu. Một Beta mà còn lẳиɠ ɭơ hơn cả Omega.

Bạn học H: Nói rõ hơn đi!

Bạn học G: Không có gì để nói nhiều, tôi nghe từ một người bạn thân của tôi, chơi bời lắm, chỉ không ngờ sau khi kết hôn vẫn không yên phận.

Lộc Lâm Khê nhìn nhóm chat, những người này cũng không ngốc, mở chế độ ẩn danh, không biết ai là ai.

Kẻ ngã ngựa thì ai cũng muốn đạp một cái.

Lộc Lâm Khê đặt điện thoại xuống, vừa rửa mặt xong thì chuông cửa nhà cô vang lên.

Cô hướng ánh mắt về phía cửa, ai vậy?

Lau khô má, Lộc Lâm Khê mở cửa.

"Chị Lộc!" Cửa vừa hé ra một khe nhỏ, người bên ngoài đã nóng vội hét lên.

Lộc Lâm Khê nhướng mày: "Sao anh tìm được nhà tôi?"

Thằng nhãi này còn dám đến.

Trương Bác Văn đứng ở cửa, trông vô cùng thảm hại và lo lắng: "Tôi… hỏi thăm người khác."

"Vậy anh đến tìm tôi có chuyện gì?"

Trương Bác Văn lắc đầu, nói: "Chị Lộc, tôi… chị giúp tôi đi, tôi bị người ta hại rồi! Chị có xem tin tức sáng nay chưa? Mấy bức ảnh đó đều là ghép hết… người trong đó không phải là tôi!"

"Anh muốn nói là anh không nɠɵạı ŧìиɧ?" Lộc Lâm Khê rút điện thoại ra, bấm vài cái, lập tức hiện lên mấy tấm ảnh khó coi.

"Người trong những tấm ảnh này không phải anh? Ảnh là do ghép?"

Lộc Lâm Khê cười: "Trong nửa năm kết hôn với Dịch Nam Yên, anh không hề lên giường với bất kỳ ai?"