Tôn Ngiêm Của Ta Đâu?

Chương 1: Mao Tử vào làng

Nga,

Siberi,

Dãy núi Sikhote Alin.

Cái lạnh khắc nghiệt âm 50 độ C đã biến các vùng cực ở Bắc bán cầu, nơi được mệnh danh là “vùng đất bị ngủ quên”, thành nơi không có người ở.

Vách đá dựng đứng và sắc nhọn để lộ một góc đá đen trên nền tuyết trắng.

Núi nối tiếp nhau, tiếng rì rào của núi rừng nối tiếp nối tiếp nhau.

Lớp tuyết dày 20 cm mới xuất hiện và khu rừng lá rộng thường xanh ở vùng đất thấp cho thấy đây là một nơi tốt với rừng địa tầng xanh ngát .

Nó thu hút đủ loại sinh vật đến sinh sống ở đây.

Báo, sói, gấu đen, hươu đỏ, lợn rừng, hươu sao, hươu nai...

Và - kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn, sự kết hợp của sức mạnh, sự nhanh nhẹn và vẻ đẹp, chúa tể của núi rừng!

Loài hổ lớn nhất thế giới - hổ Amur!

Những vị vua mạnh mẽ, kiêu ngạo, đơn độc này có nhiều cái tên: hổ Siberia, hổ Đông Bắc , hổ Altai, v.v., nhưng nổi tiếng nhất là hai vị vua đầu tiên.

Người ta tranh cãi không ngừng về điều này nhưng những chú hổ vốn là tâm điểm của dư luận và đã chinh phục con người bằng sức mạnh cũng như vẻ đẹp hoang dã của mình lại không hề bận tâm.

Chúng phân bố ở dãy núi này, ngày này qua ngày khác tranh giành sinh tồn.

Một trong những con hổ Siberia đực mới trưởng thành đang ẩn nấp sau bụi cây gần một đàn lợn rừng nhỏ.

Nó có đôi mắt như lửa, chỉ trực chờ nhảy lên thiêu đốt hình dáng con mồi trong bàn săn, nó lặng lẽ , tập trung cúi mình, khiến cơ thể sọc đầy màu sắc trông dày và đẹp.

Các cơ mạnh mẽ ở lưng và chi trước phập phồng lên xuống khi nó điều chỉnh tư thế .

Những tứ chi to lớn đẩy nó về phía trước, những móng vuốt như quạt bật ra những móc câu rồi bám chặt xuống mặt đất, khiến nó trơn tru và yên tĩnh như thể đang trượt trên tuyết trong rừng.

Giống như một cây cung căng hết dây, những sợi gân căng phát ra tiếng kêu "cạch cạch--" trước khi đứt.

Cuối cùng, một con lợn rừng bất giác rời khỏi đàn và lọt vào tầm săn mồi của con hổ đực.

Vào lúc đó, đồng tử của con thú co lại, và không khí nổ tung với tiếng “Bang!”!

Một thân hình sặc sỡ , mạnh mẽ nhảy vυ't ra khỏi khu rừng tuyết !

"G rừ G rừ--!!!"

Tiếng hổ gầm trong rừng, kèm theo tiếng kêu thảm thiết của lợn rừng cuộn thành một quả bóng, đàn lợn rừng sợ hãi quay đầu bỏ chạy.

Và con lợn rừng bị ghim không kịp phản kháng, trong nháy mắt!

"Rắc."

Tiếng xương gãy vang lên giòn giã.

Con hổ đực trẻ tuổi đẹp trai này cắn vào cổ con mồi đang phun ra máu. Nó vẫn không sao cả ngược lại còn đang đè lại chân đang co giật của con lợn, thở dốc một cách khó nhọc.

Nó kéo xác con lợn rừng về hang ổ tạm thời của nó.

Những bàn chân to ấn xuống xác lợn rừng còn đang ấm, những chiếc răng sắc nhọn xé toạc bộ lông, tránh phần ruột hôi hám bên trong, xé vào miếng thịt lợn đỏ tươi .

Chờ đợi một bữa ăn ngon, con hổ đực trẻ tuổi này mới lớn, ước chừng ba tuổi, lười biếng đứng dậy, kéo đống thức ăn thừa ném xuống sườn đồi.

Cúi đầu thưởng thức gia đình cáo đỏ vui vẻ xuất hiện và đến nhặt đồ thừa.

Nó quay lại và tặc miệng, đầu lưỡi liếʍ qua vết máu trên mũi, rồi trở lại hang và nằm phịch xuống, bắt đầu làm sạch cơ thể.

"Shua-shua-"

Chiếc lưỡi của con hổ lớn với những ngạnh dài quét qua lớp vàng đẫm máu, phát ra tiếng xào xạc.

Từ miệng đến bàn chân, từ bàn chân đến mông.

xào xạc,

xào xạc,

Sau vài cái liếʍ, con hổ đực trẻ tuổi nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hai quả bóng ở chân mình và co giật khuôn mặt, lộ ra vẻ mặt ghê tởm.

"Gầm ~"

--À!

---Mẹ nó, tí nữa thì lại suýt đập vào mông mình lần nữa.

Nó kêu hừ hừ, dù có thả lỏng cũng có thể thấy rõ bắp châm thịt dưới bộ lông.

Cẳng tay đặt trên đá, tạo cảm giác thập phần ham người, cảm giác tay của nó như đang trên quầy bar .

Thực ra chú Hổ này lúc đầu không hề thuộc loài Hổ.

