Tôi Không Phải Tra A Đâu [Xuyên Sách]

Chương 12

Không hiểu được, Trương Bác Văn cũng chẳng muốn nghĩ nhiều.

Nhưng bây giờ, anh ta và Dịch Nam Yên đã "ly hôn trong hòa bình." Cha anh ta chắc chắn sẽ muốn điều tra kỹ càng.

Cách duy nhất là tìm một người phụ nữ giàu có hoặc có thế lực hơn Dịch Nam Yên để "yêu đương," mới có thể tạm thời làm cha anh ra nguôi giận.

Chỉ cần có thể đem lại lợi ích cho cha anh ta, ông ta sẽ không động tới anh ta.

Và người phụ nữ giàu có hoặc có thế lực hơn Dịch Nam Yên, trong lòng Trương Bác Văn đã có sẵn một người.

Người đó chính là Lộc Lâm Khê.

Người khác có thể không biết, nhưng anh ta là bạn học cấp ba của Lộc Lâm Khê, hơn nữa hai người còn từng có chút quan hệ, nên anh ta biết rõ nhiều điều hơn người bình thường.

Hồi cấp ba, anh ta đã không ít lần nhìn thấy những chiếc xe sang đến đón Lộc Lâm Khê về nhà.

Mặc dù lúc đó anh ra đã hỏi, nhưng Lộc Lâm Khê nói không có gì. Nhưng anh ta biết, gia đình của Lộc Lâm Khê chắc chắn không đơn giản!

Vì vậy, dù chỉ là tạm thời, anh ta cũng phải yêu đương với Lộc Lâm Khê!

Lộc Lâm Khê đương nhiên không biết nhiều chuyện như vậy, lúc này cô đang bận ký hợp đồng với công ty phim ảnh mua bản quyền.

Sau khi đạt được mức giá mà cô thấy hợp lý, Lộc Lâm Khê dứt khoát đồng ý.

"Nếu đã không còn vấn đề gì, vậy chúng ta sẽ ký hợp đồng tại đây nhé." Đại diện bên kia cũng là người thẳng thắn.

"Được."

Lộc Lâm Khê cũng đồng ý.

Nhưng vừa mới gật đầu, cả hai bên còn chưa kịp cầm bút ký thì đại diện bên kia đột nhiên nhận được một cuộc gọi.

Lặng lẽ chờ người kia nghe xong điện thoại.

Kết quả là khi người đại diện quay lại, trên mặt mang theo vẻ u ám, rồi rất áy náy nói: "Cô Lộc, xin lỗi, hợp đồng mua bản quyền có chút vấn đề, một vài chi tiết trong hợp đồng công ty tôi cần phải nghiên cứu thêm một chút. Có lẽ tạm thời chưa thể ký với cô ngay bây giờ."

Lộc Lâm Khê cười nhẹ nói: "Không sao, các anh cứ nghiên cứu trước."

Người muốn mua bản quyền phim từ tiểu thuyết của cô không phải là ít, Lộc Lâm Khê không thấy có gì to tát.

Phải nói rằng nguyên chủ rất tồi tệ trong tính cách, nhưng về năng lực thì lại rất mạnh.

Ít nhất là tiểu thuyết của nguyên chủ viết gần như đều là những cuốn bán chạy ở các hiệu sách lớn.

Việc chuyển thể thành phim cũng không phải lần đầu ký.

Cô rất yên tâm về việc bán bản quyền.

"Tiểu Phương, nếu chuyện này tạm thời phải hoãn lại, tôi đi trước đây." Lộc Lâm Khê nói với biên tập viên trẻ phụ trách mình.

Tiểu Phương gật đầu liên tục: "Chị Lộc, có việc gì em sẽ gọi điện báo cho chị."

Sau khi Lộc Lâm Khê rời đi, phòng họp trở nên im ắng.

Người đại diện đến ký hợp đồng cảm thấy khó xử, nhìn Tiểu Phương: "Chuyện này, e rằng hơi khó đấy."

Tiểu Phương nghi hoặc: "Ý anh là sao?"

Người đại diện thở dài: "Tôi cũng không rõ là chuyện gì, nhưng cấp trên ra lệnh, không được ký bản quyền chuyển thể phim của cô Lộc. Đây là quyết định đột ngột… Có lẽ, cô Lộc đã đắc tội với ai đó. Tốt nhất cô nên nhắc nhở chị ấy một chút."

Tiểu Phương còn chưa kịp ngạc nhiên thì điện thoại của cô ấy cũng vang lên.

Cô ấy xin lỗi người đại diện rồi bước ra khỏi phòng họp.

Vừa nhấc máy, nội dung cuộc gọi đã khiến cô ấy sững sờ.

Tiểu Phương khó tin hỏi: "Gì cơ? Toàn bộ tác phẩm của cô Lộc hiện đang đăng tải đều bị tạm thời gỡ xuống? Kiểm duyệt không thông qua?"

"Sao có thể như vậy được?" Cô hơi lo lắng: "Kiểm duyệt không qua thì sao giờ mới nói? Những tác phẩm đang bán đều đã qua kiểm duyệt mới được xuất bản cơ mà!"

"Gì… chuyện này đã được quyết định rồi? Cấp trên đã quyết?"

Tiểu Phương ngơ ngác nhìn vào hành lang trống trải, đột nhiên nhớ tới những lời cô ấy vừa nghe.

Cô Lộc, phải chăng đã đắc tội với ai đó?

...

Lộc Lâm Khê vừa rời đi, thậm chí còn chưa kịp lên xe thì đã nhận được tin nhắn từ biên tập viên.

Tiểu thuyết bị gỡ xuống toàn bộ? Tác phẩm đã xuất bản bị dán nhãn "chờ kiểm duyệt lại"?

Lộc Lâm Khê sững người.

"Chị Lộc, dạo này chị có đắc tội với ai không?"

Lộc Lâm Khê nhìn tin nhắn cuối cùng từ biên tập viên, chìm vào suy nghĩ.

Đắc tội người khác ư?

Cô đắc tội với ai được chứ?

Lộc Lâm Khê nghĩ mãi không ra.

Mấy ngày qua cô chỉ ở nhà điều tra về "Tô Noãn Điềm", thậm chí hiếm khi ra ngoài, làm sao có thể đắc tội với ai?

Đúng lúc này, điện thoại lại reo lên.

"Bíp bíp, bạn nhận được hai tin nhắn từ ‘Dịch Nam Yên’."

[Dịch Nam Yên: Tôi ly hôn rồi, cô hài lòng chưa?]

[Dịch Nam Yên: Lộc Lâm Khê, tôi đã nói với cô rồi, đồ của tôi không ai được phép dòm ngó, dù là thứ tôi không cần, nhưng khi tôi chưa từ bỏ thì không ai được động vào! Cô đã động vào, thì đừng trách tôi.]

Lộc Lâm Khê ngơ ngác: ?

Cô đã động vào cái gì chứ?

Cô có làm gì với Trương Bác Văn đâu, cũng chẳng ép hai người đó ly hôn.

Nhìn kỹ tin nhắn của Dịch Nam Yên, Lộc Lâm Khê đột nhiên nhớ đến việc bản quyền chuyển thể phim của cô đột ngột bị hủy, rồi còn bị thông báo tác phẩm phải gỡ xuống để chờ kiểm duyệt lại.