Không biết hai năm qua súp Mạnh Bà có bị pha quá nhiều nước hay không, anh nhớ rõ ràng rằng trước khi đầu thai thành hổ, anh là một con người tên là Phách Hạ, một thanh niên châu Á , anh có cha mẹ mở một nhà hàng ở khu phố Tàu, nước M.

Sau đó, anh ợ hơi và chìm vào giấc ngủ sâu. Khi tỉnh dậy, anh đã thấy bản thân mình biến thành một con hổ.

Phách Hạ mới chuyển sinh, trong miệng còn ngậm vυ' mẹ hổ thiền định ba ngày, cuối cùng anh đã đi đến một kết luận sâu sắc, đó là——

Những cư dân mạng hồi đó nói tôi là hoạt sạn…đến…đến…đến.

Tôi đã sẵn sàng. Bạn nghĩ ai sẽ tặng nó trước? ?

*

Người ta nói lấy gà thì theo gà, lấy chó thì theo chó.

Dù chúng ta có trở thành hổ thì chúng ta cũng phải trông giống hổ.

Phách Hạ dần dần hòa nhập vào cuộc sống của một con hổ, từ một kẻ ngốc ngưỡng mộ vẻ đẹp của hổ mẹ của mình và hét lên trong lòng: "Đại vương yêu tôi", "A, Đại vương đẹp trai quá, tôi có thể không được đâu." trởt thành chàng trai trẻ đẹp trai giữa bầy hổ.

Vài tháng trước, hổ mẹ của nó đã bỏ rơi đàn con trưởng thành của mình và tiêu sái rời đi.

Nó cũng chính thức bắt đầu sống một mình.

Một chút màu xanh lục như ngọn ma trơi cháy trong tròng mắt màu vàng, đôi mắt hổ hoang dã uy nghiêm nheo lại trong gió lạnh và tuyết rơi dày đặc.

Vị Phách Hạ này lăn lưỡi qua cái mũi lạnh ngắt của mình, sau đó cúi đầu liếʍ vào bàn chân hổ dày cộm, to hơn đầu người.

Anh biết giống của mình thông qua hổ mẹ, nhưng lại không biết rằng anh đang ở trong vườn hoa hay ở Nga.

Do nhiều yếu tố khác nhau mà nhiều con hổ Siberia có hai quốc tịch. Hôm nay bơi đến Hắc Long Giang để làm hổ Siberia, ngày mai lại bơi về Nga là chuyện bình thường.

Phách Hạ cảm thấy buồn: Tôi không muốn đến Nga.

Hổ và gấu là những con thú hung dữ trong lòng người trồng hoa nhưng chúng lại trở thành những vật vật nuôi dễ thương ở Nga!

Thế thì giữa những người tây kia , hổ ta còn có cái gì gọi là tôn nghiêm , là giá trị!

Nếu lao động và vốn gặp Maozi, lao động và vốn sẽ bị mất! Tôi cũng muốn bơi dọc sông Hắc Long Giang vào mùa đông và quay trở lại Đông Bắc Trung Quốc để ăn những con ngỗng lớn!

"Gầm ~"

---Chúc tôi ở nhà làm vườn hoa, chúc phúc cho tôi trong nhà làm vườn hoa, chúc phúc cho tôi trong nhà làm vườn hoa, đừng chạm vào kẻ có lông, đừng chạm vào những chàng trai lông lá...

——Người ta nói một ngọn núi không thể dung túng hai con hổ, hãy để Maozi bị tiêu diệt.

Sau khi lén xoa đầu và ước một điều ước, vị Phách Hạ hài lòng vẫy cái đuôi dày và dài của mình vài lần, duỗi bộ lông màu vàng nhạt và khuôn mặt "vua" sọc đen rồi nằm xuống hang động để bắt kịp mình. ngủ.

Hổ là thợ săn phục kích giỏi khi săn mồi vào lúc hoàng hôn.

Nhưng Phách Hạ với suy nghĩ của con người thì khác.

Ngay cả khi nó được tái sinh thành một con hổ hoàn toàn mới, hành vi của nó chắc chắn sẽ bị ô nhiễm bởi phong tục của con người.

Buổi sáng ăn xong một con lợn rừng, Phách Hạ ngủ đến chạng vạng sau khi cảm thấy mình không đói, uể oải đứng dậy đi ra ngoài.

Đi tiểu hàng ngày để đánh dấu lãnh thổ của bạn nhằm ngăn chặn những con hổ khác xâm nhập.

Lãnh thổ của nó không lớn, bao quanh là một nhóm nhỏ lợn rừng và động vật móng guốc.

So với những con hổ Siberia độc đoán khác, Phách Hạ lười biếng hơn nhiều.

Khi Phách Hạ đến nơi săn lợn rừng, anh chọn một cái cây xinh xắn dễ thương và gật đầu hài lòng. Khi anh định đi tiểu vào đó, chiếc mũi nhạy bén của anh đột nhiên ngửi thấy một thứ gì đó kỳ lạ trong mùi nồng nặc của nó. lợn rừng có mùi vị.

Phách Hạ dừng lại và hơi nheo mắt: Hả?

Cái này có mùi gì thế? Cay lạ lùng.

Có chút quen thuộc.

Cái gì, à, có vẻ như——

Đột nhiên, đôi mắt của Phách Hạ đột ngột mở to, anh ta mở miệng và gần như nôn mửa, "F*ck".

wdnmd, vodka!

Tuốc nơ vít, tuốc nơ vít, thức dậy vào ban đêm và lắp sàn!